

23: 05 ngày 1/6/2020
Đêm nay trời mưa to, tôi một mình trong căn phòng yên tĩnh lắng nghe tiếng mưa rơi. Nhìn mưa từng giọt từng giọt rơi bên khung cửa, bỗng những kí ức về cậu chợt ùa về trong tâm trí tôi.
Nhớ ngày đó, tôi là một cô học trò nổi danh trong trường là "con mọt sách". Cuộc sống của tôi hằng ngày chỉ quay quanh đống sách vở chứ ngoài ra tôi không nghĩ gì khác. Tôi nhớ lúc đó là giữa năm lớp 8, tôi vẫn đến trường học như bao ngày. Nhưng hôm nay tôi đi học sớm nên tôi đã ra ban công ngắm cảnh. Bỗng một hình ảnh đập vào mắt tôi là một cậu học sinh chung khối chạy chiếc xe đạp martin, gương mặt rạng rỡ vẻ như rất vui khi được đến trường. Cậu gửi xe ở nhà xe rồi đi về hướng lớp mình nhưng lúc đó không biết sao ánh mắt của tôi không hề rời khỏi cậu. Và không biết tự bao giờ đã thành thói quen, tôi bắt đầu đi học sớm hơn và canh đúng giờ cậu tới trường để có thể ngắm được nụ cười ấy. Hôm nào để lỡ mất thì y như rằng hôm đó lòng tôi cảm thấy thiếu thiếu thứ gì. Và tôi biết mình thích cậu, lúc ấy tôi vẫn không tin rằng tôi đã thích cậu. Tôi nghĩ chỉ là cảm xúc nhất thời nhưng không ngờ thứ tình cảm ấy lại kéo dài 1 ngày, 1 tuần, 1 tháng, 1 năm và..
Đêm nay trời mưa to, tôi một mình trong căn phòng yên tĩnh lắng nghe tiếng mưa rơi. Nhìn mưa từng giọt từng giọt rơi bên khung cửa, bỗng những kí ức về cậu chợt ùa về trong tâm trí tôi.
Nhớ ngày đó, tôi là một cô học trò nổi danh trong trường là "con mọt sách". Cuộc sống của tôi hằng ngày chỉ quay quanh đống sách vở chứ ngoài ra tôi không nghĩ gì khác. Tôi nhớ lúc đó là giữa năm lớp 8, tôi vẫn đến trường học như bao ngày. Nhưng hôm nay tôi đi học sớm nên tôi đã ra ban công ngắm cảnh. Bỗng một hình ảnh đập vào mắt tôi là một cậu học sinh chung khối chạy chiếc xe đạp martin, gương mặt rạng rỡ vẻ như rất vui khi được đến trường. Cậu gửi xe ở nhà xe rồi đi về hướng lớp mình nhưng lúc đó không biết sao ánh mắt của tôi không hề rời khỏi cậu. Và không biết tự bao giờ đã thành thói quen, tôi bắt đầu đi học sớm hơn và canh đúng giờ cậu tới trường để có thể ngắm được nụ cười ấy. Hôm nào để lỡ mất thì y như rằng hôm đó lòng tôi cảm thấy thiếu thiếu thứ gì. Và tôi biết mình thích cậu, lúc ấy tôi vẫn không tin rằng tôi đã thích cậu. Tôi nghĩ chỉ là cảm xúc nhất thời nhưng không ngờ thứ tình cảm ấy lại kéo dài 1 ngày, 1 tuần, 1 tháng, 1 năm và..