

[COLOR=rgb(77, 77, 255) ]Tên bài thơ: Người Lính Pháo Binh[/COLOR]
Tác giả: Nguyễn Thành Luân
[COLOR=rgb(77, 77, 255) ]Thể loại: Tự do[/COLOR]
* * *
[COLOR=rgb(77, 77, 255) ]Thể loại: Tự do[/COLOR]
* * *
Đôi lời giới thiệu: Tác giả là người lính đi nghĩa vụ quân sự ở sư đoàn bộ binh 330, Chi Lăng, An Giang. Đơn vị công tác là tiểu đoàn 14, cối 100. Là một người lính pháo binh, cũng là niềm tự hào của tác giả.
Nguồn cảm hứng: Chủ tịch Hồ Chí Minh tặng cho lính pháo binh lời ca ngợi bằng tám chữ vàng: "Chân đồng vai sắt, đánh giỏi bắn trúng." Tám chữ đó là khẩu hiệu của người lính pháo binh, được đặt ở chính diện tiểu đoàn 14.
Nguồn ảnh: Báo Quân khu.

Có người lính thân hình vạm vỡ
Mang trong mình hơi thở chân quê
Theo tiếng gọi lên đường nhập ngũ
Vì non sông giữ vững lời thề.
*
Có người lính kiên cường, mạnh mẽ
Bờ vai to vác pháo băng rừng
Đoàn kết nhau hiệp đồng chặt chẽ
Anh vác nòng, anh vác đế, chân.
*
Đó chính là người lính pháo binh
Từ khắp nơi đổ về một ngả
Biết bao nhiêu con người xa lạ
Đồng chí rồi thế là quen nhau
Từng đoàn lớp nối tiếp theo sau
Binh đoàn pháo kéo dài vô tận
Chân bằng đồng bước đi chẳng nặng
Vai bằng sắt vác pháo chẳng đau
Bày trận địa nối sát san nhau
Đặt bàn đế dàn ngay thế trận
Đưa nòng pháo vào ngay hướng chuẩn
Giá chân nâng nòng pháo ngay tầm
Nhắm ngay vào bọn giặc ngoại xâm
Khai hỏa lực rung trời lở đất.
*
Lính pháo binh chân đồng vai sắt
Đạp Trường Sơn xẻ núi san rừng
Lính pháo binh trùng trùng điệp điệp
Bước chân làm đá nát cây rung.
*
Bao người lính tiến lên phía trước
Mang trong tim ngọn lửa soi đường
Mang Tổ quốc trên vai mà bước
Quét kẻ thù xâm lược khỏi quê hương.
(04/2020)
- Hết-
Last edited by a moderator: