Màu Tím Huế Tác giả: Nguyễn Bính Thôi thế là em cách biệt rồi! Đường đi mỗi bước lại xa xôi Tim tím rừng chiều, tim tím núi Tim tím chiều hôm, tim tím mai Ban chiều tim tím nhớ mong nhau Đêm tối kìa em tím rất nhiều Anh cúi xuống hôn màu tím giấy Thư về em, tím nét thương đau Mai mốt rồi đây lầm cát bụi Anh lại đường xa trải kiếp người Tim tím rừng chiều, tim tím núi Chiều hôm nhiều tím thế em ơi! Về tác giả: Nguyễn Bính là một trong những nhà thơ lãng mạn nổi tiếng của Việt Nam, được biết đến với những bài thơ đậm chất làng quê, thể hiện tình yêu tha thiết với cuộc sống bình dị và con người Việt Nam. Thơ ông mang đậm màu sắc dân gian, mộc mạc, gần gũi với đời sống thường ngày của người nông dân. Cảm nhận bài thơ: "Màu Tím Huế" của Nguyễn Bính đã khắc họa một bức tranh tình yêu đầy sâu lắng và nỗi nhớ da diết. Hình ảnh "tím tím" được lặp đi lặp lại như một điệp khúc, trở thành sợi dây liên kết xuyên suốt những câu thơ, gợi lên một không gian đầy mơ hồ, lãng mạn. Màu tím không chỉ là màu sắc của hoa sim Huế mà còn là biểu tượng cho nỗi nhớ, cho sự xa cách giữa hai tâm hồn. Nguyễn Bính đã khéo léo sử dụng các hình ảnh thiên nhiên như "rừng chiều", "núi", "chiều hôm" để làm nền cho nỗi nhớ ấy. Cảnh vật hữu tình càng làm tăng thêm sự cô đơn, trống vắng trong tâm hồn nhân vật trữ tình. Hình ảnh "hôn màu tím giấy" là một chi tiết đặc biệt, thể hiện sự trân trọng và nâng niu tình yêu của người đàn ông. Qua đó, ta cảm nhận được một tình yêu sâu sắc, mãnh liệt, vượt qua cả không gian và thời gian.