Bài viết: 14 

Chương 9: Công nhân trường học sống dưới giếng (09)
Editor: Học Tra_ Tra
* * *
Giấc ngủ say này của Lâm Hưu Nguyên, giấc mộng nóng bỏng kia làm thế nào cũng không không kết thúc được, cuối cùng người vẫn là bị kim đâm tỉnh.
Mở mắt ra thì liền bị ánh sáng sáng ngời chiếu chói mắt, cậu theo bản năng muốn rút lại bàn tay bị đau, trong nháy mắt bị một cỗ lực đạo cường thế nặng nề nhấn giữ.
"Đừng nhúc nhích."
Cậu vốn đã mệt, bị câu nói "Đừng nhúc nhích" đem cậu sợ đến thân thể đều mềm nhũn, một lát sau, ngơ ngác nghiêng đầu sang chỗ khác.
Trịnh Tùy ngồi ở bên giường, trầm mặt nhấn tay cậu, ánh mắt lại không nhìn cậu.
Phía sau là Hướng An tiến lại gần nhìn: "Cuối cùng anh rốt cục cũng tỉnh rồi!"
Mà ở người đâm kim vài tay cậu lại là một giáo viên nữ ở phòng y tế.
"Sẽ tốt thôi, không đau a." Giọng điệu giáo viên y tế ôn nhu, quả thực giống như dỗ dành trẻ con, "Bệnh cũng không cần tiêm, không có vấn đề gì thì truyền dịch xong là ổn rồi."
Lâm Hưu Nguyên lúc này mới phát hiện chính mình cả người mình nóng hầm hập, không phải nhiệt độ bình thường, ngẫu nhiên còn ớn lạnh, đầu cũng tê dại nặng nề, muốn cử động một chút, như toàn thân chỗ nào cũng đều không nhúc nhích được.
Cậu cong người, nam nhân ở bên cạnh lại nói: "Chớ lộn xộn."
"Nóng.." Cậu cau mày, giọng mũi rất nặng, âm thanh khàn đến lợi hại.
Hướng An hỏi: "Có phải là muốn thay đổi miếng dán hạ sốt không?"
Tròng mắt Lâm Hưu Nguyên đảo lên trên, lúc này mới phát hiện trên trán có nhiều thêm một thứ.
Trịnh Tuỳ đưa tay, mu bàn tay chạm lên trên miếng dán hạ sốt của cậu.
Lâm Hưu Nguyên đảo mắt nhìn hắn.
Nam nhân biểu tình có chút kỳ quái, lạnh lùng mà quay đầu đi, cầm miếng dán hạ sốt mới thay cho cậu, lúc ngón tay vô tình đụng phải tầng da thịt đổ mồ hôi của cậu, phút chốc dời đi.
Lâm Hưu Nguyên có thể phát hiện bầu không khí quái lạ, ánh mắt tò mò, cậu không biết mình xảy chuyện gì, không thể làm gì khác đành hỏi: "Trịnh lão sư, tay anh lạnh lắm.."
Trịnh lão sư không để ý tới cậu.
Cậu ngẳng đầu lên liếc mắt một cái liền hỏi: "Trên tay làm sao có một cái dấu đỏ a? Muỗi chích à?"
"..."
Mà lúc này, đối diện Hướng An trừng hai mắt liều mạng hướng cậu nháy mắt, ngũ quan đều sắp chen lệch vị trí.
Lâm Hưu Nguyên không rõ vì sao, tiếp tục nhìn chằm chằm vào tay nam nhân, mãi đến khi Trịnh Tùy nghiêm mặt đứng dậy cùng giáo viên y tế đi lấy thuốc.
Hướng An lập tức tiến lại gần: "Lát nữa anh đừng tiếp tục nhắc lại cái tay đó, chuyện mình làm cũng quên mất rồi à?"
Lâm Hưu Nguyên sửng sốt, lúc này mới hậu tri hậu giác nhớ tới cảm giác được bàn ấy kia đụng vào cách đây không lâu, cảm giác hơi lạnh, càng nghĩ càng cảm thấy quen, thuận theo đó tìm hiểu nguồn gốc, rất nhanh liền nhớ lại giấc mộng kia của mình..
"!"
Cậu vội vàng bận hệ thống: "Tay Trịnh Tùy không phải là ta cắn chứ?"
Hệ thống không đáp lời, trực tiếp chiếu lại 1 đoạn video cho cậu.
Mới nhìn mười giây đầu tiên, mặt cậu liền trắng.
Trong video, trên giường, khi Trịnh Tuỳ cúi người lấy mu bàn tay thử nhiệt độ trán của cậu, cậu một phát bắt được cái tay kia, sau đó như bị mắc chứng đói khát da thịt, dùng sức túm lấy tay hắn dán vào trên mặt mình, thân thể nam nhân cứng đờ, cấp tốc thu tay lại, rồi vô tình lăn qua bên miệng bị cậu một ngụm mạnh mẽ cắn chặt..
Cái miệng kia quả thực giống như mọc ở trên tay người ta, quăng đều quăng không ra, giống như con cún, vừa cắn vừa đem trán hướng trên cổ tay hắn cọ cọ.
Lâm Hưu Nguyên hoài nghi, lại lâu chút, cậu sao lại có thể ở trên mặt chính mình làm vậy..
Cậu nói: "Xóa bỏ."
Hệ thống: "OK, bất quá vừa mới chia sẻ trong nhóm đánh giá hành vi mê hoặc của kí chủ, có cần phải rút về không?"
"..."
Cậu có thể đổi hệ thống rằng buộc không?
Trên giường, Lâm Hưu Nguyên nỗ lực làm ra bộ dáng cái gì cũng không biết, tùy ý liếc nhìn đồng hồ trong phòng, khoảng mười giờ.
Cậu nhỏ giọng hỏi Hướng An: "Em đến đây lúc nào?"
"Tám giờ đã tới rồi, tôi chủ yếu là muốn nhìn tình huống của anh một chút xem thế nào, thuận tiện hỏi chuyện tối ngày hôm qua.. Không nghĩ tới anh cư nhiên trực tiếp bị dọa bệnh!"
"..."
Cũng có thể nói như vậy đi.
Thể chất của cậu tại thế giới này rất tốt, mấy ngày nay lại cảm lạnh không hạ nhiệt độ, quả thực là đột nhiên phát sốt.
Xác xuất lớn là bởi vì tối hôm qua cậu ở dưới gầm giường một đoạn thời gian mất ôn hòa thất thanh tạo thành.
Nghĩ tới đây, Lâm Hưu Nguyên đột nhiên hướng về phía Hướng An vẫy vẫy tay.
Hướng An đi chuyển cái ghế đến gần bên giường cậu hỏi: "Làm sao vậy?"
"Cái đó" cậu cố ý sốt sắng mà nhìn nhìn xung quanh, "Tối hôm qua khi anh không ở dưới.. Đến cùng phát sinh chuyện gì?"
Hướng An ngẩn ra, lập tức đứng lên: "Anh có phải là cũng nhìn thấy? Tôi biết mà! Anh tối hôm qua nhất định là sợ cháng váng mới nói như vậy!"
Lâm Hưu Nguyên gật gật đầu, sau đó dưới ánh mắt Hướng An, đem câu chuyện gặp quỷ lúc trước biên soạn để đối phó với Trịnh Tùy kể lại một lần, nói người khác cũng sẽ không tin tưởng cậu, nói không chừng còn có thể đem quỷ chọc giận, bởi vì cậu đã bị quấn lấy, không giúp tìm ra hung thủ hại chết nó, chạy đến nơi nào cũng vô dụng..
Hướng An vẻ mặt ngạc nhiên: "Hung thủ? Vậy là nói trường học chúng ta có án giết người?"
"Hẳn là như vậy đi.."
"Không thể nào! Nếu quỷ hồn ở chỗ này, chứng tỏ cũng là chết ở chỗ này, nhưng trước khi tôi đến trường học này, ba mẹ tôi cơ bản đã trả xét những thông tin quan trọng từ khi thành lập đến này, căn bản không có bất kì giáo viên hay học sinh nào xảy ra chuyện, ngay cả mất tích cũng chưa từng có.. Cho dù thật sự có cũng không che giấu nổi! Không quản ở trường hay là không ở trường, khẳng định đều có hồ sơ!"
"Vậy, có lẽ là cái loại căn bản không có hồ sơ.."
"Không có khả năng!"
"Nhân viên trường học tạm thời cũng không có khả năng sao?"
"..."
Hướng An trợn tròn mắt.
Lâm Hưu Nguyên thở dài, bởi vì đã bị quỷ quấn lấy để cậu điều tra hung thủ, cậu không tiện để lộ chuyện con quỷ kia vẫn luôn không biết nói, chỉ nói: "Con quỷ kia hình như đã quên mất mình là ai, anh bây giờ muốn thoát khỏi nó, chỉ có thể trước tiên tra ra thân phận của nó.. Cho nên mới hỏi em buổi tối ngày hôm ấy đến cùng xảy ra chuyện gì, nói không chừng có thể tìm ra một ít manh mối."
Hướng An đối lời của cậu tin tưởng không nghi ngờ, sắc mặt ngưng trọng gật đầu, đem chuyện xảy ra tối hôm qua kể từ đầu đến cuối.
Tối hôm qua sau khi Lâm Hưu Nguyên lên lầu, hắn vẫn ở trong phòng chơi điện thoại di động, căn bản không xem TV. Sau đó cha hắn gọi điện thoại tới hỏi hắn tại sao không trở về nhà, một cách tự nhiên, với quan hệ vẫn luôn không quá ổn của hai cha con lại một lần nữa cãi nhau trong điện thoại, cuối cùng Hướng An tức giận đến ném điện thoại di động, điện thoại di động phi tới dưới gầm giường, hắn ảo não mà đi khều ra.
Mấy mắn thay, bởi điện thoại di động được bảo vệ bởi vỏ điện thoại nên cũng không có bị ném hỏng.
Sau khi lấy điện thoại di động ra, hắn liền tức giận muốn đem số điện thoại của cha mẹ điện thoại đều kéo vào danh sách đen, cũng chính là lúc này, đột nhiên tiếng tin tức trong ti vi phát ra âm thanh càng ngày càng nhỏ, không bao lâu, liền biến thành một trận âm thanh nhỏ bé rất kỳ quái "Răng rắc răng rắc", giống như tiếng bấm máy chụp ảnh.
Hướng An ngẩng đầu lên.
Trên màn hình ti vi đối diện hắn, màu sắc rực rỡ trên màn hình chẳng biết từ lúc nào đã biến thành trắng đen, mà trong hình là một đôi mắt trợn trừng đến đẫm máu, thẳng tắp nhìn hắn.
Màn hình TV đột nhiên khôi phục như lúc ban đầu, tiếp đó, chính là Lâm Hưu Nguyên trở về..
"Chính là như vậy.." Hướng An lòng vẫn còn sợ hãi.
Lâm Hưu Nguyên làm làm quỷ, biết đến một ít tâm lý quỷ, nếu như muốn dọa người hoặc hại người, không có khả năng an phận ở dưới giếng lâu như vậy, mà những hộ gia đình còn lại dưới đáy giếng xác thực chưa từng trải qua bất kỳ sự kiện quỷ dị nào, bằng không sẽ không sau khi cậu và Hướng An gây ra động tĩnh lớn như vậy còn không coi là chuyện to tát gì.
Sự thư giãn và không kiêng kỵ của bọn họ với hoàn cảnh dưới đáy giếng là không có khả năng.
Vậy tại sao chỉ nhắm vào cậu cùng Hướng An.
Hướng An cậu không thể kết luận, nhưng thân là Hà Tiểu Nguyên, cậu biết rõ quá khứ của chính mình, trước khi vào giáo, tuyệt đối cùng bất luận người nào trong trường nà đều không quen biết, chứ đừng nói là có dây dưa.
Nếu như nói giữa bọn họ có điểm gì giống nhau..
Lâm Hưu Nguyên đột nhiên ngồi thẳng.
Hướng An sợ hết hồn: "Có chuyện gì vậy?"
Lâm Hưu Nguyên đặc biệt nghiêm túc hỏi hắn: "Em có biết học sinh lớp 11 của trường học của chúng ta là được chuyển lên từ đâu không?"
"A? Làm sao đột nhiên hỏi cái này?" Hướng An kỳ quái sờ sờ đầu, "Trước đây từng nghe cùng bàn của tôi nói qua, những ngày đầu tiên cơ bản đều là từ một trường tiểu học tên là Lăng Sơn chuyển lên, bất quá qua nhiều năm đã nhiều lần thay đổi, bất quá không chuyển lên cùng một trường học với chúng tôi. Hiện tại một tòa nhà nhỏ cũ đã được coi là một tòa nhà thí nghiệm, nhưng tôi chưa bao giờ đi tới, không hỏi điều tra một chút cũng không biết."
Nghe xong lời này, Lâm Hưu Nguyên không lên tiếng nữa.
Trịnh Tùy trở về, Hướng An liền rời đi.
Trải qua chuyện tối ngày hôm qua, trái tim nhỏ bé của bạn học Hướng An bị dọa cho phát sợ, hiếm thấy bắt đầu nhớ tới ba mẹ mình, bắt đầu còn không được tự nhiên, cho đến khi nhìn thấy mấy tin nhắn trong nhà gửi tới, dứt khoát không giả vờ, lẩm bẩm bây giờ trở về nói không chừng còn có thể tới kịp bữa trưa, cãi nhau liền cãi nhau đi.
Khi Hướng An rời đi, Lâm Hưu Nguyên nhịn không được nói: "Em có từng nghĩ tới, con quỷ này tại sao chỉ ở trước mặt chúng ta xoát cảm giác tồn tại?"
"Ngoại trừ dọa người hại người, còn có thể vì cái gì a.. Nói thật, tôi đã có chút không chịu nổi nữa, về nhà cũng muốn cùng ba mẹ tôi thương lượng về chuyện chuyển trường.."
Trong phòng trầm mặc, Hướng An vẫy tay muốn rời đi nói tạm biệt, đột nhiên nghe thấy người trên giường nói:
"Có lẽ nó chỉ là không tin hoặc sợ hãi tất cả mọi người trong trường, ngoại trừ người mới tới là chúng ta."
- - đương nhiên, con cả người cậu họ có thể nhìn thấy đôi quỷ thủ kia của ngươi.
* * *
Tra: Mình sẽ tạm thời để Lâm Hưu Nguyên xưng hô với Hướng An là anh_em. Vì dù sao thì hiện tại Lâm Hưu Nguyên đang diễn bản thân là một con người có tính cách thiết lập của Hà Tiểu Nguyên nên sau khi xảy ra cái sự cố gặp quỷ kia có lẽ nên chuyển xưng hô cho nó thêm chút thân thiết.
(Thật sự tui thấy chuyển xưng hô kiểu này có chút không phù hợp
Truyện đăng tại: Nguỵ Trang Kinh Sợ Tiểu Bao - Yến Bất Tri 宴不知
Và Đam Mỹ - Ngụy Trang Kinh Sợ Tiểu Bao - Yến Bất Tri - Việt Nam Overnight Thui nhé
* * *
Giấc ngủ say này của Lâm Hưu Nguyên, giấc mộng nóng bỏng kia làm thế nào cũng không không kết thúc được, cuối cùng người vẫn là bị kim đâm tỉnh.
Mở mắt ra thì liền bị ánh sáng sáng ngời chiếu chói mắt, cậu theo bản năng muốn rút lại bàn tay bị đau, trong nháy mắt bị một cỗ lực đạo cường thế nặng nề nhấn giữ.
"Đừng nhúc nhích."
Cậu vốn đã mệt, bị câu nói "Đừng nhúc nhích" đem cậu sợ đến thân thể đều mềm nhũn, một lát sau, ngơ ngác nghiêng đầu sang chỗ khác.
Trịnh Tùy ngồi ở bên giường, trầm mặt nhấn tay cậu, ánh mắt lại không nhìn cậu.
Phía sau là Hướng An tiến lại gần nhìn: "Cuối cùng anh rốt cục cũng tỉnh rồi!"
Mà ở người đâm kim vài tay cậu lại là một giáo viên nữ ở phòng y tế.
"Sẽ tốt thôi, không đau a." Giọng điệu giáo viên y tế ôn nhu, quả thực giống như dỗ dành trẻ con, "Bệnh cũng không cần tiêm, không có vấn đề gì thì truyền dịch xong là ổn rồi."
Lâm Hưu Nguyên lúc này mới phát hiện chính mình cả người mình nóng hầm hập, không phải nhiệt độ bình thường, ngẫu nhiên còn ớn lạnh, đầu cũng tê dại nặng nề, muốn cử động một chút, như toàn thân chỗ nào cũng đều không nhúc nhích được.
Cậu cong người, nam nhân ở bên cạnh lại nói: "Chớ lộn xộn."
"Nóng.." Cậu cau mày, giọng mũi rất nặng, âm thanh khàn đến lợi hại.
Hướng An hỏi: "Có phải là muốn thay đổi miếng dán hạ sốt không?"
Tròng mắt Lâm Hưu Nguyên đảo lên trên, lúc này mới phát hiện trên trán có nhiều thêm một thứ.
Trịnh Tuỳ đưa tay, mu bàn tay chạm lên trên miếng dán hạ sốt của cậu.
Lâm Hưu Nguyên đảo mắt nhìn hắn.
Nam nhân biểu tình có chút kỳ quái, lạnh lùng mà quay đầu đi, cầm miếng dán hạ sốt mới thay cho cậu, lúc ngón tay vô tình đụng phải tầng da thịt đổ mồ hôi của cậu, phút chốc dời đi.
Lâm Hưu Nguyên có thể phát hiện bầu không khí quái lạ, ánh mắt tò mò, cậu không biết mình xảy chuyện gì, không thể làm gì khác đành hỏi: "Trịnh lão sư, tay anh lạnh lắm.."
Trịnh lão sư không để ý tới cậu.
Cậu ngẳng đầu lên liếc mắt một cái liền hỏi: "Trên tay làm sao có một cái dấu đỏ a? Muỗi chích à?"
"..."
Mà lúc này, đối diện Hướng An trừng hai mắt liều mạng hướng cậu nháy mắt, ngũ quan đều sắp chen lệch vị trí.
Lâm Hưu Nguyên không rõ vì sao, tiếp tục nhìn chằm chằm vào tay nam nhân, mãi đến khi Trịnh Tùy nghiêm mặt đứng dậy cùng giáo viên y tế đi lấy thuốc.
Hướng An lập tức tiến lại gần: "Lát nữa anh đừng tiếp tục nhắc lại cái tay đó, chuyện mình làm cũng quên mất rồi à?"
Lâm Hưu Nguyên sửng sốt, lúc này mới hậu tri hậu giác nhớ tới cảm giác được bàn ấy kia đụng vào cách đây không lâu, cảm giác hơi lạnh, càng nghĩ càng cảm thấy quen, thuận theo đó tìm hiểu nguồn gốc, rất nhanh liền nhớ lại giấc mộng kia của mình..
"!"
Cậu vội vàng bận hệ thống: "Tay Trịnh Tùy không phải là ta cắn chứ?"
Hệ thống không đáp lời, trực tiếp chiếu lại 1 đoạn video cho cậu.
Mới nhìn mười giây đầu tiên, mặt cậu liền trắng.
Trong video, trên giường, khi Trịnh Tuỳ cúi người lấy mu bàn tay thử nhiệt độ trán của cậu, cậu một phát bắt được cái tay kia, sau đó như bị mắc chứng đói khát da thịt, dùng sức túm lấy tay hắn dán vào trên mặt mình, thân thể nam nhân cứng đờ, cấp tốc thu tay lại, rồi vô tình lăn qua bên miệng bị cậu một ngụm mạnh mẽ cắn chặt..
Cái miệng kia quả thực giống như mọc ở trên tay người ta, quăng đều quăng không ra, giống như con cún, vừa cắn vừa đem trán hướng trên cổ tay hắn cọ cọ.
Lâm Hưu Nguyên hoài nghi, lại lâu chút, cậu sao lại có thể ở trên mặt chính mình làm vậy..
Cậu nói: "Xóa bỏ."
Hệ thống: "OK, bất quá vừa mới chia sẻ trong nhóm đánh giá hành vi mê hoặc của kí chủ, có cần phải rút về không?"
"..."
Cậu có thể đổi hệ thống rằng buộc không?
Trên giường, Lâm Hưu Nguyên nỗ lực làm ra bộ dáng cái gì cũng không biết, tùy ý liếc nhìn đồng hồ trong phòng, khoảng mười giờ.
Cậu nhỏ giọng hỏi Hướng An: "Em đến đây lúc nào?"
"Tám giờ đã tới rồi, tôi chủ yếu là muốn nhìn tình huống của anh một chút xem thế nào, thuận tiện hỏi chuyện tối ngày hôm qua.. Không nghĩ tới anh cư nhiên trực tiếp bị dọa bệnh!"
"..."
Cũng có thể nói như vậy đi.
Thể chất của cậu tại thế giới này rất tốt, mấy ngày nay lại cảm lạnh không hạ nhiệt độ, quả thực là đột nhiên phát sốt.
Xác xuất lớn là bởi vì tối hôm qua cậu ở dưới gầm giường một đoạn thời gian mất ôn hòa thất thanh tạo thành.
Nghĩ tới đây, Lâm Hưu Nguyên đột nhiên hướng về phía Hướng An vẫy vẫy tay.
Hướng An đi chuyển cái ghế đến gần bên giường cậu hỏi: "Làm sao vậy?"
"Cái đó" cậu cố ý sốt sắng mà nhìn nhìn xung quanh, "Tối hôm qua khi anh không ở dưới.. Đến cùng phát sinh chuyện gì?"
Hướng An ngẩn ra, lập tức đứng lên: "Anh có phải là cũng nhìn thấy? Tôi biết mà! Anh tối hôm qua nhất định là sợ cháng váng mới nói như vậy!"
Lâm Hưu Nguyên gật gật đầu, sau đó dưới ánh mắt Hướng An, đem câu chuyện gặp quỷ lúc trước biên soạn để đối phó với Trịnh Tùy kể lại một lần, nói người khác cũng sẽ không tin tưởng cậu, nói không chừng còn có thể đem quỷ chọc giận, bởi vì cậu đã bị quấn lấy, không giúp tìm ra hung thủ hại chết nó, chạy đến nơi nào cũng vô dụng..
Hướng An vẻ mặt ngạc nhiên: "Hung thủ? Vậy là nói trường học chúng ta có án giết người?"
"Hẳn là như vậy đi.."
"Không thể nào! Nếu quỷ hồn ở chỗ này, chứng tỏ cũng là chết ở chỗ này, nhưng trước khi tôi đến trường học này, ba mẹ tôi cơ bản đã trả xét những thông tin quan trọng từ khi thành lập đến này, căn bản không có bất kì giáo viên hay học sinh nào xảy ra chuyện, ngay cả mất tích cũng chưa từng có.. Cho dù thật sự có cũng không che giấu nổi! Không quản ở trường hay là không ở trường, khẳng định đều có hồ sơ!"
"Vậy, có lẽ là cái loại căn bản không có hồ sơ.."
"Không có khả năng!"
"Nhân viên trường học tạm thời cũng không có khả năng sao?"
"..."
Hướng An trợn tròn mắt.
Lâm Hưu Nguyên thở dài, bởi vì đã bị quỷ quấn lấy để cậu điều tra hung thủ, cậu không tiện để lộ chuyện con quỷ kia vẫn luôn không biết nói, chỉ nói: "Con quỷ kia hình như đã quên mất mình là ai, anh bây giờ muốn thoát khỏi nó, chỉ có thể trước tiên tra ra thân phận của nó.. Cho nên mới hỏi em buổi tối ngày hôm ấy đến cùng xảy ra chuyện gì, nói không chừng có thể tìm ra một ít manh mối."
Hướng An đối lời của cậu tin tưởng không nghi ngờ, sắc mặt ngưng trọng gật đầu, đem chuyện xảy ra tối hôm qua kể từ đầu đến cuối.
Tối hôm qua sau khi Lâm Hưu Nguyên lên lầu, hắn vẫn ở trong phòng chơi điện thoại di động, căn bản không xem TV. Sau đó cha hắn gọi điện thoại tới hỏi hắn tại sao không trở về nhà, một cách tự nhiên, với quan hệ vẫn luôn không quá ổn của hai cha con lại một lần nữa cãi nhau trong điện thoại, cuối cùng Hướng An tức giận đến ném điện thoại di động, điện thoại di động phi tới dưới gầm giường, hắn ảo não mà đi khều ra.
Mấy mắn thay, bởi điện thoại di động được bảo vệ bởi vỏ điện thoại nên cũng không có bị ném hỏng.
Sau khi lấy điện thoại di động ra, hắn liền tức giận muốn đem số điện thoại của cha mẹ điện thoại đều kéo vào danh sách đen, cũng chính là lúc này, đột nhiên tiếng tin tức trong ti vi phát ra âm thanh càng ngày càng nhỏ, không bao lâu, liền biến thành một trận âm thanh nhỏ bé rất kỳ quái "Răng rắc răng rắc", giống như tiếng bấm máy chụp ảnh.
Hướng An ngẩng đầu lên.
Trên màn hình ti vi đối diện hắn, màu sắc rực rỡ trên màn hình chẳng biết từ lúc nào đã biến thành trắng đen, mà trong hình là một đôi mắt trợn trừng đến đẫm máu, thẳng tắp nhìn hắn.
Màn hình TV đột nhiên khôi phục như lúc ban đầu, tiếp đó, chính là Lâm Hưu Nguyên trở về..
"Chính là như vậy.." Hướng An lòng vẫn còn sợ hãi.
Lâm Hưu Nguyên làm làm quỷ, biết đến một ít tâm lý quỷ, nếu như muốn dọa người hoặc hại người, không có khả năng an phận ở dưới giếng lâu như vậy, mà những hộ gia đình còn lại dưới đáy giếng xác thực chưa từng trải qua bất kỳ sự kiện quỷ dị nào, bằng không sẽ không sau khi cậu và Hướng An gây ra động tĩnh lớn như vậy còn không coi là chuyện to tát gì.
Sự thư giãn và không kiêng kỵ của bọn họ với hoàn cảnh dưới đáy giếng là không có khả năng.
Vậy tại sao chỉ nhắm vào cậu cùng Hướng An.
Hướng An cậu không thể kết luận, nhưng thân là Hà Tiểu Nguyên, cậu biết rõ quá khứ của chính mình, trước khi vào giáo, tuyệt đối cùng bất luận người nào trong trường nà đều không quen biết, chứ đừng nói là có dây dưa.
Nếu như nói giữa bọn họ có điểm gì giống nhau..
Lâm Hưu Nguyên đột nhiên ngồi thẳng.
Hướng An sợ hết hồn: "Có chuyện gì vậy?"
Lâm Hưu Nguyên đặc biệt nghiêm túc hỏi hắn: "Em có biết học sinh lớp 11 của trường học của chúng ta là được chuyển lên từ đâu không?"
"A? Làm sao đột nhiên hỏi cái này?" Hướng An kỳ quái sờ sờ đầu, "Trước đây từng nghe cùng bàn của tôi nói qua, những ngày đầu tiên cơ bản đều là từ một trường tiểu học tên là Lăng Sơn chuyển lên, bất quá qua nhiều năm đã nhiều lần thay đổi, bất quá không chuyển lên cùng một trường học với chúng tôi. Hiện tại một tòa nhà nhỏ cũ đã được coi là một tòa nhà thí nghiệm, nhưng tôi chưa bao giờ đi tới, không hỏi điều tra một chút cũng không biết."
Nghe xong lời này, Lâm Hưu Nguyên không lên tiếng nữa.
Trịnh Tùy trở về, Hướng An liền rời đi.
Trải qua chuyện tối ngày hôm qua, trái tim nhỏ bé của bạn học Hướng An bị dọa cho phát sợ, hiếm thấy bắt đầu nhớ tới ba mẹ mình, bắt đầu còn không được tự nhiên, cho đến khi nhìn thấy mấy tin nhắn trong nhà gửi tới, dứt khoát không giả vờ, lẩm bẩm bây giờ trở về nói không chừng còn có thể tới kịp bữa trưa, cãi nhau liền cãi nhau đi.
Khi Hướng An rời đi, Lâm Hưu Nguyên nhịn không được nói: "Em có từng nghĩ tới, con quỷ này tại sao chỉ ở trước mặt chúng ta xoát cảm giác tồn tại?"
"Ngoại trừ dọa người hại người, còn có thể vì cái gì a.. Nói thật, tôi đã có chút không chịu nổi nữa, về nhà cũng muốn cùng ba mẹ tôi thương lượng về chuyện chuyển trường.."
Trong phòng trầm mặc, Hướng An vẫy tay muốn rời đi nói tạm biệt, đột nhiên nghe thấy người trên giường nói:
"Có lẽ nó chỉ là không tin hoặc sợ hãi tất cả mọi người trong trường, ngoại trừ người mới tới là chúng ta."
- - đương nhiên, con cả người cậu họ có thể nhìn thấy đôi quỷ thủ kia của ngươi.
* * *
Tra: Mình sẽ tạm thời để Lâm Hưu Nguyên xưng hô với Hướng An là anh_em. Vì dù sao thì hiện tại Lâm Hưu Nguyên đang diễn bản thân là một con người có tính cách thiết lập của Hà Tiểu Nguyên nên sau khi xảy ra cái sự cố gặp quỷ kia có lẽ nên chuyển xưng hô cho nó thêm chút thân thiết.
(Thật sự tui thấy chuyển xưng hô kiểu này có chút không phù hợp

Truyện đăng tại: Nguỵ Trang Kinh Sợ Tiểu Bao - Yến Bất Tri 宴不知
Và Đam Mỹ - Ngụy Trang Kinh Sợ Tiểu Bao - Yến Bất Tri - Việt Nam Overnight Thui nhé