Khi buồn, mình rất ít khi chia sẻ với mọi người, kể cả những người mình tin tưởng và yêu quý nhất. Mình dành cho bản rhaan một không gian riêng, tách biệt khỏi cuộc sống thực tại, xõa bỏ hết những áp lực, căng thẳng hay lo âu, cho phép bản thân được khóc, được nghỉ ngơi, thư giãn
Mình nghĩ với nhiều bạn thì việc chia sẻ sẽ giúp ích rất nhiều, còn mình thì lại khác. Chẳng hạn, khi kết quả của bài kiểm tra không như mong đợi, mình chẳng thể nói với bạn thân mà thay vào đó, mình sẽ nghe nhạc hoặc là đọc truyện, xem phim, xem youtube.. Nhiều khi không làm chủ được cảm xúc mà bật khóc. Đó cũng là điều dễ hiểu, có lẽ khi khóc thì sẽ cảm thấy thoải mái hơn. Bây giờ, mỗi khi buồn thì mình đã có người yêu ở bên cạnh nên cũng cảm thấy khá an tâm và hạnh phúc.