


- Tên phim: Sở Kiều Truyện (Princess Agents)
(Tên khác: Hoàng phi đặc công Sở Kiều Truyện)
- Thể loại: Cổ trang, dã sử, tình cảm, ngược tâm
- Số tập: 68 tập
- Đạo diễn: Ngô Cẩm Nguyên, Trương Kiến Văn, Trần Quốc Hoa
- Diễn viên chính: Lâm Canh Tân, Triệu Lệ Dĩnh, Đậu Kiêu, Lý Thấm, Hình Chiêu Lâm
- Quốc Gia: Trung Quốc
Bộ phim chính thức phát sóng vào ngày 5 tháng 6, năm 2017
*Nội dung phim:
Thời Nam - Bắc Triều loạn thế hỗn chiến, rất nhiều bình dân trong chiến loạn bị bắt làm nô bộc, mạng như cỏ rác. Thiếu nữ Sở Kiều (Triệu Lệ Dĩnh) cùng những cô gái khác bị đưa tới trường săn cho quý tộc giải trí, may mắn được Thế tử Bắc Yên Yến Tuân (Đậu Kiêu) ngầm cứu. Sau đó, nàng vào phủ Vũ Văn nắm quyền triều chính làm nữ hầu cho công tử Vũ Văn Nguyệt (Lâm Canh Tân), chứng kiến huynh tỷ lần lượt chết thảm, không được quyền định đoạt số phận. Sở Kiều được các công tử quyền quý chú ý, được Vũ Văn Nguyệt huấn luyện nghiêm khắc, đồng thời kết tình bằng hữu sâu sắc với Yến Tuân. Phụ thân công cao át chủ khiến cả nhà Yến Tuân bị thảm sát, lâm vào tuyệt cảnh. Yến Tuân 3 năm bị nhốt ở Trường An có Sở Kiều kề cạnh, họ cùng nhau nhẫn nhục chỉ để đợi chờ đến ngày khải hoàn về Yên Bắc, lấy máu rửa thành Trường An, trả mối thù gia tộc. Sau khi trở về Bắc Yến, Yến Tuân thay đổi, Sở Kiều thất vọng, ngày càng xa cách Yến Tuân. Yến Tuân dùng Sở Kiều, dụ Vũ Văn Nguyệt vào bẫy nhằm giết chết. Sở Kiều đến ứng cứu nhưng vô vọng. Vũ Văn Nguyệt rơi xuống hồ băng thiên trượng không rõ sống chết.
* Cảm nhận riêng:
Người ta khen ngợi nữ chính tự lực tự cường nhiêu rồi, cũng cho nam chính đủ hào quang mạnh mẽ rồi, hôm nay, tớ chỉ nói về nữ phụ thôi, về nhân vật phản diện đáng thương nhất phim, với tớ và có lẽ với nhiều khán ngoài kia nữa, có lẽ, tội ác của nàng ta chưa bao giờ là đáng trách cả.
- Nguyên Thuần công chúa (Lý Thấm)

Thành Trường An năm đó, có một công chúa phải trả giá quá đắt bởi khúc tình si của mình.
Nguyên Thuần, nàng sinh ra là một công chúa nhưng số mệnh đưa đẩy khiến nàng phải mang mệnh hồng nhan, cuộc đời nàng như một lời khẳng định rằng không phải cứ sinh ra làm công chúa thì sẽ được hạnh phúc. Sai lầm lớn nhất cuộc đời nàng chính là đi yêu một kẻ chẳng yêu mình. Nguyên Thuần vốn là cô công chúa xinh đẹp, ngây thơ trong sáng, lớn lên từ xa hoa, trong nhung lụa, hồn nàng như mặt nước sông phẳng lặng không vướng chút ưu tư. Dường như cả tuổi xuân, mối bận tâm, hỉ nộ ái ố của Nguyên Thuần phụ thuộc rất nhiều vào vị thế tử Bắc Yên- Yến Tuân, người mà nàng luôn coi là thanh mai trúc mã thời niên thiếu. Lớn lên, nàng vẫn giữ trọn tình cảm từ thuở ban sơ ấy, nhưng đâu biết rằng thời cuộc đã thay đổi, con người cũng sớm đã đổi thay, mọi thứ đã không còn như trước. Phụ thân Yến Tuân vì công cao át chủ mà khiến cho tên Ngụy đế sinh lòng bất mãn, tìm kế hãm hại, giết cả gia tộc chàng. Yến Tuân vì từ nhỏ đã đến Trường An làm con tin, lại là người trong lòng công chúa, nên được niệm tình ta chết, giam lỏng ở Trường An 3 năm. Hết thời hạn 3 năm, Nguyên Thuần vẫn không thay đổi tình cảm. Nàng xin vua cha ban hôn cho nàng dù biết rằng vốn không có tình yêu từ hai phía. Trong khi các thế lực mỗi bên đều ấp ủ dã tâm, công chúa vẫn ngây thơ ôm ấp hy vọng về ngày được cùng Yến Tuân về Yên Bắc. Cái giá Nguyên Thuần phải trả cho tình yêu si mê cuồng dại quá lớn, ngày đại hôn của nàng, thành Trường An thất thủ, bản thân bị cưỡng hiếp, mẫu phi phải dùng tính mạng của mình cầu xin cho nàng con đường sống. Ngày đại hôn- ngày Yến Tuân tạo phản, cũng là ngày nàng trở thành vị công chúa đáng thương nhất. Ngày nàng khoác lên mình bộ hỷ phục xa hoa, cũng là ngày cuộc đời nàng chính thức rẽ sang một hướng khác, nơi mà bầu trời tăm tối, còn tương lai của nàng lại hun hút, mịt mù, tuyệt vọng, vô phương. Cuộc đời không vì nàng là con gái mà thương hoa tiếc ngọc, phụ thân cũng không niệm tình nàng là ái nữ mà dọn đường sống cho phò mã tương lai, hắn ta thân là bậc đế vương lại mưu hèn kế bẩn, lợi dụng ngày thành thân của nhi tử để vạch trần mưu đồ tạo phản của tân lang.

Nguyên Thuần ngây thơ quá, ngây thơ đến độ tin rằng dù hôn nhân không tình yêu vẫn có thể hạnh phúc, ngây thơ đến độ cho rằng chỉ cần nàng cầu xin huỷ hôn thì vua cha sẽ đồng ý nhân từ, ngây thơ đến độ tin rằng chỉ cần khuyên nhủ vài câu thì Yến Tuân sẽ ngừng lại hành vi bất chính. Nhưng sự thật thì sao chứ? Thực tế như cú tát thật mạnh và thật đau vào khuôn mặt thanh tú của người thiếu nữ từ nhỏ đã lớn lên trong nhung lụa, có lẽ, ở thời khắc ấy nàng mới thật sự trưởng thành! Mang trên tấm thân hạc bộ hỉ phục nhuốm màu tang thương, này chạy đến đại điện, dập đầu đến máu chảy xin cha, trước mặt tất cả quần thần, lần đầu tiên trong đời, nàng dám hại chết người, chỉ để bảo vệ cho người thương khỏi cái chết. Ngày nàng thành thân, cả Trường An như hóa thành biển máu. Vì tình yêu mà vứt bỏ tôn nghiêm của một nàng công chúa, không xấu hổ chạy theo phản tặc, quỳ trước hắn để cầu xin, câu nói của Nguyên Tuân- caca nàng thời điểm ấy có còn chút giá trị gì chăng? "Nguyên Thuần, muội là một công chúa!" Là công chúa thì sao chứ? Là công chúa để rồi trong chính đêm tân hồn bị 3 tên lính của tân lang dở trò đồi bại. Nỗi nhục nhã này biết rửa đến bao giờ cho sạch được? Sự thật quả nhiên là nghiệt ngã, một bông hồng bị đẫm đạp tả tơi thì làm sao còn được người ta đặt lên vị trí uy nghiêm, tôn quý?
Từ đầu đến cuối, kẻ trong sáng nhất là nàng, được yêu chiều nhất là nàng, nhưng bị dày vò, bị lợi dụng, bị giày xéo nhất lại cũng chính là nàng. Suy cho cùng, nếu không phải vì chấp niệm tình yêu quá lớn, nàng có phải chịu cái kết thảm như vậy không? Đến cuối cùng, trong lòng hắn có tồn tại một vị trí nào cho nàng không?
(Nội dung còn tiếp ở phía dưới)
Chỉnh sửa cuối: