


* * *
_Vọng_
Nếu chỉ còn một ngày để sống..
Tôi vẫn mang một trái tim nồng
Đưa gió lượn theo dải mây hồng
Cánh thuyền trôi tới đồi cỏ trống
Ngâm câu hát giữa vạn sự sống
Trở lại tuổi thời được bế bồng.
Đường ray lặng nhìn bóng cô khách
Trách thầm người sao chẳng còn đây
Cây cội già nhờ gửi mật sấy
Cất gọn lại nhường một bến duyên
Chuyến tàu cuối còn vương khói tỏa
Xóa vệt nắng rải vạn vì sao.
Tôi chọn phần kí ức sâu đậm
Mái nhà gian, bữa cơm đầm ấm
Tiếng trẻ thơ xây đắp thăng trầm
Bàn tay cha vun vén ủ mầm
Mồ hôi quyện miết thành rượu ngâm
Soi thật kĩ đường lòng tình bạn
Thuở vô âu chưa vướng bụi sàn
Thầm khao khát bốn bề đâu chán
Trang giấy vẽ điệu cười giòn tan.
* * *
_Thực_
Tôi vội vàng túm gọn ngày trôi
Bồi màn đêm một tiếng thở dài
Nghe linh hồn vỗ về nỗi nhớ
Mơ tiên hòa không chốn dung thân
Hỡi những người lầm than phố thị:
Đây người lính đau bấy thân ghì
Kẻ lặng thầm quét sạch thị phi
Lũ ranh con vội tìm mộng mị
Tên xấc xược nhạo một niệm ý
Có nàng kiều lỡ gót sa chì.
Giông tố than mỏi mệt đằng đẵng
U uất kìa có kết thân chăng?
Lát đơn côi ghé qua nhủ rằng:
"Đợi chút nhé, dây thừng sắp giăng"
Cớ làm sao ôm mãi muộn phiền
Bao nhọc nhằn gồng gánh triền miên
Bán tuổi xuân thuê trước khốn khó
Nhượng thân xác buôn thúng gian lao.
* * *
_Lặng_
Đau thương hoài nối tiếp đau thương
Mau về đi bình an mỏi mòn
Đoái hoài mong giữa vùng thượng hạ
Tấm bưu nhỏ gởi miền tây đông.
Để tôi yêu!
Nhé? Để tôi yêu..
Yêu hăng say cho trọn kiếp đày
Bày trước mặt mùi vị đời cay
Say trong men hơi tình đến cạn
Chạm chén bạc xót dạ ai ơi!
Xúc cảm rộng thách kẻ dám ngăn
Cơn sóng cuộn muôn hình nuốt chửng
Nhan sắc quy đổi lấy xuân thì
Đặt cược mình siết thủng cuồng quay
Lòng thành kia đừng khép làm gì
Tấm chân tình còn đang dang dở
Nhớ một người ánh mắt sầu đôi.
HẾT