- Xu
- 13,791,790
Bài viết: 2022 



Mở bài - Kết bài cho dạng bài so sánh hai tác phẩm truyện, có dùng nhận định văn học
Mở bài và kết bài là hai phần quan trọng không thể thiếu trong một bài luận, bài văn, hay bất kỳ bài viết nào. Chúng không chỉ có vai trò tạo dựng cấu trúc cho bài viết mà còn giúp định hình và củng cố nội dung, làm cho bài viết trở nên rõ ràng và có sức thuyết phục.
Để phần Mở - Kết bài không mất thời gian mà vẫn ấn tượng, sau đây, tôi xin chia sẻ những Mở - Kết bài có sử dụng danh ngôn, câu nói hay để dẫn dắt vào bài luận, hoặc kết thúc vấn đề nghị luận.

Mở bài:
- So sánh chung 2 tác phẩm/ 2 đoạn trích (có cả điểm giống nhau và khác nhau) :
1. Phương Lựu từng nhận định: "Nghệ thuật là lĩnh vực của sự độc đáo, vì vậy nó đòi hỏi người viết sự sáng tạo phong cách mới lạ, thu hút người đọc" . Ý kiến trên khẳng định vai trò của sự sáng tạo và dấu ấn cá nhân trong văn chương, nhưng cũng không phủ nhận rằng các tác phẩm vẫn có những điểm gặp gỡ về nội dung hay tư tưởng. Truyện ngắn A (tác giả) và truyện ngắn B (tác giả) là minh chứng rõ nét cho điều đó. Hai tác phẩm vừa mang nét độc đáo riêng trong cách xây dựng nhân vật và phong cách nghệ thuật, vừa giao thoa ở những giá trị chung về tư tưởng, tạo nên sức hấp dẫn và ý nghĩa sâu sắc đối với độc giả.
2. Lêonit Lêonop từng khẳng định: "Mỗi tác phẩm phải là mỗi phát minh về hình thức và khám phá về nội dung", nhấn mạnh rằng văn học chân chính luôn mang lại điều mới mẻ cả về cách thể hiện lẫn tư tưởng. Mặc dù, mỗi nhà văn đều có "dấu vân chữ" riêng, nhưng trong sự khác biệt ấy, các tác phẩm vẫn có những điểm tương đồng nhất định. Truyện ngắn A (tác giả) và truyện ngắn B (tác giả) là hai minh chứng tiêu biểu: Chúng vừa có những nét giống nhau về, vừa khác biệt ở, tạo nên sức hấp dẫn riêng biệt cho mỗi tác phẩm.
3. Có không ít những đề tài văn học đã trở thành thứ hạt quen thuộc được gieo trồng trên mảnh đất văn chương, trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho biết bao nghệ sĩ. Tuy nhiên, qua tài năng sáng tạo của mỗi nhà văn, người đọc vẫn nhận thấy trong cái chung có cái riêng, từ điểm giao thoa vẫn có những lớp sóng tỏa lan bốn hướng. Vậy nên, dù cùng viết về.. truyện ngắn A của nhà văn.. và truyện ngắn B của nhà văn.. lại đem đến cho độc giả những khám phá riêng về..
- So sánh điểm giống nhau giữa 2 tác phẩm:
1. Lê Đạt từng viết: "Mỗi công dân đều có một dạng vân tay/ Mỗi nhà thơ thứ thiệt đều có một dạng vân chữ", gợi mở về sự độc đáo của mỗi người nghệ sĩ. Tuy nhiên, chính trong sự khác biệt ấy, văn chương vẫn tìm thấy những điểm giao thoa đầy ý nghĩa. Truyện ngắn A (tác giả) và truyện ngắn B (tắc giả), dù khác biệt về phong cách và cách thể hiện, đều gặp nhau ở những điểm tương đồng sâu sắc trong tư tưởng và giá trị nhân văn. Chính những nét giống nhau này đã khẳng định sức mạnh của nghệ thuật trong việc phản ánh và lan tỏa những giá trị chung của con người.
2. Phương Lựu từng nhận định: "Nghệ thuật là lĩnh vực của sự độc đáo, vì vậy nó đòi hỏi người viết sự sáng tạo phong cách mới lạ, thu hút người đọc" . Tuy nhiên, trong sự độc đáo ấy, các tác phẩm nghệ thuật đôi khi vẫn mang những điểm gặp gỡ, phản ánh những giá trị chung của thời đại và con người. Truyện ngắn A (tác giả) và truyện ngắn B (tác giả), dù khác biệt về phong cách sáng tạo, vẫn có sự tương đồng nổi bật trong cách thể hiện tư tưởng và giá trị nhân văn. Chính những nét giống nhau này đã tạo nên sức hấp dẫn, đồng thời khẳng định vị trí của hai tác phẩm trong lòng bạn đọc.
- So sánh điểm khác nhau giữa 2 tác phẩm:
1. Trong dòng chảy văn học, mỗi nhà văn, nhà thơ như một cá thể độc đáo, mang đến tác phẩm của mình những dấu ấn riêng không thể lẫn vào đâu được. Như Lê Đạt từng khẳng định: "Mỗi công dân đều có một dạng vân tay/ Mỗi nhà thơ thứ thiệt đều có một dạng vân chữ", ý muốn nhấn mạnh rằng phong cách nghệ thuật chính là "vân chữ" riêng biệt của mỗi người sáng tác. Đến với truyện ngắn A (tác giả) và truyện ngắn B (tác giả), người đọc sẽ nhận thấy bên cạnh những điểm giao thoa, tương đồng là những điểm độc đáo riêng của từng nhà văn trong cách thể hiện chủ đề và hình thức nghệ thuật.
2. Sê-khốp từng khẳng định: "Nếu tác giả không có lối đi riêng thì người đó không bao giờ là nhà văn cả.. Nếu anh không có giọng riêng, anh ta khó trở thành nhà văn thực thụ" . Lời nhận định ấy nhấn mạnh tầm quan trọng của phong cách cá nhân trong sáng tạo nghệ thuật, bởi chính giọng điệu riêng là yếu tố làm nên giá trị và sức sống cho một tác phẩm. Điều này được thể hiện rõ qua sự khác biệt độc đáo giữa truyện ngắn A (tác giả) và truyện ngắn B (tác giả). Dù cùng phản ánh những vấn đề nhân sinh, mỗi tác phẩm lại mang một cách thể hiện riêng, một phong cách nghệ thuật đặc thù, tạo nên dấu ấn khó quên cho người đọc.
Kết bài: Kết bài chung (so sánh cả điểm giống, khác) :
"Văn chương là điệu hồn đi tìm những tâm hồn đồng điệu", đồng thời nó cũng là "lĩnh vực của sự độc đáo, đòi hỏi người viết sự sáng tạo phong cách mới lạ, thu hút người đọc". Bởi vậy, trong hai truyện ngắn A và B, người đọc vừa tìm thấy sự giao thoa trong tư tưởng nhân văn, vừa cảm nhận được nét riêng biệt độc đáo ở mỗi tác phẩm. Chính sự kết hợp hài hòa giữa cái chung và cái riêng ấy đã làm nên giá trị vượt thời gian, đồng thời khẳng định tài năng và phong cách riêng của mỗi tác giả. Truyện ngắn A và B không chỉ mở ra những chân trời nghệ thuật mới mà còn để lại những ấn tượng sâu sắc trong lòng bạn đọc, bởi chúng đã chạm tới cả lý trí lẫn trái tim qua những trang viết đầy cảm xúc và sáng tạo.
Chỉnh sửa cuối: