Ngỡ như bình yên - Bình Nguyên Trang Thể thơ: Thơ mới sáu chữ Thể loại: Hiện đại Bình yên ngày em xa anh Gió thổi hút triền cát lỏng Cái vẫy tay hòa vào sóng Miên man chờ đợi quên rồi Và em không khóc đấy thôi Dửng dưng như là xa lạ Những lời chúc dài nghiêng ngả Níu nhau tìm chút chân thành Thế rồi phía ấy là anh Tình yêu hóa thành ký ức Ngọt ngào xưa giờ bỗng lạnh Nhớ nhau chỉ để tiếc thầm Thế rồi em cũng sẽ quên Ném anh về xa xôi lắm Buồn rơi tận cùng sâu thẳm Tưởng rằng chốn ấy bình yên Và thương ngày ta chia tay Buồn vui đuổi tìm ta mãi Nguyện cầu bình yên trở lại Nghe tim tựa sóng cồn cào. Cảm nhận: Cuộc sống này rồi sẽ có người đến và người đi. Ta không thể điều khiển được con người cũng như là thời gian trôi. Hai người chia tay nhau cũng chỉ là cho nhau một con đường mới hơn, hoặc bước tiếp con đường cũ mà không có người kia. Đôi khi ta nhớ về, điều ta nhớ chỉ là kỉ niệm chứ không phải con người. Và khi ta bất chợt nghĩ là tại sao trong đầu ta lại nhớ về kỉ niệm đó rồi trở về thực tại. Ta sẽ cảm thấy rằng: "À cuộc sống hiện tại cũng đã đủ bình yên rồi".