Mùa xuân Tây Bắc say đắm lòng người bởi trùng trùng thung núi, bát ngát mây trời, bềnh bồng sương khói, và đặc biệt là muôn vàn loài hoa đua nhau khoe sắc, tạo thành những rừng hoa, đồi hoa bạt ngàn. Nổi bật nhất, ấn tượng nhất của hoa Tây Bắc có lẽ là những cánh rừng hoa mận. Sắc trắng của loài hoa này như làm bừng sáng cả không gian núi đồi. Khung cảnh ấy đã đi vào thơ Chu Thùy Liên với những vần thơ mộc mạc mà đầy cảm xúc trong "Mùa hoa mận". Bài thơ là bức tranh đẹp, yên bình về cảnh sắc thiên nhiên và mùa xuân miền Tây Bắc. Qua đó, nỗi nhớ quê hương, tình yêu quê hương của "người đi xa" theo từng mùa hoa mận mà "nhớ lối trở về". Xem thêm: Đánh Giá Nội Dung, Nghệ Thuật Của Bài Thơ Mùa Hoa Mận - Chu Thùy Liên Mùa hoa mận Tác giả: Chu Thùy Liên Cành mận bung cánh muốt Lũ con trai háo hức chơi cù Lũ con gái rộn ràng khăn áo Bóng bay nâng ước mơ con trẻ Cành mận bung cánh muốt Giục mẹ xôn xang lá, gạo Giục cha vui lòng căng cánh nỏ Giục người già bản hối hả làm đu Cành mận bung cánh muốt Nhà trình tường ủ hương nếp Giục lửa hồng nở hoa trong bếp Cho người đi xa nhớ lối trở về... Tháng chạp, 2007.
Nhà thơ Chu Thùy Liên, sinh năm 1966, người dân tộc Hà Nhì, huyện Mường nhé, tỉnh Điện Biên. Thơ của tác giả Chu Thùy Liên lấy cảm hứng từ cuộc sống dân tộc và miền núi với những hình ảnh, chất liệu đậm vẻ đẹp văn hóa của người vùng cao được thể hiện tinh tế, ấn tượng. Bài thơ Mùa hoa mận thể hiện tâm trạng, cảm xúc của nhân vật trữ tình về thiên nhiên và con người Tây Bắc khi mùa xuân về. Dòng thơ "Cành mận bung cánh muốt" được điệp lại ba lần, mở đầu ba khổ thơ trong bài nhấn mạnh tìn hiệu của mùa xuân về và mở ra không gian đặc trưng của miền Tây Bắc trong mùa xuân: Bạt ngàn những cành mận bung tỏa, nở rộ, trắng muốt, cánh mỏng manh, sắc tinh khôi như một thiên đường hoa đang khoe sắc. Động từ "bung" và sắc hoa trắng muốt gợi ra sức sống kì diệu cảu thiên nhiên. Vượt qua sương giá mùa đông, trên những thân cành xù xì đầy rêu mốc, sắc trắng tinh khôi của hoa mận vẫn bừng nở gọi mùa xuân. Mùa xuân không chỉ đến với núi rừng, với đất trời, mùa xuân còn đến với lòng người. Tất cả mọi người: Con trai, con gái, người mẹ, người cha, người già bản, thậm chí đến cả những vật vô tri: Nhà tường trình, bếp lửa đều náo nức, rộn rã trong niềm vui của mùa xuân. Những náo nức, rộn rã được được biểu đạt bằng hệ thống ngôn từ giàu hình ảnh: Háo hức, rộn ràng, xôn xang, vui lòng, hối hả, ủ hương, nở hoa.. cùng biện pháp nghệ thuật điệp ngữ "lũ", "giục" "Cành mận bung cánh muốt", phép ẩn dụ "lòng căng cánh nỏ", "lửa hồng nở hoa".. Tín hiệu cánh muốt bung nở của hoa mận có sức tác động kì diệu đến thiên nhiên, con người, đem hơi thở của mùa xuân, sức xuân, nhứng niềm vui rộn ràng tươi mới của mùa xuân đến với lòng người. Mùa xuân không chỉ đến từ hình ảnh, màu sắc của thế giới bên ngoài, mùa xuân còn đến từ thế giới của cảm xúc bên trong, từ cái rộn ràng của những cuộc chơi, cuộc vui, đến sự ấm áp, quây quần đoàn tụ - mùa xuân trong mỗi gia đình. Chính điều đó đã giục giã bước chân, thôi thúc tấm lòng của những người con đi xa "nhớ lối trở về" để được sống trong bầu không khí sum vầy, đầm ấm đó. Bài thơ là vẻ đẹp bức tranh thiên nhiên và tâm trạng vui tươi, náo nức của con người khi mùa xuân về. Bài thơ còn gửi gắm niềm thương, nỗi nhớ của nhân vật trữ tình dành cho quê hương cũng như tình yêu quê hương, đất nước thiết tha, sâu đậm.