Một Ngày Cuối Xuân - Chaonha

Thảo luận trong 'Cần Sửa Bài' bắt đầu bởi chaonha, 24 Tháng năm 2024.

  1. chaonha

    Bài viết:
    5
    TÁC PHẨM: MỘT NGÀY CUỐI XUÂN

    Tác Giả: Chaonha

    Thể loại: Tản văn

    ---

    [​IMG]

    Câu chuyện 1:

    Tháng Năm, Hà Nội ngập tràn trong cái nóng nhẹ nhàng của cuối xuân, đầu hạ. Những cơn mưa bất chợt không còn đủ để làm dịu mát không khí nhưng vẫn kịp để những chùm hoa phượng đỏ rực trên các con đường phố thị thêm phần rực rỡ. Tiếng ve kêu râm ran, báo hiệu một mùa hè đang đến gần.

    Tôi thả bước dạo quanh hồ Hoàn Kiếm vào một buổi sáng sớm. Hồ nước phẳng lặng, mặt hồ như một tấm gương khổng lồ phản chiếu ánh nắng ban mai. Cây cối xung quanh hồ đang dần xanh tươi trở lại sau mùa đông khắc nghiệt. Những chiếc lá non mơn mởn rung rinh trong gió nhẹ, mang theo hương thơm dịu dàng của cỏ cây.

    Tại góc hồ, một cụ ông đang tập dưỡng sinh, những động tác chậm rãi, đều đặn như thể ông đang hòa mình vào nhịp điệu của thiên nhiên. Bên cạnh, một nhóm học sinh trung học đang tụ tập, cười đùa sôi nổi. Có lẽ họ đang chuẩn bị cho kỳ thi cuối kỳ, cái tuổi mà mọi thứ đều tràn đầy năng lượng và hy vọng.

    Tôi tìm một chỗ ngồi bên bờ hồ, nhâm nhi ly cà phê sữa đá vừa mua từ một quán nhỏ ven đường. Hương vị cà phê nồng đậm, quyện với vị ngọt nhẹ của sữa, khiến tôi nhớ về những buổi sáng của tuổi thơ. Những ngày ấy, mỗi sáng cuối tuần, bố thường dắt tôi ra công viên gần nhà, cũng uống cà phê sữa đá và kể những câu chuyện về cuộc sống, về ước mơ và cả những khó khăn mà ông đã trải qua.

    Bố từng nói với tôi rằng: "Cuộc sống giống như một hành trình dài, mỗi giai đoạn là một chương truyện riêng biệt. Điều quan trọng là con phải biết trân trọng và học hỏi từ mỗi chương ấy." Lời dạy của bố đã theo tôi suốt những năm tháng trưởng thành, giúp tôi vượt qua bao thử thách và tiếp tục nuôi dưỡng những ước mơ của mình.

    Giữa những dòng suy tư, tôi chợt nhận ra thời gian trôi nhanh biết bao. Những kỷ niệm dần trôi vào quá khứ, nhưng cảm giác và bài học từ chúng vẫn còn mãi. Nhìn về phía tương lai, tôi tự nhủ rằng mình sẽ tiếp tục sống hết mình, trân trọng từng khoảnh khắc, như những ngày tháng tuyệt đẹp của cuối xuân, đầu hạ này.

    Tiếng chuông chùa vang lên từ xa, hòa lẫn với tiếng ve và tiếng gió, như một lời nhắc nhở về sự bình yên và tĩnh tại trong cuộc sống. Tôi đứng dậy, rời khỏi chiếc ghế đá, tiếp tục hành trình của mình, lòng đầy hứng khởi và bình an.

    Cuộc sống là một hành trình với nhiều chương truyện khác nhau. Mỗi giai đoạn, mỗi khoảnh khắc đều mang đến những bài học và cảm xúc riêng biệt. Quan trọng là biết trân trọng, học hỏi và tiếp tục tiến về phía trước, để mỗi ngày trôi qua đều là một ngày đáng nhớ và ý nghĩa.

    câu chuyện 2:

    Trời Hà Nội sáng nay bừng tỉnh trong làn nắng nhẹ nhàng, như thể xuân đã dùng chút sức lực cuối cùng để tỏa sáng lần nữa trước khi nhường chỗ cho hạ. Tôi thức dậy từ sớm, nhắm mắt hít thở không khí trong lành, cảm nhận hơi thở của mùa xuân đang dần tan biến.

    Khi bước ra khỏi nhà, tôi thấy hàng cây xanh ngắt, những tán lá rung rinh trong gió nhẹ. Đường phố Hà Nội vào buổi sáng cuối xuân thật thanh bình, tiếng chim hót vang vọng, hòa lẫn với tiếng xào xạc của lá cây. Tôi quyết định đi dạo quanh hồ Gươm, nơi mà mọi người thường đến để tận hưởng chút không khí trong lành của buổi sáng.

    Khi đến hồ, tôi thấy nhiều người cũng như tôi, đang tận hưởng khoảnh khắc yên bình cuối xuân. Có những cụ già đang tập thể dục, những người trẻ đang chạy bộ, và cả những cặp đôi đang nắm tay nhau đi dạo. Tất cả đều như hòa mình vào không gian mênh mông của hồ, nơi mà thời gian dường như chậm lại.

    Tôi ngồi xuống một chiếc ghế đá, nhìn ra mặt hồ phẳng lặng. Mặt nước như một tấm gương khổng lồ phản chiếu bầu trời xanh biếc, và những bông hoa bằng lăng tím nở rộ ven hồ tạo nên một cảnh tượng thật đẹp. Nhớ lại những ngày đầu xuân, khi mà hoa đào nở rộ, những chồi non đâm chồi nảy lộc, lòng tôi không khỏi bồi hồi. Mùa xuân là mùa của sự bắt đầu, của những hy vọng mới, và giờ đây, khi xuân sắp qua đi, tôi cảm thấy một chút tiếc nuối.

    Bất chợt, một cụ già tiến lại gần tôi, nụ cười hiền hậu trên khuôn mặt đầy nếp nhăn. Cụ chào tôi rồi ngồi xuống ghế bên cạnh. Chúng tôi bắt đầu trò chuyện, cụ kể về những ngày xưa, khi mà Hà Nội còn bình dị và yên ả hơn bây giờ. Cụ nói về những mùa xuân đã qua, về những kỷ niệm đẹp đẽ trong cuộc đời cụ.

    "Con biết không," cụ già nói, "cuộc đời con người cũng như mùa xuân vậy, dù ngắn ngủi nhưng luôn tràn đầy hy vọng và sức sống. Khi xuân qua đi, chúng ta không nên buồn, mà hãy vui mừng vì đã có những khoảnh khắc đẹp đẽ bên nó."

    Lời cụ nói khiến tôi suy ngẫm. Đúng vậy, dù mùa xuân có qua đi, nhưng những kỷ niệm, những niềm vui mà nó mang lại sẽ còn mãi trong tâm hồn chúng ta. Cuộc sống luôn tiếp diễn, và mỗi mùa đều có vẻ đẹp riêng của nó.

    Chia tay cụ già, tôi tiếp tục dạo quanh hồ, lòng tràn đầy những suy nghĩ mới mẻ. Tôi chợt nhận ra rằng, cuối xuân không phải là sự kết thúc, mà là một bước đệm để chuẩn bị cho một mùa hè sôi động sắp tới. Những cánh hoa cuối xuân rơi xuống mặt đất, như những lời tạm biệt dịu dàng, để rồi nhường chỗ cho những bông hoa khác nở rộ.

    Khi trở về nhà, tôi nhìn lại những bông hoa trên ban công, thấy chúng cũng đang chờ đợi sự chuyển mình của thời tiết. Dù xuân qua đi, nhưng tôi biết rằng, mùa hè sẽ mang đến những điều mới mẻ và đầy hứa hẹn. Với tâm trạng thoải mái và tràn đầy năng lượng, tôi sẵn sàng đón nhận những thử thách mới, như cách mà thiên nhiên luôn chuyển mình không ngừng.

    Một ngày cuối xuân đã qua, để lại trong tôi nhiều cảm xúc. Dù có tiếc nuối, nhưng lòng tôi cũng tràn đầy hy vọng và sự chờ đợi. Tôi tin rằng, mùa hè sẽ mang đến những điều tuyệt vời và bất ngờ, và tôi sẽ đón nhận chúng với tất cả niềm vui và sự lạc quan.

    - Hết -

    Nếu có chỗ nào sai sót, mọi người hãy góp ý cho mình nha, để mình có thể chỉnh sửa để hoàn chỉnh một cách chính xác nhất.

    Cảm ơn mọi người rất nhiều!​
     
    Dana Lê thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 24 Tháng năm 2024
Trả lời qua Facebook
Đang tải...