Bài viết: 1 

Tập 9: Đạo Nghĩa Quân Vương
- Các bạn hãy đón chờ tập 10 nhé! Liệu vị khách mà Hoàng Hậu muốn Toàn Tần về gặp là ai?

Lục Cung Tranh Đấu
Tác giả: Hoàng Tiến
(Cổ trang - Cung đấu - Drama)
Trong đêm tối mù mịt, trời đất nổi lên những trận đại phong bất thường, mây đen kéo đến ùn ùn che mất cả ánh trăng tình, chốc chốc xé nát cả bầu trời là sự xuất hiện của những cơn sấm chớp lóe sáng cả một vùng cùng tiếng trống gầm vang vọng của trời cao. Tất cả đã tạo nên một khung cảnh khiến người ta phải run sợ đến nổi cả gai óc. Liệu đây có phải là điềm báo cho một cơn thịnh nộ dài dẳng về sau này. Trong màn đêm tối đen như mực ấy, xuất hiện hình bóng ai đang đi đâu đó. Ngỡ nàng ta là Hòa Phi đến cung Trữ Tú chăng? Nhưng không đó chính là Toàn Tần đang đi đến Trường Xuân cung để thỉnh an Hiếu Vương Hoàng Hậu.
- Chung Túy cung -
Toàn Tần đang ngồi trong đại sãnh chờ Hoàng Hậu nương nương. Giờ đây trời cũng chịu trút xuống thế gian cơn mưa nặng hạt kèm theo là những đợt sấm chớp liên hồi, cuồng phong trỗi dậy. Cơn mưa đầu mùa thật khó chịu quá đỗi. Cánh cửa phía sau ghế Hoàng Hậu dần dần được kéo sang hay bên. Hoàng Hậu bước ra với trang phục giản dị nhưng quý phái cùng nở một nụ cười phúc hậu trên môi thế nhưng vẫn toát lên vẻ quyền lực thanh cao vốn có ở chánh cung Hoàng Hậu của đại Thanh triều. Theo sau nương nương là hai đại cung nữ luôn theo cùng người. Bên tả là đại cung nữ Hiền Lam, cô nương ấy là một người nhanh nhảu, hoạt bát nhưng cũng lắm đanh đá cô luôn lo sợ rằng nếu Hoàng Hậu quá hiền từ dễ dàng thì chủ tử của mình sẽ sớm ngày bị cướp ngôi vị làm chủ lục cung. Bên hữu chính là Vân Linh, vị cung nương này có tính cách hoàn toàn trái ngược với Hiền Lam. Cô là một nữ nhân trầm tính, ít nói, hiền hậu tựa chủ tử của mình. Có thể cô như vậy nên không ai hiểu rõ cô như hiểu về Hiền Lam.
Vừa thấy Hoàng Hậu nương nương bước ra Toàn Tần vội hành lễ:
- Thần thiếp thỉnh an Hoàng Hậu nương nương thánh an.
Đáp lại bằng một nụ cười hiền hậu, Hoàng Hậu vừa ngồi xuống ghế vừa nói:
- Toàn Tần muội muội không cần đa lễ. Mau đứng dậy đi. Chẳng hay trong đêm tối mưa to gió lớn thế này muội có chuyện gì mà đến tận Chung Túy cung.
Toàn Tần vừa đứng dậy vừa đáp lời nương nương:
- Khởi bẩm nương nương, thần thiếp đến đây chỉ là dâng lên nương nương một ít y phẩm được làm từ những loại hoa do chính tay thần thiếp vun trồng trong cung và điều chế. Nương nương cứ yên tâm.
Ngẩng đầu lên nhìn thấy khuôn mặt tỏ ý hài lòng nàng ta nói tiếp:
- Những vị thảo dược này không chỉ giúp thanh lọc cơ thể, bồi bổ sinh khí, giữ lại nhan sắc mà thần thiếp còn lựa chọn cho người những vị giúp có đặc tính an thần, giúp cải thiện giấc ngủ tốt. Thần thiếp biết rõ ràng người đã hao tâm tổn lực nhiều rồi chắc hẳn sẽ ảnh hưởnh đến nhan sắc và sức khỏe của người, xin nương nương nhận cho.
Hoàng Hậu vui vẻ nhận và nói:
- Muội muội thật có lòng, muội mau ngồi đi.
Vừa nói dứt lời Hoàng Hậu gật đầu cho phép Hiền Lam nhận quà từ Toàn Tần muội muội. Hoàng Hậu vui vẻ nói tiếp:
- Cơn mưa đầu mùa này thật khó chịu mà. Thất thường và dữ dội đúng không Toàn Tần?
Toàn Tần chỉ biết mỉm cười gật nhẹ đầu đồng ý:
- Dạ.
Hoàng Hậu nhẹ nhàng nói tiếp:
- Nó cũng giống như cuộc sống tại Tử Cấm Thành này vậy phải biết thích ứng mà để sinh tồn. Hoàng Thượng đã ân sủng cho ai rồi thì đó chính là phước phần của họ. Thế nên họ phải niềm nở mà chờ đón ân sủng. Đó mới gọi là nhập gia tùy tục.
Toàn Tần tinh ý liền hiểu ra tâm ý của Hoàng Hậu. Nàng ta chẳng biết nói gì hơn:
- Thân thiếp đa ta lời khuyên dạy của Hoàng Hậu nương nương.
Hoàng Hậu gật đầu nói tiếp:
- Ân sủng của Hoàng Thượng cũng phải có ngày báo đáp, đó mới thật sự là tròn đạo nghĩa với đấng quân vương.
Toàn Tần nghe vậy bất ngờ tròn mắt nhìn. Hoàng Hậu thấy vậy liền cười nói:
- Muội đừng quá lo lắng. Bổn cung chăm sóc Thái Hậu cả ngày nay cũng đã thấm mệt. Bổn cung cần được nghỉ ngơi đây.
Toàn Tần với một gương mặt khác thường nghe vậy liền hành lễ cáo từ:
- Thần thiếp xin phép được cáo từ.
Hoàng Hậu vẫn ngồi trên cao bình tâm nói:
- Toàn Tần đợi ta chốc lát, Vân Linh mau đi lấy ô và áo khoác cho Toàn Tần nương nương.
- Vâng, thưa chủ tử.
Khi Vân Linh đã đưa ô và áo khoác cho Toàn Tần thì nàng ta với gương mặt không cảm xúc trở về cung của mình. Trong cơn mưa nặng hạt chốc chốc có những cơn gió khá lớn thổi ngang qua. Toàn Tần giờ đây bỗng chợt im lặng mặt lạnh tanh. Trong khi đó, Như Ý tức tối:
- Tại sao Hoàng Hậu nương nương lại làm như vậy chứ? Chủ tử đã không ngại giông bão đến thỉnh an thế mà Hoàng Hậu lại nói mệt nhọc không tiếp chủ tử.
Đột nhiên Toàn Tần dừng lại, cười bí ẩn và nói:
- Hoàng Hậu nương nương với học thức uyên bát nổi tiếng trọng lễ nghĩa thì không lý nào muốn đuổi ta về một cách lỗ mãn vậy đâu. Thật chất, Hoàng Hậu muốn ta về để kịp đón tiếp một người đấy mà.
Như Ý mắt to tròn khó hiểu trước lời nói đầy ẩn ý. Vẫn với nụ cười đầy sự khó hiểu ấy, Toàn Tần vừa cởi áo khoác tránh mưa bên ngoài đưa cho Như Ý và nói:
- Làm sao mà nóng thế cơ chứ? Đúng là Tử Cấm Thành chuyện gì cũng xảy ra khiến người ta phải kinh ngạc mà.
Tác giả: Hoàng Tiến
(Cổ trang - Cung đấu - Drama)
Trong đêm tối mù mịt, trời đất nổi lên những trận đại phong bất thường, mây đen kéo đến ùn ùn che mất cả ánh trăng tình, chốc chốc xé nát cả bầu trời là sự xuất hiện của những cơn sấm chớp lóe sáng cả một vùng cùng tiếng trống gầm vang vọng của trời cao. Tất cả đã tạo nên một khung cảnh khiến người ta phải run sợ đến nổi cả gai óc. Liệu đây có phải là điềm báo cho một cơn thịnh nộ dài dẳng về sau này. Trong màn đêm tối đen như mực ấy, xuất hiện hình bóng ai đang đi đâu đó. Ngỡ nàng ta là Hòa Phi đến cung Trữ Tú chăng? Nhưng không đó chính là Toàn Tần đang đi đến Trường Xuân cung để thỉnh an Hiếu Vương Hoàng Hậu.
- Chung Túy cung -
Toàn Tần đang ngồi trong đại sãnh chờ Hoàng Hậu nương nương. Giờ đây trời cũng chịu trút xuống thế gian cơn mưa nặng hạt kèm theo là những đợt sấm chớp liên hồi, cuồng phong trỗi dậy. Cơn mưa đầu mùa thật khó chịu quá đỗi. Cánh cửa phía sau ghế Hoàng Hậu dần dần được kéo sang hay bên. Hoàng Hậu bước ra với trang phục giản dị nhưng quý phái cùng nở một nụ cười phúc hậu trên môi thế nhưng vẫn toát lên vẻ quyền lực thanh cao vốn có ở chánh cung Hoàng Hậu của đại Thanh triều. Theo sau nương nương là hai đại cung nữ luôn theo cùng người. Bên tả là đại cung nữ Hiền Lam, cô nương ấy là một người nhanh nhảu, hoạt bát nhưng cũng lắm đanh đá cô luôn lo sợ rằng nếu Hoàng Hậu quá hiền từ dễ dàng thì chủ tử của mình sẽ sớm ngày bị cướp ngôi vị làm chủ lục cung. Bên hữu chính là Vân Linh, vị cung nương này có tính cách hoàn toàn trái ngược với Hiền Lam. Cô là một nữ nhân trầm tính, ít nói, hiền hậu tựa chủ tử của mình. Có thể cô như vậy nên không ai hiểu rõ cô như hiểu về Hiền Lam.
Vừa thấy Hoàng Hậu nương nương bước ra Toàn Tần vội hành lễ:
- Thần thiếp thỉnh an Hoàng Hậu nương nương thánh an.
Đáp lại bằng một nụ cười hiền hậu, Hoàng Hậu vừa ngồi xuống ghế vừa nói:
- Toàn Tần muội muội không cần đa lễ. Mau đứng dậy đi. Chẳng hay trong đêm tối mưa to gió lớn thế này muội có chuyện gì mà đến tận Chung Túy cung.
Toàn Tần vừa đứng dậy vừa đáp lời nương nương:
- Khởi bẩm nương nương, thần thiếp đến đây chỉ là dâng lên nương nương một ít y phẩm được làm từ những loại hoa do chính tay thần thiếp vun trồng trong cung và điều chế. Nương nương cứ yên tâm.
Ngẩng đầu lên nhìn thấy khuôn mặt tỏ ý hài lòng nàng ta nói tiếp:
- Những vị thảo dược này không chỉ giúp thanh lọc cơ thể, bồi bổ sinh khí, giữ lại nhan sắc mà thần thiếp còn lựa chọn cho người những vị giúp có đặc tính an thần, giúp cải thiện giấc ngủ tốt. Thần thiếp biết rõ ràng người đã hao tâm tổn lực nhiều rồi chắc hẳn sẽ ảnh hưởnh đến nhan sắc và sức khỏe của người, xin nương nương nhận cho.
Hoàng Hậu vui vẻ nhận và nói:
- Muội muội thật có lòng, muội mau ngồi đi.
Vừa nói dứt lời Hoàng Hậu gật đầu cho phép Hiền Lam nhận quà từ Toàn Tần muội muội. Hoàng Hậu vui vẻ nói tiếp:
- Cơn mưa đầu mùa này thật khó chịu mà. Thất thường và dữ dội đúng không Toàn Tần?
Toàn Tần chỉ biết mỉm cười gật nhẹ đầu đồng ý:
- Dạ.
Hoàng Hậu nhẹ nhàng nói tiếp:
- Nó cũng giống như cuộc sống tại Tử Cấm Thành này vậy phải biết thích ứng mà để sinh tồn. Hoàng Thượng đã ân sủng cho ai rồi thì đó chính là phước phần của họ. Thế nên họ phải niềm nở mà chờ đón ân sủng. Đó mới gọi là nhập gia tùy tục.
Toàn Tần tinh ý liền hiểu ra tâm ý của Hoàng Hậu. Nàng ta chẳng biết nói gì hơn:
- Thân thiếp đa ta lời khuyên dạy của Hoàng Hậu nương nương.
Hoàng Hậu gật đầu nói tiếp:
- Ân sủng của Hoàng Thượng cũng phải có ngày báo đáp, đó mới thật sự là tròn đạo nghĩa với đấng quân vương.
Toàn Tần nghe vậy bất ngờ tròn mắt nhìn. Hoàng Hậu thấy vậy liền cười nói:
- Muội đừng quá lo lắng. Bổn cung chăm sóc Thái Hậu cả ngày nay cũng đã thấm mệt. Bổn cung cần được nghỉ ngơi đây.
Toàn Tần với một gương mặt khác thường nghe vậy liền hành lễ cáo từ:
- Thần thiếp xin phép được cáo từ.
Hoàng Hậu vẫn ngồi trên cao bình tâm nói:
- Toàn Tần đợi ta chốc lát, Vân Linh mau đi lấy ô và áo khoác cho Toàn Tần nương nương.
- Vâng, thưa chủ tử.
Khi Vân Linh đã đưa ô và áo khoác cho Toàn Tần thì nàng ta với gương mặt không cảm xúc trở về cung của mình. Trong cơn mưa nặng hạt chốc chốc có những cơn gió khá lớn thổi ngang qua. Toàn Tần giờ đây bỗng chợt im lặng mặt lạnh tanh. Trong khi đó, Như Ý tức tối:
- Tại sao Hoàng Hậu nương nương lại làm như vậy chứ? Chủ tử đã không ngại giông bão đến thỉnh an thế mà Hoàng Hậu lại nói mệt nhọc không tiếp chủ tử.
Đột nhiên Toàn Tần dừng lại, cười bí ẩn và nói:
- Hoàng Hậu nương nương với học thức uyên bát nổi tiếng trọng lễ nghĩa thì không lý nào muốn đuổi ta về một cách lỗ mãn vậy đâu. Thật chất, Hoàng Hậu muốn ta về để kịp đón tiếp một người đấy mà.
Như Ý mắt to tròn khó hiểu trước lời nói đầy ẩn ý. Vẫn với nụ cười đầy sự khó hiểu ấy, Toàn Tần vừa cởi áo khoác tránh mưa bên ngoài đưa cho Như Ý và nói:
- Làm sao mà nóng thế cơ chứ? Đúng là Tử Cấm Thành chuyện gì cũng xảy ra khiến người ta phải kinh ngạc mà.

- Các bạn hãy đón chờ tập 10 nhé! Liệu vị khách mà Hoàng Hậu muốn Toàn Tần về gặp là ai?
Chỉnh sửa cuối: