Tác giả - Tác phẩm: - Xuân Diệu (1916- 1985) tên khai sinh là Ngô Xuân Diệu. - Quê: Can Lộc - Hà Tĩnh nhưng sống với mẹ ở Quy Nhơn. - Năm 1937, Xuân Diệu ra Hà Nội học trường Luật và viết báo, là thành viên của Tự Lực Văn Đoàn - Cuối năm 1940, ông vào Mĩ Tho (nay là Tiền Giang) làm viên chức tham tá thương chánh. - Năm 1942, ông quay lại Hà Nội sống bằng nghề viết văn. - Năm 1944, Xuân Diệu tham gia phong trào Việt Minh. - Trong kháng chiến, Xuân Diệu di tản lên chiến khu Việt Bắc, hoạt động văn nghệ cách mạng. - Hòa bình lập lại, Xuân Diệu về sống và làm việc tại Hà Nội đến khi mất. Tác phẩm tiêu biểu: Thơ thơ (1938), Gửi hương cho gió (1945), Riêng chung (1960).. Ngoài ra ông còn viết văn xuôi và tiểu luận phê bình, nghiên cứu văn học. Hoàn cảnh sáng tác bài thơ: Mời Yêu: Tác giả viết về một lời mời gọi yêu. Lời mời yêu được viết trong một ngày lá êm, hoa đẹp của tháng giêng, không cười không e lệ chút nào, một màu xuân nặng thắm. Mời Yêu Tác giả: Xuân Diệu Ngày trong lắm, lá êm, hoa đẹp quá, Nhan sắc ơi, cây cỏ chói đầy sao. Tháng giêng cười, không e lệ chút nào, Bằng trăm cánh của bướm chim rối rắm. Ai có biết màu xuân lên nặng lắm Trên cành hồng và trong những trái tim? Nghe điệu lòng hưởng ứng với ca chim, Tôi tự thấy lạc loài trong nắng mới. Mở miệng vàng.. và hãy nói yêu tôi.. Dẫu chỉ là trong một phút mà thôi.. Đã bao lúc màu hoa đem nhớ tới; Biết nhớ ai! Đành chỉ nhớ xa xôi. Lời ái ân ngừng lại ở nơi môi, Mặc ánh sáng tha hồ reo trên nội. Năm nay lại vương bồi hồi gió sợi; Năm nay hương đây lại tới bồi hồi; Một trời mơ đang cầu nguyện trong tôi, Chờ một tiếng để bừng lên hạnh phúc. Mở miệng vàng.. và hãy nói yêu tôi, Dẫu chỉ là trong một phút mà thôi.. Cần chi biết ngày mai hay bữa trước? Gần hôm nay, thì yêu dấu là nên. Tôi ưng đùa, người hãy cợt thản nhiên: Ta tưởng tượng một tình duyên mới nụ. Người được nói, tôi được nghe là đủ; Thực càng hay, mà giả dối lại sao? Gặp nhau đây, ai biết tự thời nào; Xa nhau nữa, ai đoán ngày tái hội! Mở miệng vàng, và hãy nói yêu tôi, Dẫu chỉ là trong một phút mà thôi! Hỡi nhan sắc, ngại ngùng chi không nói, Cho trời thêm xanh, cho cảnh càng xinh. Cho dư âm vang động của lời tình Làm êm ấm đôi ngày xuân trống trải. Tôi lắng đợi! Nhịp lòng tôi đứng lại! Tôi cần tin! Tôi khao khát được nhầm! Cho tôi mơ một ảo tưởng thâm trầm, Và mặc kệ, nếu đó là dối trá! Mở miệng vàng! Và hãy nói yêu tôi! Dẫu chỉ là trong một phút mà thôi! Cảm nhận về bài thơ: Bài thơ nói về nỗi nhớ, nhưng biết nhớ ai hay là nỗi nhớ xa xôi, lời ái ân chưa một lần nói.. Bài thơ nói về lời mời gọi yêu. Tác giả tha thiết muốn nghe người mình yêu nói lời yêu thương. Bài thơ là nỗi trăn, suy tư về tình yêu. Tác giả khao khát, muốn đón nhận lời yêu thương ngọt ngào, da diết. Đọc bài thơ ta sẽ cảm thấy lời mời mộc giản đơn của tác giả như đùa giỡn nhưng chứa tình cảm chân thành sâu kín. Tác giả mượn hình ảnh: Hoa, lá để thổ lộ, bày tỏ tình cảm. Có lẽ vì sợ từ chối hay tác giả lo sợ điều gì đó nên chỉ dám nói nửa đùa nửa thật để lỡ bị từ chối cũng đỡ phải tổn thương. Xuân Diệu được mệnh danh là nhà thơ tình yêu. Bài thơ: "Mời yêu" tác giả mượn khung cảnh đẹp, lãng mạn, nên thơ của mùa xuân muôn hoa đua nở để nói lên, bày tỏ tình cảm của mình với người mình yêu.