Mình và Em Tác giả: Daisy Zunk Thể loại: Tản văn * * * Khi những cơn sóng dữ của cuộc đời ồ ập kéo tới, mình đã thổn thức vì nhớ em tha thiết. Cái ảo ảnh, hình bóng mà mình thấy, có chăng là em hay do những mộng tưởng thêu dệt nên? Ngày ấy mình cùng em, nắm tay hoang hoải, rong ruổi trên những miền đất lạ. Xúc cảm ngập tràn và da diết, đến bây giờ mình vẫn còn nhớ rõ, hai con người đã xa nhau cả một vùng trời nhưng hoài ức chưa một lần mờ nhạt và cũ kĩ. Mình và em đã nhiều lần cùng nhau ước hẹn về tương lai mai này, về những dự định, mong mỏi. Năm tháng tuổi trẻ, cứ ngỡ cùng nhau đi đến cuối cuộc đời. Giờ hai người hai nơi, hai vết thương vỡ nát và loang lổ mà không biết về sau có được chữa lành từ người sau không? Những thắc mắc, ngờ vực của mình chưa hề nhận được câu trả lời thỏa đáng. Điều mình biết giờ đây chỉ là một tình yêu đã chết, một tình cảm vấn vương, còn trinh nguyên, ban sơ như thuở đầu. Mình từng nghe được ở đâu đó rằng trong tim mỗi chàng trai khi đã trưởng thành, đều có hình bóng của một người con gái mà họ không thể chạm vào, cũng không thể với tới khi thanh xuân bắt đầu chớm nở. Mình cảm thấy câu nói này rất đúng với mình, vì hiện tại mình còn luyến lưu hình bóng của em rất nhiều. Mình nhớ em nồng nàn vào những khi đêm trời về khuya, gió khẽ đung đưa theo từng nhịp xúc động trong trái tim mình. Từ bao giờ, em đã hóa thân thành nàng thơ trong tất cả các bức tranh mình vẽ, bài thơ mình viết, câu hát mình ca. Nghĩ về em, như hoài niệm và hồi tưởng trong mình bao suy tư, nghĩ ngợi về một thời nông nổi, bồng bột cùng những xúc cảm dấy lên bất chợt chưa hứa hẹn từ bao giờ. Mình mong em được an nhàn, sống tươi trẻ mà không sầu muộn. Mình không cầu năm tháng sau này cuộc sống sẽ đối xử với em nhẹ nhàng hơn, mình hy vọng em sẽ thật mạnh mẽ, vững tâm mà bình thản trước mọi bão táp của cuộc đời mặc cho ngoài kia khó khăn nhiều hay niềm vui vô kể em nhé! Vì suy cho cùng, những thách thức, chênh vênh mà em phải đối mặt và vượt qua, sẽ giúp em nhiều trên hành trình trưởng thành và lớn lên hơn sau mỗi lần vấp ngã. Dù cho đã xa, mình vẫn mong và yêu em thật nhiều. Chẳng cần điều gì cao cả, mình chỉ cần em yêu chính bản thân là đủ. Với mình, hạnh phúc lắm rồi. Dẫu cho, mình và em giờ đây là hai người hoàn toàn xa lạ, từng yêu, từng thương nhưng chẳng thể chung đường. - Hết -