[BOOK]Ru lại thuở xuân hồng trên mái tóc
Gió lụa là hôn từng sợi tơ bay
Má hây hây còn vương nắng cuối ngày
Hồn dạ thảo ngỡ say hương nắng mới.
Ru lại thuở chiều vàng trên bến đợi
Khói thuốc xanh quyện với khói lam mờ
Phố vật vờ chờ héo hắt dòng thơ
Hò hẹn lỗi thẩn thờ sông nước chảy.
Ru lại thuở em còn đi đi mãi
Sân ga buồn buồn nhớ bước chân ai
Mây ngàn bay quên cả lối trăng gầy
Để bóng núi đổ dài như vô tận.
Ru lại nhau xin ru lại một lần
Thuở mắt biếc má hồng môi mọng đỏ
Thuở cuồng si ươm tình xanh cuối ngõ
Để mai còn gợi lại thoáng hương xưa.
(Tuyết Trang)[/BOOK]
[BOOK]Ta chợt nhớ một mùa yêu xa lắm!
Thuở ve kêu thấp thoáng nỗi đợi chờ
Phượng rực cháy những hồn thơ xanh thẳm
Ta yên bình chở mùa hạ vào mơ
Đâu ai biết phượng tàn theo sắc áo
Giọt lệ gầy rơi vỡ giấc thơ ngây
Đôi mươi đến tô hồng môi thiếu nữ
Đường ta đi nắng hóa những đọa đày
Mây hờ hững thả chiều hôn kỷ niệm
Em nhớ gì về những chuyến xe xưa?
Con nắng khóc vai trời thoi thóp lửa
Đã nhạt nhòa ký ức mấy lần mưa
Tình yêu hỡi! Chờ ai năm tháng cũ?
Thềm rêu xanh chếch choáng phủ sau hè
Em có phải chỉ là cơn gió nhẹ,
Để hạ về khắc khoải một loài ve?
Mùa vẫn rải kín hồn mây thoảng nhớ
Phố đông người sao thiếu bóng em qua?
Ta ngơ ngất ánh chiều phai nắng hạ
Viết thơ tình trộm gửi tháng ngày xa…
(Huỳnh Minh Nhật)[/BOOK]