Bài viết: 85 

Chương 70: Vua thủy tề
Một chàng trai mặt đẹp như hoa ăn bận sang trọng theo kiểu vua chúa đang đăm chiêu suy nghĩ, cuộc sống xa hoa sung sướng trong chốn thủy cung chẳng mang lại chút vui vẻ cho hắn, từ lúc đi vào trong cung điện này, hắn cảm thấy rất buồn chán và bực bội.
Mặc dù nghe nói vật báu đó sắp xuất thổ, nhưng tâm trí của hắn hoàn toàn không thiết tha tơ tưởng đến nó, mà giờ đây hình bóng trong đầu luôn chỉ có cô em gái ngốc nghếch của hắn.
Hắn chính là Nhất Sơn - anh trai của Nhất Niệm, cũng chính là tộc trưởng bộ tộc Nhân Ngư trong truyền thuyết - Hải Linh Kỳ. Nếu không phải là Nhất Niệm bị cuốn vào trong Vòng xoáy Luân Hồi bị mắc kẹt trong thời cổ đại này, hắn cũng không phải nhờ tới tộc Nhân Ngư mà hắn đã cố tình lánh mặt nhiều năm, giờ đây lại phải trở lại nơi đây làm vị tộc trưởng bất đắc dĩ.
Hôm nay là một bữa tiệc thết đãi khách quý khắp nơi đến tham quan thủy cung, chờ đón vật báu xuất thổ theo truyền thuyết, cũng là ngày đón chào sự trở lại của tộc trưởng, các thị nữ quan quân đều chuẩn bị từ rất sớm, vị tộc trưởng trẻ tuổi tài năng này nghe nói đã tìm được mị thể trong truyền thuyết, là một người kế thừa tối cao ngàn năm có một của tộc người cá.
Tương truyền người cá tìm được mị thể như một ông vua đội được đúng chiếc vương miện kế thừa ngai vàng của mình, trở thành ông vua thủy tề - Ngư Vương, quyền lực là chí cao vô thượng, ngư thuật cũng trở nên sức mạnh vô biên, có thể dời non lấp bể. Song đó cũng chỉ là một phần quan trọng đối với tộc người cá, còn đối với mọi người thuộc các thị tộc khác tụ tập quanh đây, cái quan tâm nhất chính là một khi Ngư Vương xuất hiện, Ngư Vương có khả năng mượn mị thể tìm được dùng ngư thuật khởi động vật báu Quy Chỉ Giáp làm mồi dẫn dụ vật báu xuất thổ.
Xuất phát từ các nguyên nhân đó, quan khách buổi tiệc đều ngóng chờ sự xuất hiện của vị vua thủy tề này. Chờ đợi mãi mà chẳng thấy bóng dáng vị chủ thủy cung thần bí đó, quan khách bắt đầu xôn xao, những tiếng la lối bất mãn vì cách cư xử không tôn trọng khách đến dự của thủy cung càng lúc càng nhiều lên, ai cũng mong có một lời giao phó cho việc chờ đợi quá lâu này.
* * *
Đặng Phi một mực đinh ninh rằng hắn sẽ phải mất nhiều thời gian mới có thể tìm cách xoay chuyển vòng Luân Hồi, tìm về nơi chốn Nhất Niệm đã biến mất với đám linh thể thời hiện đại, không ngờ rằng vòng Luân Hồi đã tự xoay chuyển một cách thần kỳ, chẳng mảy may cho hắn một chút chuẩn bị đã cuốn phăng hắn vào đây.
Đến bây giờ hắn mới thật sự hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra, vòng tròn Luân Hồi có vẻ đã đánh hơi được sự xuất thổ của vật báu, như có một chuỗi liên hệ đặc biệt nào đó, mặt khác hắn đã phát hiện ra một điều thú vị. Có lẽ sứ mệnh của hắn cũng đã bắt đầu, ngay cả hắn cũng không ngờ mình và cô gái Nhất Niệm này lại có một sợi dây liên kết mạnh mẽ đến như vậy, việc hắn có thể xuất hiện dễ dàng ở nơi đây - nơi cách thời gian hắn sinh sống đến những nghìn năm không thể đơn giản chỉ bởi vì một câu sợi dây nhân quả thắt chặt là có thể giải thích làm rõ được, dù tăm hơi của Nhất Niệm đã biến mất, manh mối điều tra của hắn đến đây đã bị đứt quãng, nhưng hắn biết rằng, sợi dây nhân quả đã bắt đầu phát huy tác dụng, cô ấy chính là mấu chốt của mọi vấn đề, không sớm hay muộn sẽ xuất hiện và tháo gỡ những khúc mắc còn tồn tại đến thời điểm hiện tại. Hắn lẩm bẩm một mình: "Nhất Niệm, hãy đợi ta, ta sẽ cứu cô ra khỏi đây, ít ra là hãy tránh xa con cá và con ma nguy hiểm kia!"
* * *
Buổi tiệc thủy cung trì hoãn hơn hai canh giờ mới bắt đầu, sau một số lễ nghi khó hiểu của thủy cung, vua thủy tề dưới sự tháp tùng của một đoàn quan quân thủy cung rầm rộ tiến vào chào đón quan khách. Mọi người dẫu ai cũng biết giao nhân bẩm sinh sắc đẹp khó cưỡng, nhưng cũng không khỏi trầm trồ bởi vẻ đẹp như hoa của vị tộc trưởng trẻ tuổi. Vì đã đợi hơn hai canh giờ, chẳng đợi vị tộc trưởng này an tọa, đã có kẻ sốt ruột hỏi ngay: "Ngư Vương đáng quý, không biết mị nhân ngài đang ở chốn nào, sao không đem theo bên mình?"
Hải Linh Kỳ im lặng nhìn xoáy sâu vào kẻ đã buông lời cật vấn sỗ sàng với mình, chỉ thấy kẻ đó chỉ trong tích tắc như người mất hồn, dùng tay phải chọc mạnh vào ngực trái của mình, một tay lôi trái tim còn đang đập thình thịch ra khỏi lồng ngực, sau đó máu me văng tung tóe khắp nơi, người này chẳng chốc đã tắc thở, nhưng vẫn im lìm bất động giữ vững trạng thái cầm quả tim của mình. Khung cảnh máu me rùng rợn diễn ra ngay thanh thiên bạch nhật giữa bàn dân thiên hạ, không ít người không quen cảnh tượng này, khiếp sợ quá đã lăn đùng ra ngất xỉu, một số khác nôn mửa vì cảnh tượng kinh dị và mùi máu tanh nồng nặc khắp nơi.
Ánh mắt sắc lạnh của Hải Linh Kỳ sau màn giết gà dọa khỉ vô cùng hữu hiệu quét qua từng khuôn mặt tò mò trước đó nay im thin thít không dám hó hé một lời. Hắn vô cùng hài lòng với hiệu quả vượt ngoài mong đợi này, tiếp tục đi tới chiếc ngôi báu buồn chán và ngồi xuống, đón nhận sự triều bái khắp nơi.
Đợi mọi người an tọa, giọng nói đầy ma lực của Hải Linh Kỳ từng câu chữ như rót vào tai của mỗi người, rành rọt vui tai: "Mị nhân của Ngư Vương há con cá ngoài chợ, nói xem là xem được! Sứ giả này dám miệt thị uy quyền Ngư tộc, chết không hết tội! Người đâu? Lôi xác hắn nghiền nát ướp thịt thưởng cho binh sĩ làm lương khô cứu đói!"
Bình thản từ tốn nói xong những điều đó, Hải Linh Kỳ thản nhiên nói tiếp: "Ta tuyên bố buổi tiệc chính thức bắt đầu! Các bằng hữu từ xa, nếu Linh Kỳ ta có điều gì tiếp đãi không chu đáo, vui lòng bỏ qua!"
* * *
Mặc dù nghe nói vật báu đó sắp xuất thổ, nhưng tâm trí của hắn hoàn toàn không thiết tha tơ tưởng đến nó, mà giờ đây hình bóng trong đầu luôn chỉ có cô em gái ngốc nghếch của hắn.
Hắn chính là Nhất Sơn - anh trai của Nhất Niệm, cũng chính là tộc trưởng bộ tộc Nhân Ngư trong truyền thuyết - Hải Linh Kỳ. Nếu không phải là Nhất Niệm bị cuốn vào trong Vòng xoáy Luân Hồi bị mắc kẹt trong thời cổ đại này, hắn cũng không phải nhờ tới tộc Nhân Ngư mà hắn đã cố tình lánh mặt nhiều năm, giờ đây lại phải trở lại nơi đây làm vị tộc trưởng bất đắc dĩ.
Hôm nay là một bữa tiệc thết đãi khách quý khắp nơi đến tham quan thủy cung, chờ đón vật báu xuất thổ theo truyền thuyết, cũng là ngày đón chào sự trở lại của tộc trưởng, các thị nữ quan quân đều chuẩn bị từ rất sớm, vị tộc trưởng trẻ tuổi tài năng này nghe nói đã tìm được mị thể trong truyền thuyết, là một người kế thừa tối cao ngàn năm có một của tộc người cá.
Tương truyền người cá tìm được mị thể như một ông vua đội được đúng chiếc vương miện kế thừa ngai vàng của mình, trở thành ông vua thủy tề - Ngư Vương, quyền lực là chí cao vô thượng, ngư thuật cũng trở nên sức mạnh vô biên, có thể dời non lấp bể. Song đó cũng chỉ là một phần quan trọng đối với tộc người cá, còn đối với mọi người thuộc các thị tộc khác tụ tập quanh đây, cái quan tâm nhất chính là một khi Ngư Vương xuất hiện, Ngư Vương có khả năng mượn mị thể tìm được dùng ngư thuật khởi động vật báu Quy Chỉ Giáp làm mồi dẫn dụ vật báu xuất thổ.
Xuất phát từ các nguyên nhân đó, quan khách buổi tiệc đều ngóng chờ sự xuất hiện của vị vua thủy tề này. Chờ đợi mãi mà chẳng thấy bóng dáng vị chủ thủy cung thần bí đó, quan khách bắt đầu xôn xao, những tiếng la lối bất mãn vì cách cư xử không tôn trọng khách đến dự của thủy cung càng lúc càng nhiều lên, ai cũng mong có một lời giao phó cho việc chờ đợi quá lâu này.
* * *
Đặng Phi một mực đinh ninh rằng hắn sẽ phải mất nhiều thời gian mới có thể tìm cách xoay chuyển vòng Luân Hồi, tìm về nơi chốn Nhất Niệm đã biến mất với đám linh thể thời hiện đại, không ngờ rằng vòng Luân Hồi đã tự xoay chuyển một cách thần kỳ, chẳng mảy may cho hắn một chút chuẩn bị đã cuốn phăng hắn vào đây.
Đến bây giờ hắn mới thật sự hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra, vòng tròn Luân Hồi có vẻ đã đánh hơi được sự xuất thổ của vật báu, như có một chuỗi liên hệ đặc biệt nào đó, mặt khác hắn đã phát hiện ra một điều thú vị. Có lẽ sứ mệnh của hắn cũng đã bắt đầu, ngay cả hắn cũng không ngờ mình và cô gái Nhất Niệm này lại có một sợi dây liên kết mạnh mẽ đến như vậy, việc hắn có thể xuất hiện dễ dàng ở nơi đây - nơi cách thời gian hắn sinh sống đến những nghìn năm không thể đơn giản chỉ bởi vì một câu sợi dây nhân quả thắt chặt là có thể giải thích làm rõ được, dù tăm hơi của Nhất Niệm đã biến mất, manh mối điều tra của hắn đến đây đã bị đứt quãng, nhưng hắn biết rằng, sợi dây nhân quả đã bắt đầu phát huy tác dụng, cô ấy chính là mấu chốt của mọi vấn đề, không sớm hay muộn sẽ xuất hiện và tháo gỡ những khúc mắc còn tồn tại đến thời điểm hiện tại. Hắn lẩm bẩm một mình: "Nhất Niệm, hãy đợi ta, ta sẽ cứu cô ra khỏi đây, ít ra là hãy tránh xa con cá và con ma nguy hiểm kia!"
* * *
Buổi tiệc thủy cung trì hoãn hơn hai canh giờ mới bắt đầu, sau một số lễ nghi khó hiểu của thủy cung, vua thủy tề dưới sự tháp tùng của một đoàn quan quân thủy cung rầm rộ tiến vào chào đón quan khách. Mọi người dẫu ai cũng biết giao nhân bẩm sinh sắc đẹp khó cưỡng, nhưng cũng không khỏi trầm trồ bởi vẻ đẹp như hoa của vị tộc trưởng trẻ tuổi. Vì đã đợi hơn hai canh giờ, chẳng đợi vị tộc trưởng này an tọa, đã có kẻ sốt ruột hỏi ngay: "Ngư Vương đáng quý, không biết mị nhân ngài đang ở chốn nào, sao không đem theo bên mình?"
Hải Linh Kỳ im lặng nhìn xoáy sâu vào kẻ đã buông lời cật vấn sỗ sàng với mình, chỉ thấy kẻ đó chỉ trong tích tắc như người mất hồn, dùng tay phải chọc mạnh vào ngực trái của mình, một tay lôi trái tim còn đang đập thình thịch ra khỏi lồng ngực, sau đó máu me văng tung tóe khắp nơi, người này chẳng chốc đã tắc thở, nhưng vẫn im lìm bất động giữ vững trạng thái cầm quả tim của mình. Khung cảnh máu me rùng rợn diễn ra ngay thanh thiên bạch nhật giữa bàn dân thiên hạ, không ít người không quen cảnh tượng này, khiếp sợ quá đã lăn đùng ra ngất xỉu, một số khác nôn mửa vì cảnh tượng kinh dị và mùi máu tanh nồng nặc khắp nơi.
Ánh mắt sắc lạnh của Hải Linh Kỳ sau màn giết gà dọa khỉ vô cùng hữu hiệu quét qua từng khuôn mặt tò mò trước đó nay im thin thít không dám hó hé một lời. Hắn vô cùng hài lòng với hiệu quả vượt ngoài mong đợi này, tiếp tục đi tới chiếc ngôi báu buồn chán và ngồi xuống, đón nhận sự triều bái khắp nơi.
Đợi mọi người an tọa, giọng nói đầy ma lực của Hải Linh Kỳ từng câu chữ như rót vào tai của mỗi người, rành rọt vui tai: "Mị nhân của Ngư Vương há con cá ngoài chợ, nói xem là xem được! Sứ giả này dám miệt thị uy quyền Ngư tộc, chết không hết tội! Người đâu? Lôi xác hắn nghiền nát ướp thịt thưởng cho binh sĩ làm lương khô cứu đói!"
Bình thản từ tốn nói xong những điều đó, Hải Linh Kỳ thản nhiên nói tiếp: "Ta tuyên bố buổi tiệc chính thức bắt đầu! Các bằng hữu từ xa, nếu Linh Kỳ ta có điều gì tiếp đãi không chu đáo, vui lòng bỏ qua!"
* * *