Chiều Đông Bấm để xem Chiều nay một chiều đông Nghe thèm giọt nắng hồng Thèm một vòng tay ấm Cho đời bớt mênh mông Người ơi đông bên nớ Có nhiều tuyết rơi không? Bên ni đông không tuyết Chỉ bão tuyết trong lòng Nhớ về đông năm ấy Tuyết trắng phủ đầy cây Trắng như màu áo cưới Môi mắt nhìn đắm say Rồi mùa đông lại sang Cuộc tình lỡ, tan hoang Tuyết vẫn trắng đầy lối Trắng, như màu áo tang Chiều nay một chiều đông Dù có giọt nắng hồng Dù có vòng tay ấm Vẫn nghe buồn mênh mông. (Tuyết Trang) Còn nữa...
Hờn Anh Bấm để xem Có phải hờn anh mắt nhỏ cay Buồn ôm lấy trọn suốt trong ngày Vì sao nỡ hẹn rồi không tới Bỏ gió chiều khua chiếc lá bay Trách hỏi vì sao nắng cũng rơi Mang mây phủ lấp cả vòm trời Cho hoa héo rụng ngoài sân trước Để chạm hồn em khiến nhớ khơi Có phải rằng anh quá hững hờ Hay do bé giận trách vu vơ Mà thôi chắc tại vì mưa đó Mới để người ta bỏ nhỏ chờ Giận khiến làm cho giấc chẳng nồng Sầu còn đọng lại quá mênh mông Rồi dâng mắt chạm pha cùng lệ Giấc ngủ về đêm thổn thức lòng! (Tuyết Trang) Còn nữa...
Em Sẽ Quên Anh Bấm để xem Em chờ đợi hoàng hôn rực tím Mà mưa rơi thánh thót giọt sầu Đáy mắt biếc hồn ai phong kín Anh đi rồi nắng rụng về đâu? Yêu là gì ơi hỡi người ơi? Em riêng mang giấc mộng nửa vời U sầu ướt từng cơn dư lệ Anh nơi nào nắng có còn rơi? Người biền biệt chân trời thăm thẳm Hoàng hôn sầu một cõi thu giăng Em sẽ quên đi mùa hoa trắng Đã một thời sâu lắng tâm tư Yêu khờ dại chuốc tình cay đắng Anh giết tình bằng một hồn thu… (Huỳnh Minh Nhật) Còn nữa...
Cơn Mơ Bấm để xem Gác vắng chiều nay buồn ngẩn ngơ Tìm đâu hạnh phúc đã xa bờ? U hoài dạ cảm se câu nhớ Khắc khoải tâm sầu dệt ý thơ Bến cũ người đi còn quyến luyến Tình xưa kẻ ở vẫn mong chờ Sa chân một bước thành ngang trái Đời úa tàn rồi những ước mơ. Một thời dĩ vãng hóa ngu ngơ Đâu nữa ngày xưa những bến bờ? Âm hưởng tràn tay bao điệu nhạc Sáng ngời ngập tứ mấy vần thơ Băn khoăn lối mộng còn trông ngóng Khắc khoải tim côi vẫn đợi chờ Từ thuở yêu đương hoài lận đận Sự đời được mất tựa cơn mơ! (Tuyết Trang) Còn nữa...
Tình Em Bấm để xem Tình em đó theo gió mây trao gởi Để buồn thương mấy nỗi sẽ trôi xa Tình ngày xưa theo mắt lệ nhạt nhòa Tim buốt giá còn chi hâm nóng lại Tình em đó trao anh sao e ngại Nên tình buồn vương vãi tận trời mây Anh trách em sao nỗi nhớ chẳng đầy Nên cơn lốc kéo đi ngày tháng mộng Tình em đó giờ đây theo gió lộng Tít mù xa sao vang vọng đâu anh Chuyện ngày xưa…vụng dại cũng chẳng thành Giờ chỉ có mong manh lời gió thoảng Giữ làm chi chút niềm đau ai oán Cho tim lòng lấn choán những buồn thương Ta còn đây ..nhưng mộng chẳng bình thường Hồn héo úa …vấn vương sầu muôn lối Anh cứ mơ để hồn luôn chờ đợi Em cứ buồn cho vời vợi đừng tan Mình gặp nhau trong cay đắng vô vàn Yêu nhau hỉ…một đời tìm đâu nhỉ Chữ thương kia xin anh đem dấu kỹ Để muôn đời anh nhớ chỉ mình em Để ngàn năm em cảm giác êm đềm Anh nhung nhớ… “một mình em thôi nhé”… (Tuyết Trang) Còn nữa...
Sắc Chiều Bấm để xem Hoàng hôn rưng rưng cảnh sắc chiều Nghiêng trời hoa trắng lạc hồn xiêu Thẫn thờ nét ngọc buồn tư lự Nắng chẳng hong vừa một tấm yêu. Mềm mại chiều vàng nhỏ lệ mây Nắng vương trên tóc đổ vai gầy Dấu in bóng lẻ dâng màu khói Chiều bạc hương phai nhạn lạc bầy. Tản mạn chiều buông lướt cánh đồng Mắt em dìu dịu khoảng mênh mông Đường xa bóng núi dài heo hút Triền giấc tìm nhau chạm chướng phong. Gom cả buổi chiều trải áng thơ Tiếng lòng day dứt thấy bơ vơ Tim khơi mực tím dòng tư tưởng Rơi giữa im lìm giọt lệ khô. Vài chiếc lá vàng nhẹ cuốn chân Ngó dải đời riêng lắm cơ trần Chiều quyện gió vỡ hồn ngơ ngẩn Buồn nhạt má hồng bước lữ nhân. (Tuyết Trang) Hết.