Chào bạn!
Mình thấy có rất nhiều người giống như bạn.. Không có đam mê, không có ước mơ hoài bão. Hoặc đơn giản là không có sở thích gì đặc biệt. Một số người khác thì lại vì có quá nhiều ước vọng, quá nhiều sở thích mà loay hoay không biết nên làm thế nào. Mình từng trải qua cả hai kiểu con người như vậy, kì quặc lắm phải không bạn? Đối với mình, ngành tâm lý học sinh ra không chỉ đơn giản như thế, vì ngành này nhìn thấu tâm tư con người. Mình không phải người biết về nó, nhưng mình chắc một điều rằng: Mặc dù chúng ta luôn phân vân có hay không có những đam mê, sở thích, hoài bão thì ta vẫn mãi có một điều nhất định phải đạt được, đó là sống tốt.
Chắc chắn rồi, sống tốt chính là mục tiêu cuối cùng của hoài bão, ước mơ, đam mê hoặc thậm chí là cái vạch cuối của một người chẳng có ý nghĩ gì cả. Nhưng nó thật bình thường nếu bạn muốn có một cuộc sống tốt cho bản thân. Bình thường mà ^^. Nhưng nghĩ thử xem, nhân lúc bạn vẫn chưa biết hướng nào trong cả trăm hướng về con người mình thì chọn ngay cái nhìn thẳng về đích đến nhưng theo một cách thật đặc biệt: Sống tốt cho mọi người (mình nói toẹt ra luôn này, sống vì môi trường). Đặc biệt ở chỗ, đích đến của bạn đã được mở rộng ra, và con đường trở nên khó khăn hơn. Bạn ơi, chỉ như vậy thôi cũng đã là hoài bão.
Thật đấy, một người ngang ngạnh vừa vứt toẹt túi rác ra đường, yêu cầu họ nhặt lên khó lắm, bạn dám không? ^^
Cuộc sống cho ta quá nhiều. Có thể bạn không thích nhưng mọi thứ đều có một ý nghĩa. Mình mong rằng có nhiều người vì môi trường mà coi đó là đích đến cả đời hơn, dù đây là chuyện muôn thuở và nghe thì nhàm chán, nó cũng chẳng cao cả. Nhưng nó chân thật nhất, nó xứng đáng trở thành hoài bão nhất cho những người chưa xác định được bản thân mình. Và, tình yêu thiên nhiên ấy, nó vốn dĩ nên được nhiều người có hơn thay vì những ước mơ lớn lao về cuộc sống sung túc, cuộc sống đủ đầy. Đúng, mình biết những hoài bão kia cũng đều hướng đến sống tốt, con đường kia cũng thật vĩ đại, cũng thật gian nan. Nhưng mình luôn thấy, nếu đích đến ấy được mở rộng thì con đường chúng ta đi mới là đích thực, mới là chân thật nhất.
Bạn tham khảo ý kiến của mình nhé, dừng những suy nghĩ xa vời lại, nhìn về trước mắt bạn, ngôi nhà bạn và yêu nó với một trái tim đã trưởng thành.