Nàng Không Biết, Chỉ Một Mình Tôi Biết Đôi nhẫn cưới đã trao cùng rượu lễ Xác pháo hồng đưa tiễn lệ tôi rơi Duyên đã đứt, tình riêng đành đổ bể Em theo chồng, tôi thành kẻ chơi vơi! Nhà chung ngõ nhưng cách biệt em ơi Mâm son quý huy hoàng cao vời vợi Thân đũa mốc làm sao tôi với tới Biết thân mình đành giữ khẽ em ơi! Nhà em rộng, mẹ cha vang danh lợi Em tuổi xuân phơi phới đẹp tựa sen Khổ thân tôi còn nợ chuyện sách đèn Đôi tay trắng làm sao mơ hò hẹn Nên tôi vẫn tương tư trong e thẹn Chẳng bao giờ dám ngỏ chuyện yêu đương Lòng nặng trĩu bao lời luôn kìm nén Tôi yêu nàng, yêu lắm lắm.. tôi thương! Thôi yêu thầm cứ mặc kệ gió sương Tôi tha thiết, chỉ mình tôi tha thiết Vậy cũng tốt, tình tôi nàng không biết Để tình này bất diệt ở lòng thôi Nhưng hôm nay xé nát cả thân tôi Thiệp đã gửi, xe hoa giăng ngập lối Em nào biết tình này đau đến nỗi Em theo chồng như bóp nát tim tôi! Tôi chết lặng thẫn thờ nhìn dáng nhỏ Đã hết rồi ta sẽ chẳng gặp nhau Thương ngày trước, cũng mình không dám ngỏ Lời yêu này, xin hẹn lại kiếp sau! Thanh Toàn (Ttoan)