

Hôm nay là ngày đầu tiên trong chuỗi ngày bình thường, nhưng hạnh phúc của mình. Có lúc tưởng chừng như chẳng có gì vui, nhưng mình lại thấy mỗi ngày ừa thì công nhận cũng có những niềm vui nho nhỏ chứ không phải không có. Là gì nhỉ?
Đó là sáng ra dắt xe thì thấy anh giữ xe đã dắt hộ ra một khúc rồi đi vội, thấy cảm động ghê.
Đó là lúc làm việc được nghe bài hát yêu thích và đi qua 1 ngày làm việc mệt nhoài nhưng cũng vui vẻ.
Đó là đi về nhà, tự nấu ăn, dở ẹt luôn, nhưng mà được xem bộ phim yêu thích và đi tắm trong tiếng nhạc du dương bài hát yêu thích.
Đó là được lướt tiktok tới 10h rồi mới mở máy tính ra làm việc haha.
Hazz, mình nhớ mèo quá à. Nhớ con Mimi vô cùng luôn. Đúng là hông biết trân quý những ngày ở nhà, được ở bên cạnh mèo, được mẹ nấu cho ăn những món ngon. Đi xa rồi, không ai nấu ăn cho, toàn ăn ngoài, xong rùi giờ buồn ghê. Có than thở mấy thì cũng bị cho là phụ thuộc vào họ, rồi họ co cớ để mà nói mình là overthinking.
Đó là sáng ra dắt xe thì thấy anh giữ xe đã dắt hộ ra một khúc rồi đi vội, thấy cảm động ghê.
Đó là lúc làm việc được nghe bài hát yêu thích và đi qua 1 ngày làm việc mệt nhoài nhưng cũng vui vẻ.
Đó là đi về nhà, tự nấu ăn, dở ẹt luôn, nhưng mà được xem bộ phim yêu thích và đi tắm trong tiếng nhạc du dương bài hát yêu thích.
Đó là được lướt tiktok tới 10h rồi mới mở máy tính ra làm việc haha.
Hazz, mình nhớ mèo quá à. Nhớ con Mimi vô cùng luôn. Đúng là hông biết trân quý những ngày ở nhà, được ở bên cạnh mèo, được mẹ nấu cho ăn những món ngon. Đi xa rồi, không ai nấu ăn cho, toàn ăn ngoài, xong rùi giờ buồn ghê. Có than thở mấy thì cũng bị cho là phụ thuộc vào họ, rồi họ co cớ để mà nói mình là overthinking.