

#6
"Anh yêu em" – ngày nào anh cũng nói
Cũng sợ thành sáo ngữ lắm đó thôi!
Nhưng không nói, để cho người khác nói
Anh sẽ buồn, thơ sẽ chẳng còn vui.
"Anh yêu em" – dễ dàng mà khó nói
Cắn thời gian để mạnh miệng buông lời
Cần cái nghĩa bên cái tình cao vợi
Chứ đam mê, chỉ là cái nhất thời.
"Anh yêu em" – mỗi ngày anh sẽ nói
Để lỡ ai mà bắt chước lả lơi
Em sẽ nhớ có một người từng tới
Suốt cuộc đời, chỉ nói với em thôi.
#40
Người thủy thủ xoa nhẹ mũi tàu
"Anh đi nhé! Em hãy về với biển
Em ở đó sẽ an toàn hơn dẫu..
* * *cũng đôi khi bão tố bể dâu."
Anh cũng thế, lên bờ và đi tiếp
Có đôi lần cũng ngoái lại phía sau
Anh tìm kiếm những ngày lênh đênh cũ
Thấy chúng mình cùng ngôn ngữ, cùng đau.
Anh sẽ nhớ, vô vàn bao nỗi nhớ
Khoảng thời gian chỉ có chúng mình
Thấy thế giới như thừa phần còn lại
Mỗi ngày đều là khoảnh khắc bình minh
"Anh đi nhé", anh giấu đôi dòng lệ
Em hãy về cùng bến khác yên vui
Mình đã có những mùa vui như thế
Đáng cuộc đời, đáng một cuộc phu thê.
"Anh yêu em" – ngày nào anh cũng nói
Cũng sợ thành sáo ngữ lắm đó thôi!
Nhưng không nói, để cho người khác nói
Anh sẽ buồn, thơ sẽ chẳng còn vui.
"Anh yêu em" – dễ dàng mà khó nói
Cắn thời gian để mạnh miệng buông lời
Cần cái nghĩa bên cái tình cao vợi
Chứ đam mê, chỉ là cái nhất thời.
"Anh yêu em" – mỗi ngày anh sẽ nói
Để lỡ ai mà bắt chước lả lơi
Em sẽ nhớ có một người từng tới
Suốt cuộc đời, chỉ nói với em thôi.

#40
Người thủy thủ xoa nhẹ mũi tàu
"Anh đi nhé! Em hãy về với biển
Em ở đó sẽ an toàn hơn dẫu..
* * *cũng đôi khi bão tố bể dâu."
Anh cũng thế, lên bờ và đi tiếp
Có đôi lần cũng ngoái lại phía sau
Anh tìm kiếm những ngày lênh đênh cũ
Thấy chúng mình cùng ngôn ngữ, cùng đau.
Anh sẽ nhớ, vô vàn bao nỗi nhớ
Khoảng thời gian chỉ có chúng mình
Thấy thế giới như thừa phần còn lại
Mỗi ngày đều là khoảnh khắc bình minh
"Anh đi nhé", anh giấu đôi dòng lệ
Em hãy về cùng bến khác yên vui
Mình đã có những mùa vui như thế
Đáng cuộc đời, đáng một cuộc phu thê.
