Bài viết: 35 



Người ta nói hôn nhân là nấm mồ của tình yêu nhưng với tôi kết hôn chỉ cần thích hợp là được. Cứ như vậy tôi đã kết hôn trong khi không có tình cảm gì để rồi nhận ra hôn nhân không phải trò đùa việc không nghiêm túc lựa chọn đối tượng kết hôn sẽ là quả đắng cho bạn sau này.
Tôi và chồng tôi quen nhau qua giới thiệu, lúc làm quen khá là lãnh đạm nhưng do bố mẹ giục nên tôi quyết định lấy anh ấy.
Chồng tôi không bao giờ rượu chè gái gú hay hút thuốc đánh vợ đó có lẽ là mong muốn của nhiều cô gái và tôi cũng vậy. Nhưng tiền của vợ và chồng kiếm được người nào người đó tiêu không liên quan tới nhau. Điều này tôi vẫn chấp nhận được, việc tôi không thể chấp nhận là khi con bị ốm anh ta thản nhiên như không và không muốn cho con đi khám, không muốn bỏ tiền ra, lúc trả tiền thì lảng đi chỗ khác để tôi trả.
Tôi rất tức giận cũng rất bất lực, muốn ly hôn nhưng ai cũng bảo chồng mày thế là được rồi ly hôn một mình nuôi con còn khổ hơn. Tôi rất mệt mỏi nhưng cuối cùng cũng vẫn phải chấp nhận, tôi không biết bản thân còn chịu được bao lâu một năm, năm năm hay mười năm cũng có thể là cả đời.
Điều an ủi duy nhất với tôi là tôi có đứa con của mình và gia đình bố mẹ đẻ rất yêu thương và quan tâm tôi nếu không có lẽ giờ tôi đã không ở đây để viết những dòng tâm sự này.
Nếu là bạn trong trường hợp của tôi liệu có ly hôn không hay là lựa chọn cứ vậy mà sống qua ngày?
Tôi và chồng tôi quen nhau qua giới thiệu, lúc làm quen khá là lãnh đạm nhưng do bố mẹ giục nên tôi quyết định lấy anh ấy.
Chồng tôi không bao giờ rượu chè gái gú hay hút thuốc đánh vợ đó có lẽ là mong muốn của nhiều cô gái và tôi cũng vậy. Nhưng tiền của vợ và chồng kiếm được người nào người đó tiêu không liên quan tới nhau. Điều này tôi vẫn chấp nhận được, việc tôi không thể chấp nhận là khi con bị ốm anh ta thản nhiên như không và không muốn cho con đi khám, không muốn bỏ tiền ra, lúc trả tiền thì lảng đi chỗ khác để tôi trả.
Tôi rất tức giận cũng rất bất lực, muốn ly hôn nhưng ai cũng bảo chồng mày thế là được rồi ly hôn một mình nuôi con còn khổ hơn. Tôi rất mệt mỏi nhưng cuối cùng cũng vẫn phải chấp nhận, tôi không biết bản thân còn chịu được bao lâu một năm, năm năm hay mười năm cũng có thể là cả đời.
Điều an ủi duy nhất với tôi là tôi có đứa con của mình và gia đình bố mẹ đẻ rất yêu thương và quan tâm tôi nếu không có lẽ giờ tôi đã không ở đây để viết những dòng tâm sự này.
Nếu là bạn trong trường hợp của tôi liệu có ly hôn không hay là lựa chọn cứ vậy mà sống qua ngày?