Truyện Ngắn Những Câu Chuyện Hay Và Ý Nghĩa Về Tình Yêu, Cuộc Sống

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Gill, 15 Tháng tư 2020.

  1. Gill

    Bài viết:
    6,243
    Câu chuyện 11: Chia sẻ bức thư tình anh ấy đã viết cho tôi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nguồn: Weibo Việt Nam

    [​IMG]

    "Gửi em, cậu bé của anh"

    Anh đã gặp nhiều người trong 20 năm qua, họ giống như pháo hoa trên bầu trời, đột nhiên phát sáng và rồi lại lụi tàn, nhưng em thì khác, Em giống như Bắc Đẩu, tỏa sáng trong suốt cuộc đời anh

    Chúng ta đã biết nhau được gần ba năm, và bên nhau gần hai năm, anh biết mọi thứ về em, những gì em thích, ghét, sợ, ăn và muốn.. Anh đều biết trong nháy mắt.

    Phần còn lại của cuộc đời anh rất dài, chúng ta đã có rất nhiều kỉ niệm trong hai năm bên nhau, anh sẽ luôn đi cùng em. Em nói rằng con đường phía trước có thể không dễ dàng, nhưng chúng ta chỉ cần sự cho phép của cha mẹ. Phần còn lại không quan trọng, những lời đàm tiếu vốn dĩ chẳng là gì cả. Và trên tất cả, thế giới vẫn rất thân thiện với chúng ta.

    Em hỏi anh rằng anh thích em khi nào, Nếu phải nói một thời gian chính xác, đó sẽ là năm nhất. Khi em và anh cùng chơi bóng, lúc anh bị thương, em đã rất lo lắng cho anh, vội vàng đưa anh đến bệnh viện để kiểm tra. Lúc đó, anh cảm thấy một người bạn như vậy rất cảm động, nhưng rồi dần dần anh phát hiện ra rằng có điều gì đó không ổn, khi em không ở trong tầm mắt của anh, anh sẽ không thể bình tĩnh, không thể tập trung vào bất cứ việc gì. Nhưng khi em quay lại ký túc xá để gặp anh, sự cáu kỉnh trước đó đã biến mất. Anh bắt đầu nghĩ về lý do tại sao anh cảm thấy như vậy, và những suy nghĩ ấy đột ngột xuất hiện trong đầu anh, 'Mình thích em ấy?', Lúc đó anh đã bị sốc, người anh thích lại là con trai

    Nhưng khi tất cả các khả năng được loại trừ, phần còn lại là chính xác ngay cả khi điều đó là không thể. Anh bắt đầu chú ý đến từng hành động nhỏ, anh thấy mỗi một hành động của em đều rất dễ thương, và anh thậm chí muốn đưa tay ra và chọc vào chiếc má mềm mại của em, nhưng anh sợ rằng em biết, biết anh thích em. Vì vậy mà anh chỉ có thể giữ suy nghĩ đó trong lòng. Anh không bao giờ nghĩ đến việc sẽ nói tất cả với em. Anh sợ rằng em sẽ không thể chấp nhận điều đó, sợ rằng em sẽ tránh xa anh. Anh chỉ có thể che giấu tình yêu đối với em trong trái tim. Anh muốn giữ trạng thái này mọi lúc, chúng ta là bạn bè vui vẻ ở cạnh nhau, vậy là đã đủ với anh rồi, nhưng em đã phát hiện ra, có lẽ đó là định mệnh

    Sau đó, chúng ta ở cùng nhau. Khi anh ở cùng em, anh phải suy nghĩ cẩn thận trước khi làm bất cứ điều gì. Anh sợ rằng có gì đó sẽ khiến sẽ khiến em khó chịu. Nhưng em bình tĩnh hơn anh tưởng, trong em rõ ràng đang rất lo lắng, nhưng bề ngoài lại rất mạnh mẽ

    Sau khi bố mẹ anh biết chuyện, em đã rất sợ hãi rằng điều đó sẽ làm tổn thương gia đình anh. Anh cũng rất mâu thuẫn, em là gia đình của anh và là người bên cạnh. Anh không muốn mất. Anh chỉ có thể bảo vệ cả hai bên nhiều nhất có thể. Và rồi sự kiên trì của anh cuối cùng cũng có kết quả, sự đồng ý của bố mẹ khiến cho anh có ý thức trách nhiệm hơn. Kể từ đó, chúng ta công khai và đàng hoàng ở cạnh nhau, Khi anh giới thiệu em với bố mẹ anh, anh thấy mình là người hạnh phúc nhất thế giới.

    Anh cảm thấy rằng mẹ anh rất thích em, và thậm chí bây giờ em còn được ưu ái hơn cả anh.. Mỗi lần bố anh nhắc đến em, ông sẽ nói rằng em rất nhạy cảm, nói anh không được bắt nạt em. Hơi buồn một chút, họ quên mất con trai của họ rồi haha.

    Khi em nói ông của em muốn gặp anh, anh lo lắng hơn cả khi gặp bố mẹ em. Sau tất cả, ông là người chủ của gia đình. Sự chúc phúc của ông sẽ khiến cho con đường của chúng ta đi thuận lợi hơn. Anh sẽ không khiến họ thất vọng, những mong đợi của gia đình em về anh.

    Nhiều người nghĩ rằng chúng ta sẽ luôn ngọt ngào, nhưng chỉ có chính anh và em mới biết được có bao nhiêu cuộc cãi vã đã xảy ra. Anh đã từng cảm thấy có lỗi khi tranh cãi về các vấn đề của bạn gái cũ. Anh đã không xử lý tốt và để cô ấy làm phiền chúng ta. Bây giờ em không cần phải lo lắng về điều đó nữa. Hãy tin anh, anh sẽ để em sống như một đứa trẻ mỗi ngày đều vô tư.

    Hãy nhớ rằng khi em cần và buồn nhất, anh sẽ là người đầu tiên đứng lên và ôm em, khi em hạnh phúc, anh sẽ là người đầu tiên chia sẻ niềm vui này với em. Đồng hành có nghĩa là anh sẽ ở đó dù em có cần hay không.

    Quá khứ của em anh không thể tham gia nhưng tương lai anh nhất định sẽ bảo vệ em thật tốt, yêu em.
     
  2. Gill

    Bài viết:
    6,243
    Câu chuyện 12: Câu chuyện ngắn kinh dị hại não

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nguồn: Dịch bởi Tú Diệc

    [​IMG]

    Trở về

    Tôi đang đi trên con đường để trở về ngôi nhà của mình.

    Nơi đó có gia đình của tôi, có người tôi từng yêu thương, chúng tôi đã sống với nhau ở đó trong một quãng thời gian dài. Tuy nhiên sau đó, khoảng cách giữa chúng tôi ngày càng lớn và cuối cùng tình cảm của chúng tôi tan vỡ. Dù vậy, tôi vẫn không thể chịu đựng được sự cằn nhằn của vợ mình, tôi quyết định đi khỏi nơi này.

    Tôi đã phiêu bạt trong một quãng thời gian dài và trải nghiệm nhiều thứ, tuy nhiên lúc nào tôi cũng cảm giác được vợ tôi đang gọi tôi trở về. Tâm trạng tôi vô cùng sa sút, vì vậy tôi quyết định quay trở lại tìm vợ mình.

    Khi tôi đứng trước cửa, vợ tôi vẫn lặng lẽ nhìn tôi giống như lúc cô ấy nhìn tôi rời đi. Mặc dù khuôn mặt cô ấy đã trở nên xa lạ, nhưng tôi vẫn cảm nhận được tiếng thủ thỉ quen thuộc của vợ mình.

    Tôi bước lên, hạ người cô ấy xuống, đầu tôi tựa chặt vào vai vợ mình, ôm chặt cô ấy.

    "Anh trở về rồi".
     
  3. Gill

    Bài viết:
    6,243
    Câu chuyện 13: Con gái nhất định phải yêu đương sao?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nguồn: Dịch bởi Đau đầu ghê

    [​IMG]

    20 tuổi, bạn đứng ở tầng dưới kí túc xá, ánh mắt nhìn theo các cặp tình nhân đang ôm nhau, bạn thở dài: "Thanh niên bây giờ á, thật sự không quan tâm tới anh mắt người khác."

    21 tuổi, ở trong giảng đường không có một ai, bạn thu dọn sách vào balo chuẩn bị đi về, vừa đẩy cửa ra thì thấy một chàng trai mặt đỏ gay không dám nhìn bạn, cúi gằm mặt xuống đưa cho bạn một bức thư. "Chào.. chào cậu, có thể cho mình làm quen được không?", trong đêm tối, bạn thấy ánh mắt anh ấy như có ánh sáng.

    22 tuổi, cũng chả hiểu sao nữa, anh ấy trở thành bạn trai bạn một cách thật kì diệu, mỗi lần anh ấy đùa với bạn rằng: "Không ngờ kiểu Hỗn Thế Ma Vương như em lại biến thành gấu nhỏ ngọt ngào của anh", bạn liền nhéo lấy eo anh ấy vừa cười vừa mắng: "Nếu không phải chị đây cho anh cơ hội, anh vẫn nghĩ anh có thể sao?"

    23 tuổi, ngày kỉ niệm tình yêu đầu tiên, nhưng hai bạn lại cãi nhau, hùng hồn đánh cược rằng không đi tìm anh ấy, bông hồng trên bàn bị bạn ngắt hết cánh nọ đến cánh kia: "Sao anh mãi không tới tìm em? Anh là đồ cố chấp sao!". Buổi tối anh ấy ôm một bó hoa tới chân thành nhận lỗi với bạn. Vừa mới thề với trời rằng không tha thứ cho anh ấy, thế mà vừa nhìn thấy đôi mắt của người ta toàn hình bóng bạn, mọi chuyện buồn trong lòng đều tan biến hết, bạn làm bộ tức giận nói: "Em muốn ăn sườn nướng, ăn thịt sườn của anh ý!". Anh ấy đưa hoa cho bạn, ôm lấy bạn nói: "Đi thôi! Anh đưa bảo bối của anh đi ăn thịt!", bạn ngại ngùng nói: "Bỏ em ra, bao nhiêu người nhìn kìa"

    24 tuổi, bạn tốt nghiệp rồi, trước khi rời đi, anh ấy nắm chặt tay bạn, hỏi bạn rằng: "Em có nguyện cùng anh về Vân Nam không?", bạn lắc đầu, bạn không mặc kệ được ha mẹ với mái tóc sương mai. Đúng vậy, bạn về quê mình, bạn đổi dầu gội sang loại anh ấy hay dùng, lúc nào mất ngủ nhớ anh ấy, bạn đều ngửi mùi hương tóc anh ấy, để những năm tháng này qua đi.

    26 tuổi, bữa sáng lại bị bố mẹ phàn nàn về chuyện kết hôn, bạn vội vã lấy một lát bánh rồi ra ngoài, không quên quay lại nói với bố mẹ: "Yêu đương gì chứ, vừa đau lòng vừa tốn tiền, sau này con ở nhà chăm sóc bố mẹ được không?", bố mẹ bạn thở dài: "Cái đứa này, sao mãi không chịu lớn chứ, aizz, cầm thêm hộp sữa đi nữa này, đừng để bị đói!"

    27 tuổi, bạn cũng đi xem mặt vài lần, cũng từng có vài vệ tinh không tồi, nhưng bạn đều từ chối hết, lần nào bạn cũng nghĩ: "Người này giống mình quá rồi, người kia hoàn hảo quá, ây dà, sao lại có người đi dép lê đeo cà vạt tới xem mặt chứ, không được, lần sau gặp mình nhất định phải bảo tôi tìm được người thích hợp hơn rồi, còn nữa chứ, mình sẽ chứng mình rằng, với nhan sắc của bà đây, không thiếu người theo đuổi! Anh không cần, người khác còn xếp hàng dài kìa!". Nhìn người đàn ông đối diện vẻ mặt đê tiện rót rượu cho bạn, bạn hất rượu vào anh ta, "Muốn chuốc cho bà đây say rồi làm càn sao? Diêm Vương có mấy con mắt đang nhìn vào anh đó mà anh không biết à?"

    28 tuổi, 10 dặm quanh đây đều biết bạn khó tính khó nết, nên không dám giới thiệu gì nữa. Bố mẹ thì ngày ngày thở ngắn thở dài, hỏi sao bản thân lại có đứa con gái như này, không chịu gả đi sau này không ai chăm sóc thì làm thế nào. Bạn chỉ cười hihi an ủi hai ông bà: "Không sợ, con cọp cái này sẽ có tên ngốc tới khuất phục, bố mẹ cứ chờ đi!"

    29 tuổi, vừa qua năm mới, bạn đổi nickname thành: "Bụi trở về bụi, đất trở về đất, năm mới tiế tục ngốc nghếch nhé!". Tan làm về tới nhà, bạn nhận ra người đứng trước mặt cứ chăm chú nhìn bạn, nhìn chăm chăm khiến bạn thấy không thoải mái. Nhìn người này quen quá, ai vậy nhỉ?

    Chờ đã!

    Là anh ấy!

    Là anh ấy!

    Anh ấy dang tay ra, bạn không kiềm chế nổi, nhảy vào lòng anh ấy, đây chính là cái ôm của Hỗn Thế Ma Vương bạn rồi, vẫn mùi hương ấy, một chút cũng không đổi, vẫn là mùi mồ hôi mà bạn rất ghét, nhưng giờ đây bạn lại phát điên lên vì mùi này, bạn ôm sống ôm chết lấy anh ấy, chỉ sợ buông tay giấc mông này sẽ tỉnh lại.

    Mãi tới khi bạn không thở nổi nữa, bạn hỏi: "Sao anh biết em ở đâu?"

    Anh ấy nói: "Lúc em gửi đồ trước kia về, trong miệng con búp bê em thích nhất có tờ giấy ghi địa chỉ"

    Lòng bạn ấm áp, mấy cái tâm tư vặt vãnh này vẫn không thể qua mắt anh ấy.

    Bạn hỏi: "Lần này có đi nữa không?"

    Anh ấy nói: "Kiếm đủ tiền mua nhà rồi, muốn giấu bảo bối của anh trong nhà"

    Bạn giả bộ buồn nôn rồi ôm anh ấy chặt hơn

    "Giờ không sợ người khác thấy rồi à?" - Anh ấy nói

    "Câm miệng! Đừng làm chị đây mất hứng!" – Bạn lại véo vào bụng anh ấy như thời đại học.

    Trong đêm tối bạn bóp cổ anh ấy, hai chân quắp vào bụng anh ấy, mắt đỏ au, sao ngay từ đầu không cố gắng một chút.

    Anh ấy nói: "Mẹ em gọi cho anh, bảo không có nhà thì không gả"

    Bạn nói: "Bình thường anh tinh ranh lắm mà, sao lúc đó lại ngốc vậy?"

    Bạn đập tay vào ngực anh ấy, mắt rưng rưng, từng câu từng câu một nói hết những ấm ức trong mấy năm qua, anh ấy vuốt tóc bạn, hôn nhẹ bạn, bạn cũng đáp lại một cách nồng nhiệt, giống như bạn đang đáp lại tình yêu 8 năm trước, vừa đẹp đẽ vừa đơn thuần.

    Ngoài cửa sổ tuyết đang rơi, người đi đường tạo ra tiếng bước chân

    Ở trong phòng bạn tựa người vào anh ấy, giống như bạn đang tựa vào tất thảy sự ấm áp của mùa xuân.

    * * *

    Tôi luôn mong muốn, sau này tôi sẽ kết hôn vì tình yêu, chứ không phải vì cần tìm một người bên cạnh.

    Ý nghĩa của tình yêu nằm ở việc bạn không ngừng tìm sai người, cuối cùng tìm được một nửa của mình.

    Thế nên, bạn đã tìm thấy người vì bạn mà "đứng cầm đèn" chưa?
     
  4. Gill

    Bài viết:
    6,243
    Câu chuyện 14: Câu chuyện ba người

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chuyện 3 người: Chị gái mạnh mẽ, anh người yêu ngu ngục và trà xanh kiêm thanh mai trúc mã

    Dịch bởi Pan

    [​IMG]

    Buổi chiều hôm có bài thi trình độ 4, tự nhiên bạn trai gọi điện thoại đến nói chia tay. Trong khi đó mới hẹn cùng nhau đi xem phim, tuần trước còn tặng quà trong dịp lễ Thiếu Nhi, tặng mấy bộ Hán phục cùng phụ kiện.

    Với một đứa sĩ diện như tôi thì tôi liền đồng ý, chia tay thì chia tay thôi, sau đó thì một mình về phòng kí túc xá khóc như lên bờ xuống ruộng. Kết quả là chiều hôm đấy, anh thi xong trình độ 6 thì gọi điện đến cho tôi, nói là anh ta chỉ đùa mà thôi. Bạn thân của anh ta bảo anh do thám tôi thử xem tôi có thể níu giữ anh hay không?

    Ủa? Chơi kì vậy má? Chơi vậy ai chơi lại?

    Thế là tôi hỏi đứa bạn thân của anh có bị điên không, rảnh quá hay gì, là trai hay gái? Người ta trả lời, CON GÁI!

    Tôi: [​IMG] :)) ? Ủa vậy bộ là thanh mai trúc mã hay gì? Bạn thân chí cốt? Trà xanh kiêm thanh mai?

    Okayyy, thế là tôi lấy QQ của anh lên chửi cô ta một trận.

    Anh Ex' phân trần: "Em chửi cũng đã chửi người ta rồi, hai đứa mình làm hòa nha!"

    ? Tôi nói OK, lúc đó bà đây đang chuẩn bị cho ngày cuối tuần tốt đẹp, không rảnh mà đi đôi co với anh.

    Cuối tuần, cô ả thanh mai kia lại giở trò yêu tinh, kết bạn Wechat với tôi. Gọi điện thoại tới thì rõ ràng là chửi mắng tôi, nhưng khi gửi tin nhắn thì làm bộ làm dáng đáng thương ra vẻ như bị tôi ăn hiếp.. Mắc cười ghê vậy đó!

    Nhưng cô ta làm gì biết tôi dùng 2 cái điện thoại. Tôi vừa gọi điện, vừa lấy cái điện thoại kia bật ghi âm lên. Cô ta chửi tôi thì tôi sẽ làm bộ ủy khuất đáng thương, cô ủy khuất thì tôi càng cho cô thấy tôi đáng thương đến độ nào))

    Thứ dòng ma dòng quỷ! Thi cử xong, tôi hẹn luôn hai con người đó ra ngoài nói chuyện cho ra lẽ, nhưng tôi nói lí do với anh Ex' là hẹn cô ta để nói lời xin lỗi, nói tôi sai rồi, sau này tôi sẽ làm bạn tốt với thanh mai của anh, anh không cần phải nóng giận nha. Há há!

    Tôi đến sớm hơn giờ hẹn, mua trước 3 ly trà sữa và một cái váy liền. Gặp mặt đầy đủ, tôi đưa ly trà sữa cho anh, ly trà sữa trà xanh còn lại tôi ụp thẳng lên đầu con nhỏ kia.

    Tức quá mà! Nghĩ lại thấy mình hung dễ sợ.

    Sau đó tôi đưa cuộc ghi âm cho chàng trai kia nghe, nhét luôn cái váy mua sẵn cho cô ta cho anh (tôi nhân đạo dễ sợ). Xong thì tôi cầm ly trà sữa chanh dây nện guốc rời đi như một trận gió xuân.

    * * *
     
  5. Gill

    Bài viết:
    6,243
    Câu chuyện 15: Giây phút nào bạn trai nhận ra mình thích nam?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nguồn: Dịch bởi Pan

    [​IMG]

    Cậu hả..

    Quen từ hồi huấn luyện quân sự năm lớp 10, người con trai cao cao bên giường đối diện, đẹp trai, thẳng (đặc biệt là giọng nói), còn có một cái tật rất lạ: Không thích chơi với mấy đứa con trai lùn, thậm chí tôi 1m78 lại còn rất ít giao tiếp với cậu ấy 1m85.

    Vào năm học, cậu ấy ở nội trú, nhà của tôi ở cũng gần trường nên không nội trú. Mỗi cuối tuần tan học là cậu ấy tự đón xe buýt về nhà. Có một lần bắt gặp tôi, bắt tôi cùng cậu đợi xe buýt, tôi cũng ngại từ chối nên cũng đi theo luôn. Sau thì cuối tuần nào cậu cũng tới tìm tôi cùng tôi đợi buýt. Thời gian sau, cậu quen được một người bạn cùng lớp thuận đường nên không còn tới tìm tôi nữa.

    Qua nửa học kỳ, trường chuyển địa chỉ mới, tôi phải ở nội trú. Không có ở cùng phòng với cậu, nhưng lúc nào cũng qua phòng tôi chơi, nhưng không phải là tới tìm tôi..

    Ừm, kết quả thi giữa kỳ cũng có rồi, tôi từ gần bét lớp thành đứng thứ 3 (hahaa). Sau đó, cậu tự nhiên bắt đầu tìm tôi nói chuyện, còn toàn là bàn về mấy bài toán nữa mới ghê (Cậu rất thông minh, mấy môn khoa học toàn học vượt, lên lớp tuy không nghe giảng nhưng thành tích vẫn tốt). Quan hệ của hai đứa cũng tốt dần lên, giao tiếp cũng nhiều hơn.

    Cậu rất thích chơi bóng rổ, đánh rất giỏi, tôi thì không biết chơi, có mấy lần đi ngang qua sân xem một chút, thỉnh thoảng bắt gặp cậu ấy quay lại nhìn tôi cười. Đến lúc tập bóng xong, cả người đầy mồ hôi, lại bảo tôi đi rửa mặt với cậu, vừa đi vừa hỏi tôi cậu ấy đánh bóng có giỏi không, trong khi đó nói chuyện với tôi toàn là tự khen mấy cái cơ bắp trên người của mình. Cậu chơi bóng rổ ngoài trời nhiều nên da có hơi ngăm, tôi nói hẳn là cậu đen, cậu lại nói không thèm chơi bóng nữa, qua một thời gian chịu không nổi cũng mò ra sân úp rổ.

    Lúc đầu, tôi chẳng cảm giác được cậu ấy đẹp trai đâu, chỉ là cảm thấy cậu rất "man" thôi, cơ thể cũng đẹp nữa. Nhưng đột nhiên có một ngày, tôi phát hiện trong lớp tôi có nhỏ bạn thích thầm cậu ấy. Cảm thấy khá là thú vị, mấy nhỏ đó còn nói với tôi là trong nhóm đã có biết bao đứa tỏ tình với cậu ấy luôn rồi.. Sau đó, tôi ngồi cả ngày để quan sát cậu xem sao (tôi ngồi ở sau, cậu ngồi ở trước), thế là tôi bỏ hẳn cái chỗ ngồi quý báu thoáng gió mà không bị sự chú ý của giáo viên để chạy lên đứng cả ngày chỗ bục giảng làm bộ chăm chú nghe giảng. Lúc tan học, cậu hỏi tôi đứng có mệt không? Tôi nói mệt, cậu nói tiếp: "Nếu như câu không nhìn thấy bảng thì cứ ngồi chỗ mình mà nghe giảng", khoảnh khoắc ngờ nghệch của cậu lúc ấy đã làm tôi rung động.

    Qua ngày hôm sau, tôi phát hiện tôi thật sự hơi thích thích cậu ấy. Cậu toàn tìm tôi nhốn nháo mà thôi, tan học tôi đứng dựa người vô cửa gần bục giảng, cậu bước vào thì ôm lấy tôi từ sau. Có lúc đang trên lớp, cậu hay luồng xuống ngồi nói chuyện với tôi, hai đứa đá chân đá cẳng, tan học còn kéo tay tôi ra về, để lại những ánh mắt ngốc nghếch của tụi con gái ngồi sau.

    Sau thì có bạn trong lớp tỏ tình với cậu rồi bị từ chối, cô ấy ngày ngày cứ đến làm trò với cậu, cậu lại lấy tôi để làm lá chắn. Chỉ cần có đứa con gái nào mò tới, cậu tỏ vẻ cực kì ấm áp với tôi, ôm tôi trước mặt mấy nhỏ đó, lại còn nắm tay tôi. Tôi cứ nghĩ sau khi tụi con gái bỏ đi thì cậu sẽ thôi làm trò, nhưng không, cậu vẫn cứ ôm tôi suốt.

    Sắp kết thúc lớp 10, cậu nói với tôi rằng cậu đang theo đuổi một đứa con gái, tôi chỉ biết chúc phúc thôi. Phân ban, tôi học bên xã hội, cậu bên tự nhiên, chắc là cũng chẳng còn gì thân thiết nữa, chỉ hi vọng có thể níu giữ chút kỉ niệm tươi đẹp mà thôi.

    * * *

    Ừm, bây giờ quan hệ giữa tôi và cậu ấy, coi là bạn tốt đi. 17/07/2019, 10 giờ tối, tôi đang lướt điện thoại trong phòng, cậu ấy đột nhiên đi vào (phòng cậu sát phòng tôi), nói với tôi vài câu rồi lại đi. Nhìn bóng lưng của người kia, tự nhiên nhớ lại cái ôm ấy, tiếc là đến cùng cũng không dám làm gì.. Ngày đó cũng là lần cuối cùng tôi được nói chuyện với cậu trong phòng kí túc xá (sau đó tôi không ở nội trú nữa). Lên năm 12, tôi nghĩ là tôi không còn lí do gì để đến làm phiền cậu nữa rồi.

    * * *

    Cuộc sống vẫn cứ tiếp diễn. Thỉnh thoảng nhìn thấy cậu, cậu gọi tôi, bảo tôi đi lại, hai đứa nói với nhau vài câu.

    Ừm, bắt đầu từ tháng 10, tôi cảm thấy cực kì khó chịu, khó chịu không hiểu nổi, cảm thấy rất mệt, học mệt, ăn mệt, làm gì cũng mệt, sau đó tôi đi bệnh viện kiểm tra thì biết bị trầm cảm nhẹ.

    Sau thì một người giáo viên chủ nhiệm X không tin, nói tôi rảnh rỗi sinh bệnh, tôi tức mình cầm luôn tờ kiểm tra của bệnh viên đưa cho thầy xem, dù xem cũng chẳng hiểu được bên trong viết gì..

    Vừa đúng lúc cậu ấy đi lấy đồ ở tầng 3, thấy tôi bước ra từ phòng giáo viên, thì lấy tờ kiểm tra của tôi xem. Tôi vốn dĩ không muốn giấu giếm làm gì, xem xong thì cậu an ủi tôi một chút.

    Ngày sau, cậu rủ tôi ra ngoài chơi, bảo tôi chăm học, lạc quan lên chút. Tôi cũng có hứng học trở lại, vừa đúng trường cho nghỉ, tôi đến thư viện tự học, phát hiện cậu và mấy đứa nữa cũng thường đến đây học nhóm. Mỗi ngày đến 10 giờ tối hơn cùng cả bọn hihi haha đi về, cũng vui..

    Hôm nay (03.11.2019), tôi đi thư viện, hẹn cùng với thằng bạn nữa, kêu nó giữ giúp tôi chỗ ngồi. Tới nơi thì thấy cậu đang ngồi ngủ ở gần chỗ tôi, lúc sau thì thức dậy vẫy vẫy tay chào tôi.

    Tối về trên đường, mấy đứa khác đã về hết, chỉ còn lại tôi và cậu.

    Lúc đi ngang qua nhà cậu ấy, tôi nói: "Tới nhà rồi kìa, vô nhà đi, ngoài trời đang lạnh."

    Cậu: "Không sao, mình không gấp, đưa cậu ra trạm xe đã."

    Đôi co một hồi, cuối cùng cũng đưa tôi đến trạm, trên đường cậu cổ vũ động viên tôi học tập, lạc quan.

    Cậu đi rồi thì nhắn tôi dòng wechat:

    "Về tới nhà thì báo mình một tiếng"

    "Haha, mình lớn thế này rồi còn sợ đi lạc"

    * * *
     
  6. Gill

    Bài viết:
    6,243
    Câu chuyện 16: Câu nói đáng yêu nào bạn đã từng nghe qua

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nguồn: Ni Van

    [​IMG]

    Tôi có đứa con gái 5 tuổi, vừa đáng yêu lại vừa đanh đá, nó luôn luôn hỏi tôi rất nhiều thứ, tôi không trả lời thì nó liền chu môi tỏ vẻ cáu giận.

    Có một lần, khi cả nhà đang xem tivi, trong phim nữ chính có nói một câu: "Em không cần gì cả, cái em cần chỉ là tình yêu mà thôi". Vừa nghe thấy thế, nó liền hỏi tôi:

    "Mẹ ơi, tình yêu là gì, có ngon không?"

    Tôi giở khóc giở cười trả lời nó:

    "Ngon lắm, cực kỳ ngọt"

    Mấy hôm sau, tôi có bóc cam cho nó ăn, vừa cắn một miếng, con bé liền lắc đầu, ngoảnh mặt từ chối, không muốn ăn nữa, sau đó, nó liền nhăn mặt nói với tôi:

    "Mẹ ơi, quả cam này không có tình yêu"
     
  7. Gill

    Bài viết:
    6,243
    Câu chuyện 17: Yêu sớm bị phụ huynh phát hiện như thế nào?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nguồn: Dịch Linh Tinh Lang Tang

    [​IMG]

    Tôi tự buột miệng nói ra..

    Ngày ấy tôi hỏi mẹ: "Mẹ, mẹ thấy bác sĩ như thế nào?"

    Người yêu tôi chọn ngành y, về sau điểm thi không như ý nên chuyển sang kinh tế

    Mẹ tôi khi ấy sửng sốt: "Rất tốt mà"

    Tôi vỗ đùi, phấn khích lắm luôn á: "Mẹ, về sau con tìm cho mẹ một anh con rể làm bác sĩ nhé"

    Mẹ tôi nheo nheo mắt lại: "Ồ, vậy cũng rất tốt"

    Thật đáng thương cho cái tôi ngây thơ ấy cứ nghĩ rằng mẹ không nghĩ nhiều, thật ra lúc ấy mẹ đã sớm hiểu ra rồi, lại còn nhớ kĩ nữa

    Sau đó cấp ba họp phụ huynh, đại khái động viên phụ huynh chăm sóc con cái cho tốt, mẹ tôi đem cháu trai cháu gái một đống tới, lại còn đứng ở ngay trước bức tường treo thư thông báo trúng tuyển đại học tự chế ở góc ấy của lớp bọn tôi, cẩn thận quan sát (nhắc đến chuyện này tôi cảm thấy rất khó chịu, ahihi thư trúng tuyển tự chế của người yêu tôi là một trường y nào đó), sau rồi vẻ mặt mờ mịt nói với tôi rằng: "Đi vào thôi"

    Bởi mẹ tới khá sớm, (khi ấy tôi lại cảm động, cứ nghĩ rằng mẹ tôi là người bận rộn như vậy, chỉ vì để tôi không bị mất mặt trong cuộc họp phụ huynh mà lại đến sớm như vậy, bây giờ nghĩ lại, chuyện này chắc chắn là có âm mưu). Phụ huynh trong lớp chẳng có đến mấy người, mẹ thấy chán quá nên liền nhìn sơ đồ lớp, tôi còn rất ân cần rót nước cho mẹ nữa

    Sau rồi, người đến đông, học sinh chúng tôi đứng ở phía sau, phụ huynh ngồi ở vị trí con mình nghe, mẹ tôi vẫn luôn quay đầu nhìn tôi ở bên này, nhưng tôi không chú ý, vì ba của người yêu ở ngay trước mặt tôi luôn, bạn trai tôi mặt nghiêm túc nhìn ba cậu ấy, tôi vẻ mặt vui thích nhìn cậu ấy (xin tự tưởng tượng cảnh tượng ngọt ngào ngượng ngùng ấy), nhìn hết 1 tiết, mẹ tôi nhìn thấy tất cả rồi.

    Mẹ tôi không nói gì, họp phụ huynh xong liền mua đồ cho tôi rồi về luôn, lại còn cho tôi nhiều hơn 200 đồng (NDT), trước khi đi còn bảo tôi: "Mua nhiều đồ ăn một chút, con nhìn xem thằng bé còn gầy hơn con".

    (Tôi thật sự không béo, 172cm, cân nặng 55 kg. Nhưng cậu ấy gầy thật ấy, 178cm, cân nặng 51, 5 kg

    * * *

    Mẹ, bye bye

    Về sau ý, thi đại học xong, chúng tôi quang minh chính đại ở bên nhau, tung hoa..

    Bổ sung một chút này, hôm qua anh ấy tặng nhẫn cho tôi, ợ, vẫn còn gặp mặt mẹ anh ấy nữa..
     
    Mây xa, VyLaura123, Sua872645 người khác thích bài này.
  8. Gill

    Bài viết:
    6,243
    Câu chuyện 18: Bố mẹ có thể lạnh lùng đến mức độ nào?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nguồn: Dịch bởi Hanna Hanna

    [​IMG]

    Học sinh của bố tôi. Vào một buổi tối trong giờ tự học, học sinh đó đột nhiên đau bụng quằn quại. Bố tôi lập tức đưa nó đến bệnh viện cấp cứu và thông báo đến gia đình. Học sinh đó sau khi được cấp cứu thì đã ổn định trở lại, nhưng bố nó thì mãi đến khi trời sáng mới chậm dãi đến bệnh viện. Sau khi nghe kể lại quá trình, ông ta nói một câu rằng "đau bụng thôi mà, có gì to tát đâu, thật là phiền phức". Bố tôi hỏi ông ta rằng tại sao bây giờ mới đến, ông ta nói buổi tối phải đi ngủ.. buổi tối phải đi ngủ.. đi ngủ..

    Nếu không phải vì bố tôi là giáo viên, có văn hóa thì chắc đã cho ông ta một trận rồi. Con gái ông cấp cứu ở bệnh viện, giáo viên phải chăm sóc suốt đêm, còn làm bố như ông thì lại ở nhà ngủ?

    * * *
     
    Mây xa, VyLaura123, Sua872643 người khác thích bài này.
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...