Giá Như Nevertalkname Nắng trải vàng rực lên căn nhà vắng Cô gái nhỏ ngồi bên ô cửa sổ Đưa ánh mắt đón ngày mới qua thăm Ngày qua ngày cười vui bên chúng bạn Không nghĩ suy đến hai chữ chia lìa Rồi một ngày cơn mưa dông chợt đến Phủ u ám lên căn nhà nhỏ xinh Khu vườn bên ngấm đẫm hơi mưa lạnh Cô gái nhỏ trong lòng sầu nặng trĩu Thầm ước mong đến những tia nắng vàng Trông giấc mơ cô họa lên bức vẽ Cảnh thanh bình cùng hơi ấm bao quanh Cô khát khao bức vẽ ra cảnh thật Đánh cược mình cho một chuyến phiêu lưu Nơi xa kia khung cảnh đang hiện hữu Đón chào cô với sắc màu nên thơ Cô vội vã đặt bước chân chạm tới Dang tay lấy chút ấm áp trong mơ Thế nhưng rồi cơn bão tố lại ghé Quật ngã thân xác bé nhỏ mỏng manh Bức họa kia vụn trăm mảnh tan tác Đám mây đen bóp trái tim hao gầy Cô rệu rã lê bước rời nơi ấy Lang thang kiếm những mảnh ghép nên tranh Cô tìm về căn nhà xưa vườn cũ Tia nắng vàng lại hiện về nơi đây Cảnh vẹn nguyên, chúng bạn nay đâu còn Cô gái nhỏ bước vào căn nhà vắng Lòng bâng khuâng nuối tiếc chuyện đã qua
Cảm Nevertalkname Đêm buông xuống tìm nghe bài hát cũ Nhịp du dương ngân xao xuyến cõi lòng Tâm hồn tôi như đám mây phiêu lãng Bồng bềnh theo từng tiếng sáo thiết tha