Ai lớn lên không một lần rung động, ở cái lứa tuổi dậy thì thay đổi cả về cơ thể lẫn những cảm xúc nhẹ nhàng. Những ngày cắp sách tới trường là cả một vùng trời ước mơ, xen lẫn những vui buồn hồn nhiên, những dự định tương lai và đâu đó là bóng hình một ai đó khiến ta thổn thức. Những cảm xúc nhẹ nhàng trong một chiều mưa cùng nhau sánh bước, trái tim hồi hộp lâng lâng khi có ai cứ lén lén nhìn mình. Rồi đâu đó tiếng ve ngân vang báo hiệu hè sang, những cánh phượng đỏ rơi rụng đầy sân để nỗi lòng ai tràn về nỗi yêu thương, nhớ nhung vì sắp phải xa cách.. Mùa Phượng Năm Ấy Tác giả: Tô Hồng Lâm Gió nhẹ qua hàng cây đưa khẽ Em ngước nhìn khóe mắt cay cay Phượng năm nay dường như đến sớm Để nỗi buồn vương vấn mãi trong tim Tà áo trắng nhẹ hòa trong nắng E ấp dịu dàng lứa tuổi mộng mơ Có ai đó thổn thức mong chờ Ngày qua ngày mông lung thương nhớ! Em bước đi lòng nao nao hồi hộp Anh bước sau vẫn lặng lẽ dịu dàng Bánh xe lăn đều đều trên đường phố Chẳng ai hẹn ai vẫn chung lối đi về Ngày tháng qua mau tuổi học trò vội vã Chân trời mơ ước ta tự nhắc ta mơ Chỉ có nỗi nhớ ta không thể xóa mờ Khắc lên trang những dòng lưu bút Phượng năm nay cũng vẫn rơi lả chả Sân trường buồn thấm màu đỏ tươi Thời gian thấm thoát thoi đưa Mùa phượng năm ấy vẫn chưa phai mờ!