Thiên Sơn hoài niệm
Chỉ một mình ta bước lặng về ngày xưa
Bãi cát trắng trong một chiều biển nắng
Gió khẽ buồn hàng phi lao vắng lặng
Ngoài khơi kia thấp thoáng cánh buồm xa
Nghe âm vang tiếng sóng vỗ nhạt nhòa
Nghe khơi lại trong tim niềm sâu thẳm
Ôi! Biển hát khúc ca của biển
Ta âm thầm nỗi nhớ trong tim ta.
*
Chỉ một mình ta bước lặng về ngày xưa
Thảo nguyên xanh hoa nở đẹp như mơ
Ta khẽ bước ngựa ung dung gặm cỏ
Trên trời cao mây trắng tự bao giờ
Ta bước lạc giữa hai bờ nỗi nhớ
Kí ức nào lạc lõng một chiều mưa
Ta hoảng hốt níu lại chút ưu tư
Trong khoảnh khắc nhớ thương nào tan vỡ?
*
Chỉ một mình ta bước lạc về ngày xưa
Đỉnh Thiên Sơn cả bốn mùa tuyết phủ
Sáu huynh đệ vẫn cùng nhau vui thú
Mà giờ đây đâu mất những ngày xưa?
*
Đâu những chiều Đông Hải ngắm hoàng hôn
Cùng hát vang cho vơi hết nỗi buồn
Đâu những phút cùng vui đêm chẳng tắt
Nhân thế rộng dài không một chốn cô đơn.
*
Đâu những ngày đông đùa tuyết đỉnh Thiên Linh
Tuyết trắng tung bay, kí ức yên bình
Đâu những phút thả hồn cơn mưa bụi
Gửi lại nơi nào giấc mộng thuở Tam Sinh.
*
Những ngày tháng ta xem là duy nhất
Chợt ngỡ ngàng ta cứ ngỡ là mơ
Ôi tất cả trong tim ta vụn vỡ
Đâu nỗi nhớ một thời? Đâu kí ức ngày xưa?
*
Ôi!
Ngày xưa!
Ngày xưa!
Ngày xưa..
Những ngày ta cố quên mà vạn đời ta vẫn nhớ!
- 2011-
Chỉnh sửa cuối: