Đợi! Anh vẫn chờ cái bóng dáng thân quen Chờ lâu lắm mà hình em chẳng thấy Trong lòng anh nỗi cô đơn trỗi dậy Anh vẫn chờ vẫn che đậy nỗi đau Từng phút giây cứ đằng đẵng trôi mau Ngồi lặng lẽ nép đằng sau câu hát Gửi vào đó tình yêu thương bát ngát Thoáng giật mình ngỡ được sát bên nhau Tg: Chú hề ma quái Pic: Pinterest
Tự Hỏi? Ánh bình minh rọi qua khe cửa sổ Khẽ thở dài một nỗi nhớ bơ vơ Khoảng bầu trời cùng không gian vời vợi Nắng chan hòa cùng điệu nhạc quen tai Chú chim non nô đùa cùng cây lá Khúc dương cầm du dương cùng gió mây Âm hưởng ấy nghe sao thật lạ lùng Lúc vui tươi lúc thì nghe bi luỵ Như cõi lòng bâng khuâng cùng câu hỏi Ta đang yêu hay là đang hận người
Trăng Khóc Đêm nay trăng mờ trăng không tỏ Mặt hồ in dấu bóng dáng ai Giọt lệ từ ai mà rơi xuống Khẽ động mặt nước tĩnh lặng kia Đơn côi, ai hận cho thân này Một mình sầu khóc màn đêm đen Nàng khóc, nàng buồn nào ai hiểu Cuộc tình buồn đã chóng phai mau Cứ ngỡ gần bên sẽ hạnh phúc Ai ngờ lại như xa tận mây trời Đêm nay trăng kia cũng chẳng vui Nhìn nàng mà chẳng thể ôm lấy nàng Trăng ơi trăng có khóc không? Khóc cùng nàng nhé, một lần này thôi.
Kẻ Sát Nhân p1 Đôi vai gầy đã ướt sủng bờ vai Cầm đèn lồng mà nến nào có cháy Ả gào khóc chạy trong màn đêm tối Nào ai thấu ả đau đến thế nào Đôi chân ả sứt nẻ và rỉ máu Kẻ phía sau lại không ngừng hô hào Đánh nó đi, đánh nó đi Tiền này của chúng mày Đánh nó đi, đánh nó đi Tao sẽ thưởng lớn cho Ả cứ chạy, chạy mãi không ngừng Chẳng dám nhìn, mà cứ đăm đầu chạy Ả vấp ngã vì tảng đá cản đường Tảng đá kia như là đang giúp họ Ả gào khóc, ả bị tóm lấy tóc Mặt đau đớn, mà cố van xin Họ lạnh lùng ra tay dứt khoác Một nhát rìu đã lấy đầu ả đi Nước mắt ả vẫn còn đọng trên má Cơn mưa buồn cũng lấm tấm mà rơi Máu của ả hòa vào cùng giọt mưa Khiến bầu trời cũng như ngã màu đỏ Một khung cảnh tung toét mùi hôi thối Xác nằm đó, mà chẳng một ai hay Thương thay, thương thay cho thân của ả Đến khi lìa đời chẳng ai xót thương.