Thơ: Nhớ Thương! Tác giả: Tô Hồng Lâm Em hỏi anh có gì là bất tận Trên cõi đời ta giữ lại được chi Khi nhắm mắt xuôi tay buông trần thế Mang được gì ngoài hai chữ tiếng tăm. Ngàn bạc vàng cũng chẳng cùng ta bước Tấm thân ngà tan biến cũng thành tro Khi trái tim đã ngừng từng tiếng đập Tiếng yêu thương chỉ in dấu nhạt nhòa. Ngày qua ngày còn ai nhớ ai mong Tất cả rồi cũng chìm vào quên lãng Cùng gió cùng mây quẩn quanh miền vô tận Những tiếng thì thào cũng chỉ là hư vô. Thời gian trôi như xóa nhòa tất cả Cả lời yêu thương lẫn kí ức nhạt nhòa Chỉ còn nỗi nhớ thương chìm vào vô vọng Gọi mãi tên người mà nghe nhói trong tim.