1 người đang xem
Bài viết: 20 Tìm chủ đề
40 0
NHỮNG DẤU LẶNG TRONG BẢN NHẠC ĐỜI
Tác giả: Võ Duy Ngà

Thể thơ tự do


Có những ngày cũ

Như con tem đã qua tay ngàn người

Nhưng vẫn giữ vẹn dấu mực đầu tiên.

*

Có những đoạn đường

Chỉ đi một lần

Mà nhớ như thể đã thuộc về da thịt.

*

Tuổi thơ gói trong lon kẹo sữa

Mở ra nghe mùi nắng tháng sáu

Tiếng dép lê chạy trên sân gạch

Giờ như bài hát

Mà radio đời không bao giờ phát lại.

*

Có những người ghé qua

Để lại trong tim ta một chén trà nóng

Uống hết, người đi

Nhưng ấm của chén

Cứ lưu lại suốt nhiều mùa đông.

*

Cuộc đời dài như một dòng sông

Chảy qua trăm bến

Đều thả vào dòng một viên đá ký ức

Để ta lội mãi

Vẫn thấy chân chạm vào điều quen thuộc.

*

Ta không thể mang theo tất cả

Nên đành để chúng lại

Như những dấu lặng

Giữa bản nhạc đời

Để khi mỏi - nhắm mắt

Là nghe lại tiếng mình từng sống.

*

Những dấu lặng trong bản nhạc đời là khoảnh khắc ta thôi chạy để nghe tim mình gõ tiến nhịp riêng giữa những ồn ào. Không âm thành nhưng đầy ý nghĩa vì chính khoảng lặng ấy mới làm nốt nhạc biết hát.
 
Chỉnh sửa cuối:

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back