Chàng thiếu niên đang say giấc trên chiếc bàn chồng chất snack và vỏ lon coca, đột nhiên có một luồng sáng bao quanh cậu, thân hình cậu chợt lóe lên và biến mất giữa căn phòng đầy hỗn độn.
- Oáp.. *vươn vai*
Cậu tỉnh giấc sau 4 tiếng nằm trong một không gian hoàn toàn xa lạ mà không hề có sự cảnh giác nào, có vẻ cậu rất mệt mỏi khi thức đêm mấy ngày để miệt mài "đào hố". Sau khi ổn định lại tinh thần, cậu mới phát giác ra điều gì đó sai sai ở đây. Cậu nhìn xung quanh bốn phía từ trên xuống dưới từ dưới lên trên từ trái sang phải từ phải sang trái rồi thốt một câu chửi thề:
- F^ck! Cái khung cảnh quờn què gì thế này? Chả nhẽ mình chưa tỉnh ngủ? Sao giấc mơ này lại chân thực đến như vậy chứ?
Bốp bốp (thanh niên đang tự vả vào mặt mình để kiểm chứng thực hư á mà)
- Định mệnh! Sao không tỉnh vậy tôi ơi? Mà cái cục bông màu hồng gì kia? Thật xấu xí!
Bỗng "cục bông" đó quay mặt lại và từ từ đến trước mặt rồi nhìn đối diện với cậu.
Xuất hiện trước mắt cậu là hình ảnh một đám mây.. màu hồng đang nở một nụ cười nham hiểm chào đón cậu và nói:
- [Chào mừng ký chủ đến với hệ thống có một không hai này. Ở đây ký chủ có thể trải nghiệm những cuộc sống mới cùng vô vàn thử thách đang chờ ký chủ giải mã.]
- HỆ THỐNG? -Cậu ngạc nhiên hét lớn.
- [Đúng, nơi ký chủ đang đứng là không gian hệ thống đầy trữ tình và thơ mộng. Và tôi xin đính chính lại, tôi là mây not cục bông. Quan trọng là nhìn tôi xấu xí ở chỗ nào HẢ? HẢ? Ký chủ bị mất đi giác quan thẩm mĩ rồi à? ] -Chiếc giọng đầy bập bẹ pha chút giận dữ nhưng không làm cho người khác cảm thấy hệ thống đang tức giận mà chỉ như một cậu nhóc đáng yêu đang tập nói.
- Tại sao mi lại là màu hồng, không thể đổi màu khác được à? Mi không biết là ta ghét màu hồng nhất trên đời à?
- [Đây là thiết lập của hệ thống, không thể tùy tiện đổi được. Người ta đây là yêu màu hồng ghét sự giả dối, chế hỉu hông? Cho nên ký chủ tập chấp nhận sự thật dần đi.]
- Rồi chúa buê đuê, giải thích đi! Tại sao ta lại ở đây? Ta đang chuẩn bị cho nữ chính nhảy xuống vực tự vẫn, nam chính do quá đau lòng nên sinh tâm ma rồi bị vây giết và viết tiếp một chuyện
thái giám một cách hăng say. Còn đống snack yêu quý của ta nữa, ta chưa kịp ăn hết mà. Ta mới chợp mắt một chút thôi đã bị lôi vô cái thế giới của mi là thế đéo nào.
* Thái giám: Là những chuyện bị tác giả đào hố nhưng không lấp, tức là viết hăng say một hồi nhưng quên mịa (chính xác là cố tình) viết cái kết khiến dân tình thi nhau kêu gào đòi tác giả cho mình một cái kết.
- [Sau quá trình dài chọn lọc và tuyển chọn những người có khả năng hoàn thành nhiệm vụ mà hệ thống đề ra thì hệ thống chúng tôi đã thấy ở ký chủ những yếu tố mà hệ thống cần tìm nên đã lựa chọn ký chủ. Tại đây, khi ký chủ đến với những thế giới khác nhau, ký chủ sẽ phải hoàn thành nhiệm vụ nghịch tập giúp nam phụ hoàn thành tâm nguyện của mình và bước lên đỉnh cao của nhân sinh sau đó cùng phò mã của ký chủ sánh vai đến hết đời.]
- "Phò mã"? Nam á?
- [Đúng vậy nà. Chúa buê đuê là tôi đây sẽ không để ký chủ thất vọng về bạn đời của mình đâu, sẽ cho ký chủ những thân hình siêu cấp soái ca, vạm vỡ, đáng yêu.. mọi thể loại. Ký chủ tha hồ mà nếm trải nhiều vị trước khi lên xe hoa nà.]
- Ai cần hả? Ngươi điên à? Ta thẳng nam nha! Ta thẳng, siêu thẳng, cực kì thẳng! Nghe rõ chưa? (Chuyện quan trọng phải nhắc lại ba lần)
- [Chưa chắc à nha *nháy mắt* rồi một thời gian nữa thôi ký chủ sẽ rõ.]
- Ngươi cứ chờ xem nupakachi. Tốt nhất mi nên giấu kĩ cái đuôi cẩu của mình lại chứ để ta đím được là mi xong đời với ta.
- *ôm chặt đuôi nhỏ* [Thôi không dài dòng với ký chủ nữa. Chuẩn bị tiến hành quá trình tiến vào thế giới đầu tiên. Nhập dự liệu thế giới mới. Bắt đầu dung nhập linh hồn. Hoàn tất thủ tục, tiến vào thế giới mới.]
- Nè nè từ từ ta còn chưa hỏi xong mà.. nè.. n.
Thân hình cậu lại một lần nữa lóe lên rồi biến mất khỏi hệ thống. Chợt có một màn hình lớn xuất hiện trước mặt đám mây, cùng với đó là sự xuất hiện của một người đeo mặt nạ Joker.
- [Chủ nhân. Đã hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên.] *giọng hệ thống chợt trở nên nghiêm túc đến lạ*
-
Tốt lắm! Để đưa được cậu ta vào đây giữa những hàng rào phòng vệ lớn đó thì đúng là nên có thưởng cho ngươi.
- [Tôi hỏi câu này không phải phép lắm nhưng tại sao ngài cứ phải chọn cậu ấy ạ? ]
-
Hiện tại ta chưa thể giải thích câu này được nhưng chỉ sau một thời gian nữa thôi, ngươi sẽ tự hiểu ra ấy mà. Hãy đảm bảo theo dõi cậu ta 24/7, ngoài giao nhiệm vụ ra thì ngươi hạn chế nói về đề tài khác với cậu ta. Cậu ta nguy hiểm hơn ngươi tưởng nhiều.
- [Tôi hiểu rồi thưa chủ nhân.]
Màn hình đó biến mất ngay khi hệ thống nói xong và để lại trong lòng hệ thống-chan nhà ta đầy nghi hoặc.
Trong một căn phòng đầy sắc màu hường phấn, một người con trai với mái tóc màu đen và đôi mắt long lanh đang ngồi ngay ngắn bên mép giường trầm ngâm. Một khung cảnh đầy mộng mơ cùng ánh nắng xuyên qua cửa sổ chiếu rọi lên thân hình đơn độc của cậu thiếu niên trẻ tuổi đó. Bỗng..
- F^ck! Sao lại là màu hồng nữa rồi. Hệ thống đâu? Chúng ta cần nói chuyện gấp!
Hệ thống cấp tốc giả câm giả điếc bơ luôn cậu.
- Đừng có mà giả câm giả điếc, ngươi nên giấu chặt cái đuôi của mình lại chứ nếu để ta tóm được ta chặt cụt đuôi mi luôn.
Nhóc mây đáng thương đang giấu chặt đuôi nhỏ của mình đầy ủy khuất.
- [Mời ký chủ tiếp nhận kịch bản.]
Đây là một câu chuyện thanh xuân vườn trường.
Nam chủ cùng tên với cậu là Lương Đăng Minh. Hiện là sinh viên năm nhất trường đại học Luật Royence danh tiếng nhất nhì nước Royence và là tiểu thiếu tập đoàn đá quý lớn nhất thế giới (hiện vẫn đang giấu thân phận). Nam chính của bộ truyện này tên Hồ Chính Hàm - con trai cả tập đoàn Hồ kinh doanh bất động sản lớn nhất nước Royence và thứ ba trên thế giới. Nữ chính là thanh mai trúc mã của nam chính - Đàm Lưu Ly, đại tiểu thư tập đoàn Đàm kinh doanh về nội thất. Hai người họ lớn lên với nhau, hai gia đình họ cũng vô cùng thân thiết và môn đăng hộ đối nên tình cảm của hai người họ cũng phát triển theo một lẽ thông thường và sẽ vững bên hơn nữa khi có sự xuất hiện của bia đỡ đạn là nam phụ - chính là cậu bây giờ.
Tưởng đâu người phải chiến đâu ở đây là nam chính ai ngờ lại là nữ chính. Đúng vậy, người nam chủ thích và theo đuổi là nam chính. Tất nhiên dù cho thông minh nhanh nhẹn đến đâu thì khi gặp nam nữ chính, IQ của dàn nhân vật phụ cũng trở nên tắt điện mà thôin cộng thêm mẹ đẻ là tác giả nữa thì kết cục của việc gặp phải nhân vật chính là vô cùng thảm.
Và theo lẽ thường tình, nam chủ cũng chả thể tránh khỏi. Khi biết nam chủ thích nam chính thì nữ chính bắt đầu ra tay để đánh dấu chủ quyền. Tất nhiên cô nàng nhà ta không hề ngây thơ trong sáng mà là người cá tính, biết cách xử lý mọi tình huống xảy đến với bản thân và đặc biệt biết cách xử lý những đứa ve vãn nam chính. Cộng thêm theo thiết lập "nữ chính có như thế nào thì nam chính vẫn yêu" thì nam chủ xác ahihi định là tơi ahihi tả.
Cậu bị nữ chính cho người tung những hình ảnh đậm chất photoshop của cậu và những nam nhân khác nhau trên diễn đàn trường. Đương nhiên với một trường lớn như Royence thì một tin nhỏ cũng được cả trong trường và các trường lân cận khác quan tâm chứ đừng nói là tin hot hòn họt như này. Lúc đó cậu đã cố đắng giải thích nhưng người nhỏ bé như cậu giải thích thì ai tin. Do bị dị nghị quá nhiều cộng thêm ánh nhìn ghét bỏ của nam chính khi cậu đến nhờ sự giúp đỡ khiến cậu bị trầm cảm nặng, nhiều lần tìm đến tự tử nhưng may thay gia đình cậu luôn cho người theo dõi để đảm bảo an toàn cho cậu.
Khi biết tin của cậu, Lương gia lập tức phong tỏa tin tức, mời chuyên gia đến phân tích về những tấm ảnh đó, thậm chí cho người điều tra ngọn nguồn của sự việc. Tất nhiên thân phận nữ chính của ả ta không phải để làm màu, ả nhanh chóng đẩy người khác lên làm bia đỡ đạn cho mình. Nhưng Đàm gia của cô ta đã bị để mắt đến và bị Lương gia chèn ép nặng nề đồng thời nam chính cũng bị liên lụy. Sau một thời gian đột nhiên Lương gia không gây sức ép nữa mà tập trung chăm sóc cho tiểu thiếu gia nhà họ là cậu. Nhưng do chịu áp lực tâm lý quá nặng công với việc được gia đình nuông chiều từ nhỏ nên cậu không chịu đựng nổi và liên tiếp tìm cái chết.
Bỗng một ngày cậu trở lại bình thuờng và đến tìm nam chính hỏi anh ta có từng để cậu vào mắt không? Tất nhiên lúc đấy couple nhà ta đã đến với nhau nên nam chính thẳng thừng tưc chối đồng thời cảnh cáo cậu tránh xa hắn ra và cùng Lương gia của cậu sống đến hết đời đi, đưcng có gây chèn ép cho họ nữa.
Cậu mang vẻ mặt đầy thất thần đi về và gặp hình ảnh nữ chính đang mờ ám với một nam nhân khác. Cậu định đi báo cho nam chính ở gần đó ai ngờ bị nữ chính phát hiện lái xe đến tông chết. Còn nữ chính nhà ta vẫn trốn được vòng vây của cảnh sát và sống hạnh phúc bên nam chính. Lương gia bị vòng sáng của nam nữ chính đè bẹp và biến mất trên thị trường.. (Phần tiếp sẽ không nói dài dòng vì nó không liên quan đến cậu nữa) - Cũng quá thảm rồi đi. Lương gia giàu như vậy sao không an phận mà sống hết đời đi cocn dây dưa với nam nữ chính người ta làm gì cho khổ cả bản thân lẫn gia đình ra. Mà tác giả cũng thiên vị quá rồi đi, người ta đã chết rồi thì cũng để yên cho gia đình người ta đi còn chèn ép đến phá sản làm gì không biết nữa!
- [Đó là thiết lập của người ta rồi ký chủ đừng có vạch lá tìm sâu nữa. Mời ký chủ xem tâm nguyện của nam chủ.]
[-Trả thù nữ chính.
- Giúp đỡ Lương gia.
- Chấm dứt với nam chính.]
- So easy! (Quá dễ) Ta sẽ không khiến cậu thất vọng à nha. Hệ thống, chơi chết nam nữ chính được không?
- [Ký chủ 0đ về chỗ. Với vòng sáng của nam nữ chính thì ký chủ chả thể động đến một cọng lông của người ta đâu. Cho nên mong ký chủ chỉ cần khiến họ sống không tốt hơn mình là được.]
- Chán thật đó!