Trần Tú TN
Luôn luôn cố gắng, luôn luôn thấu hiểu
Bài viết: 59 



Mình là người sinh ra và lớn lên tại Phú Thọ. Từ nhỏ mình đã quen với bóng dáng của những cây cọ thân thương. Khi học cấp một trong phần học thuộc lòng có bài thơ Mặt trời xanh của tôi của tác giả Nguyễn Viết Bình. Bài thơ ấy đã hiện lên trong tâm trí mình với những hình ảnh thân thương, gần gũi nhất, với cả những trải nghiệm và cảm xúc chân thật nhất. Mời mọi người cùng thưởng thức tác phẩm nhé!
Bài thơ: Mặt trời xanh của tôi
Tác giả: Nguyễn Viết Bình
Đã có ai lắng nghe
Tiếng mưa trong rừng cọ?
Như tiếng thác dội về
Như ào ào trận gió.
Đã ai lên rừng cọ
Giữa một buổi trưa hè?
Gối đầu lên thảm cỏ
Nhìn trời xanh, lá che..
Đã có ai dậy sớm
Nhìn lên rừng cọ tươi?
Lá xòa từng tia nắng
Giống hệt như mặt trời.
Rừng cọ ơi! Rừng cọ!
Lá đẹp, lá ngời ngời
Tôi yêu thương vẫn gọi
Mặt trời xanh của tôi.
Bài thơ: Mặt trời xanh của tôi
Tác giả: Nguyễn Viết Bình

Đã có ai lắng nghe
Tiếng mưa trong rừng cọ?
Như tiếng thác dội về
Như ào ào trận gió.
Đã ai lên rừng cọ
Giữa một buổi trưa hè?
Gối đầu lên thảm cỏ
Nhìn trời xanh, lá che..
Đã có ai dậy sớm
Nhìn lên rừng cọ tươi?
Lá xòa từng tia nắng
Giống hệt như mặt trời.
Rừng cọ ơi! Rừng cọ!
Lá đẹp, lá ngời ngời
Tôi yêu thương vẫn gọi
Mặt trời xanh của tôi.