Kính tặng mẹ của anh! Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu con Bởi trước con anh ấy là của mẹ Anh ấy có thể yêu con suốt một thời trai trẻ Nhưng suốt đời anh yêu mẹ, mẹ ơi! Mẹ đã sinh anh ấy ở trên đời Hình bóng mẹ lắng vào tim anh ấy Dẫu bây giờ con được yêu đến mấy Con vẫn chỉ là người đàn bà thứ hai Mẹ đừng buồn mỗi hoàng hôn mỗi sớm mai Anh ấy có thể nhớ con hơn nhớ mẹ Con chỉ là một cơn gió nhẹ Mẹ mãi là bờ bến của đời anh Con chỉ là một cơn mưa mong manh Những người đàn bà khác có thể thay thế con trong tim anh ấy Nhưng có một tình yêu suốt đời âm ỉ cháy Anh ấy chỉ dành cho mẹ, mẹ ơi Anh ấy có thể cùng con đi suốt cuộc đời Cũng có thể chia tay ngày mai.. có thể.. Nhưng anh ấy suốt đời yêu mẹ Dù thế nào con cũng chỉ thứ hai.. Bài thơ được đăng trên báo Phụ nữ Việt Nam ngày 18/5/1992 khi tác giả là sinh viên Đại học Ngoại ngữ và bài thơ đã được giải Nhất thơ sinh viên, cụm 10, quận Cầu Giấy, Hà Nội. Bài thơ đã được nhạc sĩ Xuân Phương phổ nhạc thành bài hát cùng tên. Và cũng đã có bộ phim mang tên "Người đàn bà thứ hai". Bài thơ là lời tâm sự, an ủi của cô con dâu dành cho mẹ chồng khi người con trai của mẹ san sẻ tình yêu cho người phụ nữ khác sau mẹ. Đồng thời bài thơ cũng là lời khẳng định mẹ là mãi mãi, là thứ nhất và duy nhất trong lòng anh ấy. Cũng có cả sự thật và niềm xót xa giấu kín rằng bản thân chỉ là nhỏ bé, có thể bị thay thế bất cứ lúc nào.