- Xu
- 755,855,542
2668
1
Mưa
Sắp mưa
Sắp mưa
Những con mối
Bay ra
Mối trẻ
Bay cao
Mối già
Bay thấp
Gà con
Rối rít tìm nơi
Ẩn nấp
Ông trời
Mặc áo giáp đen
Ra trận
Muôn nghìn cây mía
Múa gươm
Kiến
Hành quân
Đầy đường
Lá khô
Gió cuốn
Bụi bay
Cuồn cuộn
Cỏ gà rung tai
Nghe
Bụi tre
Tần ngần
Gỡ tóc
Hàng bưởi
Đu đưa
Bế lũ con
Đầu tròn
Trọc lốc
Chớp
Rạch ngang trời
Khô khốc
Sấm
Ghé xuống sân
Khanh khách
Cười
Cây dừa
Sải tay
Bơi
Ngọn mùng tơi
Nhảy múa
Mưa
Mưa
Ù ù như xay lúa
Lộp bộp
Lộp bộp..
Rơi
Rơi..
Đất trời
Mù trắng nước
Mưa chéo mặt sân
Sủi bọt
Cóc nhảy chồm chồm
Chó sủa
Cây lá hả hê
Bố em đi cày về
Đội sấm
Đội chớp
Đội cả trời mưa..
1967
Trần Đăng Khoa
Nguồn: Trần Đăng Khoa, Góc sân và khoảng trời, Nxb Văn hóa dân tộc, 1999
Cảm nhận bài thơ Mưa – Trần Đăng Khoa
Bài thơ Mưa của Trần Đăng Khoa là một thế giới sống động của tuổi thơ, nơi mọi sự vật, mọi âm thanh, mọi chuyển động đều trở nên linh hoạt, tinh nghịch và đầy màu sắc. Đọc bài thơ, người ta như được trở lại thời thơ bé-khi nhìn trời mưa không chỉ bằng mắt, mà bằng trí tưởng tượng trong trẻo, hồn nhiên và cực kỳ phong phú. Trần Đăng Khoa đã biến trận mưa thành một bữa đại tiệc của thiên nhiên, nơi cả vũ trụ cùng vào vai diễn.
Điều làm bài thơ trở nên đặc biệt chính là đôi mắt trẻ thơ của tác giả. Trận mưa không đơn thuần là nước từ trời rơi xuống, mà là một cuộc diễu hành đầy nhộn nhịp: mối già mối trẻ bay lên bay xuống, gà con rối rít, kiến hành quân, cây mía múa gươm, bụi tre gỡ tóc, hàng bưởi bế con... Tất cả như sống dậy, như có linh hồn. Ngay cả chớp, sấm, mưa-những hiện tượng vốn dữ dội-cũng trở thành những nhân vật vui tính, thân quen, gần gũi với trẻ nhỏ.
Cảm xúc chủ đạo của bài thơ là sự vui tươi, rộn ràng. Trận mưa trong thơ không làm người ta sợ, mà khiến cả thiên nhiên hả hê, cây lá mừng rỡ, động vật thức dậy, và cả con người cũng hòa nhập vào niềm vui ấy. Đặc biệt hình ảnh "bố em đi cày về / đội sấm / đội chớp / đội cả trời mưa" vừa đẹp vừa cảm động, để lại dư âm ấm áp giữa một bài thơ đầy tiếng cười.
Đọc Mưa, ta không chỉ thấy tài quan sát tuyệt vời của Trần Đăng Khoa mà còn thấy sự tinh nghịch, sức tưởng tượng phong phú và sự đồng cảm sâu sắc của một cậu bé với thiên nhiên. Đây là một trong những bài thơ về mưa đẹp nhất của văn học thiếu nhi Việt Nam-hồn nhiên mà tinh tế, đơn giản mà giàu sức gợi.
Chỉnh sửa cuối:

