

Một số nhận định văn học có thể sử dụng trong bài Tây Tiến
Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!
Nhớ về rừng núi, nhớ chơi vơi.
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi,
Mường Lát hoa về trong đêm hơi.
Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm,
Heo hút cồn mây, súng ngửi trời.
Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống,
Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi.
Anh bạn dãi dầu không bước nữa,
Gục lên súng mũ bỏ quên đời!
Chiều chiều oai linh thác gầm thét,
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người.
Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói,
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi.
Doanh trại bừng lên hội đuốc hoa,
Kìa em xiêm áo tự bao giờ.
Khèn lên man điệu nàng e ấp,
Nhạc về Viên Chăn xây hồn thơ.
Người đi Châu Mộc chiều sương ấy,
Có thấy hồn lau nẻo bến bờ?
Có nhớ dáng người trên độc mộc,
Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa?
Tây Tiến đoàn binh không mọc tóc,
Quân xanh màu lá dữ oai hùm.
Mắt trừng gửi mộng qua biên giới,
Đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm.
Rải rác biên cương mồ viễn xứ,
Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh.
Áo bào thay chiếu, anh về đất,
Sông Mã gầm lên khúc độc hành.
Tây Tiến người đi không hẹn ước,
Đường lên thăm thẳm một chia phôi.
Ai lên Tây Tiến mùa xuân ấy,
Hồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi.
Phù Lưu Chanh, 1948
Tây Tiến là một bài thơ nổi tiếng trong đền đài thơ ca Cách mạng Việt Nam. Khác với đoạn thời gian đâu khi vừa được "sinh ra" cả "Tây Tiến" và chả đẻ của mình là Quang Dũng bị chỉ trích khá nhiều thì ngày nay, Tây Tiến càng ngày càng ghi dấu ấn trong lòng người đọc, nhà văn và nhà thơ khác. Cũng vì vậy mà nhận định văn học dành cho Tây Tiến rất nhiều, thế nhưng không phải lúc nào các bạn học sinh cũng có thể khéo léo để chắt lọc và dẫn dắt các đoạn nhận định này. Dưới đây mình xin gợi ý một số nhận định nhé.

Nhận định này có thể được sử dụng trong các bài đề cập đến cảm hứng lãng mạn và nét bi tráng trong bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng.
Đoạn văn vận dụng: Cảm hứng lãng mạn trong văn học lúc nào cũng chứa đầy cái tôi cảm xúc. Và trong Tây Tiến, cảm hứng lãng mạn ấy thể hiện trước nhất trong cái tôi của Quang Dũng, đầy ắp nét thơ với cảm xúc dạt dào, mãnh liệt, trào ra khỏi "khung gỗ" của từng câu thơ. Để rồi khi kết hợp với những nét đẹp tả thực, với hoàn cảnh khóc liệt được "lãng mạn" hóa trong từng câu thơ ấy, nét bi tráng hiện ra như đóa hoa sớm nở giữa rừng. Đẹp mà kiên cường đến lạ. Như nhà thơ Vân Long đã từng nói rằng: "Nhà thơ Quang Dũng độc đáo một cách hồn nhiên, ông cứ sống tự nhiên như chim trên trời, cá dưới nước mà thành độc đáo. Bài thơ Tây Tiến hội tụ được cả cái bi, cái tráng của thời đại. Cái buồn lãng mạn của người tiểu tư sản, tiểu trí thức do biết mình được đón nhận một chân lý lớn nhưng cũng đồng thời đón nhận một gian nan lớn." Cái lãng mạn và cái bi tráng trong thơ Quang Dũng hòa quyện rất khéo, xây dựng nên một khung cảnh cực khổ mà nên thơ, là cái chết bi thương mà lại hào hùng tráng lệ, là nỗi xót xa khi chôn thây nơi đất khách quê người mà vẫn hào hùng như kẻ bất tử...
(còn tiếp)
Chỉnh sửa cuối: