Tác phẩm: Một Ngày Đen Tối Thể loại: Truyện ngắn Tác giả: Duy Công Tử Trong một thị trấn nhỏ ở Scotland, vào một ngày mùa đông tháng 12 gió rét với cơn bão tuyết đang đến gần. Cơn bão tuyết đang đổ dồn và gió lạnh thấu xương, làm cho mọi người ai cũng cảm thấy lo lắng và sợ hãi trước sự nổi giận của thiên nhiên. Nhưng trong căn nhà nhỏ ở ngoại ô thị trấn đó, một người phụ nữ đã tự tay chuẩn bị cho một sự kiện đặc biệt của cô ngày hôm nay mặc cho thời tiết có xấu như thế nào. Người phụ nữ tên là Mary là một công nhân ở thị trân đó, và hôm nay là ngày sinh nhật của cô. Mary đã dành nguyên cả ngày chỉ để chuẩn bị một bữa tiệc đầy đủ tiện nghi cho chính bản thân cô. Cô đã tự tay làm món ăn yêu thích của mình và đã ra quán bánh kem mua về một chiếc bánh ngọt nho nhỏ tuyệt vời để ăn kèm. Nhưng khi tối đến, cơn bão tuyết trở nên hung tàn càng lớn hơn, và gió thổi tới tấp. Không có một bóng dáng ai ở ngoài đường giờ này, trong nhà chỉ có sự cô đơn của Mary một mình trong ngôi nhà của mình tổ chức sinh nhật của mình. Cô ra ngoài cửa bật đèn và bắt đầu thưởng thức bữa tiệc sinh nhật của chính mình. Nhưng đột nhiên, đèn trong phòng cô bật tắt. Mary chợt nghe thấy tiếng gió thổi qua cửa sổ nhà mình và một giọng nói lạ lùng nói "Chúc mừng sinh nhật". Cô cảm thấy rất sợ hãi và bắt đầu hoảng loạn. Cô quay lại lại gần nhìn vào cửa sổ và thấy một cái bóng đen đang bước vào phòng. Cô vội vàng chạy ra khỏi căn nhà của mình và trốn vào trong chiếc xe hơi đậu ở ngoài sân của mình. Nhưng chiếc xe hơi không khởi động được vì trời quá lạnh làm cho động cơ xe bị hỏng. Mary vội vàng rời khỏi xe và quay lại căn nhà của mình, cô đóng cửa sổ và khóa cửa chính. Cô quay lại phòng khách và nhận ra một bức thư đặt ở trên bàn. Cô lại gần lấy bức thư và mở ra đọc: "Chúc mừng sinh nhật Mary. Tôi sẽ không làm gì hơn nữa. Thực lòng tôi chỉ muốn gửi lời chúc mừng đến người phụ nữ đặc biệt này vào ngày sinh nhật của cô hôm nay". Mary ngẫm nghĩ một lúc rồi cười và nhận ra rằng đó là lời chúc mừng sinh nhật của một người bạn cũ trước đây của cô. Cô nhận ra rằng không có gì để sợ hãi cả và quay lại thưởng thức bữa tiệc của mình trong một tâm thế thoải mái. Và dù cho rằng ngày đó rất tăm tối (kể cả nghĩa sáng lẫn nghĩa đen), Mary vẫn cảm thấy hạnh phúc bởi vì cô có những người yêu thương cô và quan tâm đến cô trong ngày sinh nhật của mình. Mary quyết định gửi sẽ lời cảm ơn đến người bạn của mình và ngồi xuống bàn rồi đọc lại những tin nhắn chúc mừng từ gia đình và bạn bè. Trong khi cô đang ngồi trên bàn đọc tin nhắn, cơn bão tuyết vẫn đang càn quét ngoài kia và gió lạnh vẫn lùa vào rét thấu xương. Nhưng bản thân Mary lại cảm thấy ấm áp trong lòng vì có tình thân của người thân và bạn bè. Cô đã cảm thấy rằng mình không còn cô đơn nữa. Từ ngày hôm đó, Mary đã quyết định sẽ tạo ra nhiều kỉ niệm, khoảnh khắc đáng nhớ trong cuộc sống của mình, bất kể điều kiện thời tiết hay môi trường xung quanh như thế nào. Cô sẽ tận hưởng từng khoảnh khắc kỉ, niệm ấy và không để những thứ nhỏ nhặt bên ngoài làm phiền đến cảm giác hạnh phúc của mình. Từ lúc đó Mary đã biết rằng cuộc sống có thể khó khăn và tăm tối, nhưng nếu bản thân ta biết cách đối mặt và tìm niềm vui trong những điều đơn giản, ta vẫn có thể tìm thấy hạnh phúc. Mặc dù bữa tiệc sinh nhật đó có một mình cô đi chăng nữa hay là cơn bão tuyết đang hoành hành bên ngoài căn nhà thì trong lòng cô vẫn cảm thấy rất ấm áp bởi tình yêu thương quý mến của những người thân những người bạn của mình. Cô ngồi vào bàn cầm dĩa bắt đầu thưởng thức món gà rút xương yếu thích của mình và không quên cho người bạn nhỏ (con mèo của Mary) đang quấn quít dưới chân mình những miếng thịt nhỏ để chú mèo cùng ăn sinh nhật cùng cô. Cô dùng thìa lấy miếng bánh kem và ăn thử khiến cô cảm thấy rất ngon nhưng chú mèo của cô như cảm thấy ghen tỵ nên đã kêu meo meo suốt. Cô hiểu ý nên đã cắt ra một miếng bánh cho vị khách duy nhất trong bữa tiệc sinh nhật của cô. Cuối cùng, Mary đã thưởng thức xong bữa tiệc của mình trong tâm trạng hạnh phúc. Cô dọn dẹp bữa tiệc rồi quyết định ôm chú mèo đặt lên tấm đệm của chú mèo còn Mary trở lại chiếc giường thân thuộc của mình để nghỉ ngơi. Cô đã nhận ra rằng ngày tăm tối không hẳn là một điều gì đó xấu xa, mà là một cơ hội để giúp ta nhìn vào bên trong chính mình và tìm thấy niềm vui trong cuộc sống. End Tác giả: Duy Công Tử Mọi hành vi reup, copy đều sẽ phải tự chịu tránh nhiệm về hành vi của mình.