Hè Về Từ Tháng Sáu Hè về từ tháng sáu Bụi phấn lặng lờ rơi Mắt em chừng vời vợi Giảng đường rồi xa xôi. Hè về từ tháng sáu Sân trường lất phất mưa Bâng khuâng hồn hai đứa Bơ vơ gió cuối mùa. Hè về từ tháng sáu Náo nức một mùa thi Lặng trao chùm phượng vĩ Áo trắng ngày em đi. Hè về từ tháng sáu Mực tím dần phôi pha Ngậm ngùi lên hoa lá Nẻo xưa nắng nhạt nhòa. 1994 (Tập thơ Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẵng 1997) Thanh Trắc Nguyễn Văn
Sao Không Nói? Sao một lời không nói? Để mùa phượng tàn mau Em đi hờn khóe mắt Cười bâng quơ qua cầu. Người đi xa xa mãi Vẫn chưa nói một lời Áo trắng em là mộng Bỏ buồn ta mồ côi. Trương Chi còn giọng hát Sao ta đành lặng câm? Bài thơ tình lại xé Gởi cho gió âm thầm. Ta thương mình tay trắng Em thương người bơ vơ Một lời sao không nói? Chiếc lá rơi ơ hờ. Ta bên này bờ lở Em bên kia bãi bồi Lở bồi rồi bồi lở Ngàn năm còn xa xôi. Sao một lời không nói? Để nụ hồng chôn sâu Tháng năm buồn rụng vỡ Sân trường mờ mưa ngâu. 1999 (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002) Thanh Trắc Nguyễn Văn
Năm 1997 tôi có viết bài thơ Ra Trường, dù bài thơ đã in thành sách nhưng tôi vẫn chưa ưng ý. Năm 2004 tôi đi mua thuốc cho mẹ tôi tại nhà thuốc Nhị Trưng (đường Hai Bà Trưng) thì gặp 1 em nam bảo vệ đang giữ xe cho nhà thuốc. Tôi nhận ra em đó chính là học trò tôi chủ nhiệm lớp 11 trường Võ Thị Sáu trước đó mấy năm. Em kể là học trường Đại học Mở nào đó, do không có tiền đóng học phí nên đã bị đuổi dù đang học năm 2. Tôi dắt em lên Phòng Bạn Đọc của báo Tuổi Trẻ (tòa soạn khi ấy còn ở đường Lý Chính Thắng) để nhờ giúp đỡ. Sau này Báo Tuổi Trẻ trả lời tôi là do việc đã xảy ra 2 năm nên Báo Tuổi Trẻ không can thiệp được. Tôi rất buồn và đã thêm 3 khổ thơ nữa vào bài thơ như hiện giờ Ra Trường Xin gởi lại nỗi buồn của gió Ta ra đi nghe lá rơi đầy Giảng đường ấy ai ngồi để khóc Ngước nhìn trời mây trắng vừa bay. Xin gởi lại những chiều quán nhỏ Giọt cà phê đắng nghét nụ cười Đời sinh viên bao ngày rỗng túi Trang báo nhàu nát tiếng mưa rơi. Xin gởi lại con đường cơm áo Bước gia sư rệu rã chân trần Vị nước mắt cay xè miếng bánh Nhớ quê nghèo nghèn nghẹn bâng khuâng. Xin gởi lại mảnh trăng hiu hắt Dãy lầu xa hun hút tối mù Đêm ký túc chăn màn chợt thức Ngoảnh mặt nhìn chỉ thấy ưu tư. Xin gởi lại nụ tình mới chớm Hóa hư vô bởi quá dại khờ Nửa trái ngọt bỗng thành vị đắng Em bây giờ hay ở trong mơ? Xin gởi lại tháng ngày đại học Ta ra đi xa biệt mái trường Hành trang đó trái tim lửa đỏ Nẻo đường đời mù mịt khói sương. 1997 (Tập thơ Hạ Nhớ - NXB Tổng Hợp Đồng Nai 1999) Thanh Trắc Nguyễn Văn