Lục cung tranh đấu - hoàng tiến

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Hoàng Tiến, 11 Tháng một 2020.

  1. Hoàng Tiến

    Bài viết:
    1
    Bộ truyện: Lục cung tranh đấu

    Thể loại: Cổ trang -Cung đấu - Drama

    Link thảo luận: Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Hoàng Tiến

    Tác giả: Hoàng Tiến

    [​IMG]

    Văn án: Bộ truyện cho chúng ta thấy được vòng xoáy khốc liệt của những cuộc tranh đấu quyền lực giữa các phi tần trong chốn lục cung đầy âm mưu danh lợi. Hơn cả là có thể từ một nữ nhân hiền lành, đức hạnh cao khiết nhưng vì bảo vệ cho an nguy của gia tộc, bảo vệ chính con cái của họ và sau cùng là bảo vệ bản thân họ mà bỗng chốc trở thành một người mạnh mẽ, thậm chí còn là một người độc ác và ích kỷ đến đáng sợ. Quả thật không ai có thể thoát khỏi được vòng xoáy quyền lực này. Một vòng xoáy tàn độc với một sức mạnh vô hình làm thay đổi cả cốt cách của một con người.

    Sự việc tranh đấu chốn hậu cung xảy ra, khiến một phi tần không tranh với đời sống, ước nguyện sống một cuộc sống an phận thủ thường dần dần trở thành một người "thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết" sẵn sàng giẫm đạp lên tất cả mọi mạng sống đến đi đến ngôi làm chủ lục cung. Thế nhưng xét cho đến cuối cùng, một bậc mẫu nghi thiên hạ dù có được cả thiên hạ rộng lớn song trời đã định sẵn cho nàng cô độc, phải trả một cái giá rất đắt. Cô ấy được duy nhất thứ quyền lực phù du mà mất đi tất cả kể cả hạnh phúc riêng mình..​
     
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng ba 2020
  2. Đăng ký Binance
  3. Hoàng Tiến

    Bài viết:
    1
    Tập 1 - Quyền Lực Trữ Tú

    [​IMG]

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tại Trữ Tú cung

    Thi Quý phi, chủ nhân của Trữ Tú cung, đang ngồi uy nghiêm giữa chánh điện của cung. Sự uy nghiêm ấy lan tỏa khắp cả gian phòng khiến người ta phải lạnh cả sống lưng. Cảnh cửa dần dần được hé mở, những tia sáng len lỏi xuyên qua khe chiếu vào trong căn phòng đầy sự lạnh lẽo ấy. Quế Hoa - cung nữ thân cận nhất của Thi Quý phi bước vào, trên tay nàng là mâm trà Bách Liên. Quế Hoa tươi cười hành lễ:

    - Nô tì tham kiến chủ tử, cung chúc chủ tử phụng thể cát tường. Nô tì xin dâng nương nương dùng tách trà Bách Liên để thanh lọc cơ thể trong ngày hè nóng bức này ạ!

    Thi Quý phi ra cử chỉ bình thân. Quế Hoa đứng dậy khom lưng dâng chén trà khói nghi ngút với ngào ngạt hương sen cho chủ tử. Thi Quý phi vừa nâng tách trà ngang mũi hít một hơi thật sâu bỗng trợn mắt uy quyền:

    - Chung Túy cung dạo này có chuyện gì không?

    Quế Hoa vừa tươi cười vừa đáp lại với giọng nói đầy sự nịnh hót:

    - Vâng thưa chủ tử, Chúng Túy cung vẫn lạnh lẽo, buồn tẻ. Hoàng Hậu thì phụng thể bất an nên mấy ngày nay không thể tiếp chủ tử các cung đến thỉnh an được nữa.

    Vừa nghe Quế Hoa nói dứt lời Thi Quý phi liền nhếch mép cười, uống nhẹ tách trà ngợi khen:

    - Trà ngon...

    Tì nữ kia chắc thấy lấy được lòng tin chủ tử nên vui lắm. Nhưng...

    - Xoảng...

    Bỗng nhiên Thi Quý phi đùng đùng nổi giận vứt ngay tách trà xuống đất. Quế Hoa giật mình, hoảng hốt, tái xanh cả mặt, dáng đứng thu lại, gục đầu xuống lo sợ. Thi Quý phi đứng dậy rời khỏi ghế vừa nói vừa tiến lại gần Quế Hoa:

    - Thật là nực cười, Hoàng Hậu thân thể bất an thế mà cả tháng nay đêm nào Hoàng Thượng cũng khởi giá đến Trường Xuân cung hay sao?

    Quế Hoa sợ sệt, cúi đầu xuống lo lắng, tay run cầm cập, miệng nói lắp bắp:

    - Dạ... dạ...

    Vừa nghe tiếng Quế Hoa, Thi Quý Phi liền trợn mắt đầy sát khí, nghiến răng nói thật lớn đầy uy nghiêm:

    - Vậy hả?

    Không để Quế Hoa kịp trả lời chủ tử Trữ tú cung đã quay người lại tán thật mạnh vào mặt của cung nữ quế hoa Quế Hoa. Bàn tay của nương nương với những chiếc hộ giáp sắc nhọn ấy đã khiến cho mặt Quế Hoa xước những lằn dài chảy cả máu đỏ. Nô tì Quế Hoa ngã quỵ xuống đất bám víu lấy Thi Quý phi than khóc:

    - Xin chủ tử tha mạng cho tiện thân. Xin chủ tử... xin...

    Chưa kịp nói dứt lời, Thi Quý phi liền túm lấy tóc của Quế Hoa hung tàn nói lớn:

    - Kẻ ngu xuẩn nhà ngươi, ai cho phép ngươi nói, hả? Đồ súc sinh nhà ngươi trong đầu đừng mang một suy nghĩ ngốc nghếch rằng ngươi là nô tì thân cận của bổn cung rồi ỷ lại. Ngươi hãy nhớ ngươi là phận tôi tớ trong Tử Cấm Thành này, người làm chủ mạng sống của ngươi là ta chứ không phải là bản thân nhà ngươi. Muốn ngươi chết là ngươi phải chết.

    Thi Quý phi nghiến răng, trợn mắt nói tiếp:

    - Cẩu nô tài nghe rõ chưa?

    Thi Quý phi dùng tay đập mạnh đầu Quế Hoa xuống thảm hoa. Quế Hoa bám lấy vạt áo, níu kéo Thi Quý phi khóc lóc van xin đầy tội nghiệp. Thi Quý phi liền chỉ thẳng vào khuôn mặt đầy sợ hãi của Quế Hoa nói:

    - Chưa kể cẩu nô tài nhà ngươi còn rêu rao chuyện của Trữ Tú cung cho Hòa Phi nghe à. Ngươi có biết chuyện ấy sẽ ảnh hưởng đến đại cuộc thế nào không.

    Quý phi thở dài:

    - Mà cũng đúng, cẩu nô tài ngu xuẩn nhà người làm sao mà hiểu được đúng không. Hả?

    Quế Hoa giật mình van xin gập đầu xuống sàn đến độ trán đổ cả máu tươi:

    - Xin nương nương tha mạng...

    Hóa ra Quế Hoa cứ tưởng là Đại Cung nữ của Trữ Tú cung mà tác oai tác quái khắp mọi nơi. Không chỉ vậy ả ta còn đem cả chuyện của Trữ Tú cung nói cho Hòa Phi nương nương biết.

    - Á... á... - Tiếng la thất thanh của Quế Hoa vang khắp cung điện.

    Khi tay của cẩu cung nữ nắm víu vạt áo van xin thì Thi Quý phi đã dùng guốc của mình nghiền thật mạnh xuống bàn tay của nô tỳ Quế Hoa. Bản tay nhỏ nhắn giờ đây nhuộm màu máu đỏ tươi, da xước tróc cả lên. Quế Hoa chỉ biết la thất thanh trong tuyệt vọng.

    Thi Quý phi đá mạnh Quế Hoa nói lớn:

    - Tiểu Lộc Tử mau kêu người lôi ả nha đầu thối tha này ra cắt lưỡi cho bổn cung.

    Rồi liếc ả ta và cười nhếch mép nói:

    - Ngươi hãy nhớ một điều: Họa sinh ra từ miệng... Chính cái miệng thối này đã hại ngươi vậy nên sau khi cắt phăng cái lưỡi nhà người thì ắt sẽ xong chuyện.

    Quế Hoa nghe thấy, bàng hoàng, hốt hoảng không tin là sự thật, ả la khóc càng lớn:

    - Xin nương nương tha mạng.

    Thế là những nô tài Trữ Tú cung bước vào lôi cung nữ mang tội ra hành hình mặc cho lời than khóc đầy thảm thương của Quế Hoa. Có lẽ Thi Quý phi thật độc ác, vô tâm như chính lời đồn. Nương nương có thể giết ai cản trở con đường quyền uy của cô. Thật đáng sợ làm sao.

    Cánh cửa bỗng một lần nữa được mở ra, bóng dáng ai đó bước vào từ tốn nói:

    - Thần thiếp xin nương nương bớt giận.
     
    Chỉnh sửa cuối: 12 Tháng ba 2020
  4. Hoàng Tiến

    Bài viết:
    1
    Tập 2 - Hòa Phi Giá Đáo

    [​IMG]

    Bấm để xem
    Đóng lại
    - Thần thiếp xin được thỉnh an Thi Quý phi nương nương, cung chúc nương nương phụng thể cát tường!

    Hóa ra đó chính là Hòa Phi, một phi tử luôn đi cùng với Thi Quý Phi và nàng ấy cũng chính là người tự mình hiến kế cho Quý phi nương nương tiến hành những âm mưu quyền lực. Thực ra trên danh nghĩa là giúp đỡ kế sách cho Thi Quý phi nương nương nhưng thật chất sau "tấm bùa hộ mạng to lớn" ấy, Hòa Phi đây cũng đã được những ích lợi ít nhiều. Chủ tử của Vĩnh Hòa cung đã từ một Hòa Tần nhỏ nhoi trong chốn hậu cung phải dựa vào thái độ vui buồn của các phi tử khác để mà sống thật nhanh chóng đã trở thành một Hòa Phi quyền quý nằm trong hàng "Tứ Phi" được Hoàng Thượng hết mực sủng ái. Thế những cũng kể từ ngày được thăng tước phẩm từ Tần lên Phi mà nàng ấy cũng nhanh chóng trở thành một trong những chiếc gai sắc nhọn làm chướng mắt Thi Quý Phi nương nương cao cao tại thượng. Vì thế, Thi Quý phi chờ dịp thật thích hợp để nhổ bỏ đi cái gai cản đường này. Quả thật đây là một người phụ nữ nổi tiếng với trăm mưu ngàn kế đầy thâm độc trong chốn hậu cung lắm thị phi này. Có lẽ vì thế khi thấy Hòa Phi hành lễ với mình, Thi Quý Phi vẫn ngồi uy nghiêm trên ghế, cho Hòa Phi miễn lễ một cách vô cùng thờ ơ chăng. Song Hòa Phi vẫn vui vẻ đứng dậy liền nói tiếp:

    - Khởi bẩm nương nương, thần thiếp xin nương nương hãy tha tội cho ả nô tì Quế Hoa này.

    - Láo xược! -Thi Quý Phi nổi giận đùng đùng như một trận cuồng phong, tay đập mạnh xuống bàn. Hòa Phi giật mình, hốt hoảng trước cơn thịnh nộ của Quý Phi, nàng ta cùng nô tì của mình liền vội quỳ ngay xuống đất, nói trong sự sợ hãi:

    - Xin nương nương bớt giận, xin nương nương tha tội cho thần thiếp đã quá nhiều lời.

    Thi Quý Phi vừa bước xuống vừa tiến lại gần Hòa Phi nghiến răng nói:

    - Hòa Phi, ngươi từ quạ đen xui xẻo bỗng chốc hóa thành phượng hoàng bay lên cành cao thế nên bây giờ ngươi lại được cái quyền cấm cản bổn cung xử phạt một ả cung nữ nhỏ nhoi trong Trứ tú cung này hay sao.

    Thi Quý phi nhếch mép cười nói tiếp:

    - Một Thi Quý phi cao cao tại thượng như bổn cung lại không có cái quyền xử phạt một ả nô tỳ đấy ư? Quả là thật nực cười. Ai đã cho người lá gan to như vậy để đứng đây nói chuyện như vậy với bổn cung.

    - Thần thiếp không có ý như vậy, xin nương nương bớt giận.

    Thi Quý phi quay sang đưa tay nâng mạnh cằm Hòa Phi nhìn với ánh mắt sát khí bất người nói:

    - Ngươi hãy nhớ rằng ta cho ngươi những gì thì ta cũng có thể lấy lại tất cả và cũng kể cả thứ gọi là mạng sống quạ đen đội lớp phượng hoàng của ngươi. Hòa Phi ngươi nghe rõ chưa?

    Nương nương hất mạnh khiến Hòa Phi ngã xuống sàn.

    - Chủ tử có sao không ạ? -Đinh Lan – cung nữ của Hòa Phi vừa quỳ vừa đỡ chủ tử ân cần nói.

    Hòa Phi gật nhẹ đầu, quỳ lại ân cần nói tiếp:

    - Xin nương nương bớt giận, tất cả việc làm của thần thiếp đều vì đại cuộc về sau, vì ngôi Hoàng Hậu lấp lánh kiêu sa dành cho nương nương. Thần thiếp thiết nghĩ rằng trong chốn hậu cung này chỉ có người "quốc sắc thiên hương" như nương nương đây mới có thể trở thành một bậc vạn phụng chi vương, mẫu nghi thiên hạ mà thôi.

    - Thế à! Tất cả đều là vì Thi Quý phi
    ta ư ? -Lời nói của Thi Quý phi thốt ra kèm theo sự khinh bỉ và cũng lắm hoài nghi.

    Hòa Phi nói tiếp lời:

    - Khởi bẩm nương nương, hiện nay Hiếu Từ Hoàng Thái Hậu đang lâm bệnh nặng trong suốt hàng tháng qua, khắp nơi trong Thọ Khang cung ai ai cũng ăn chay niệm phật nhằm để cầu an cho Hoàng Thái Hậu. Từ các phi tử đến cả đám nô tài trong cung đều lo lắng.

    Thi Quý Phi đanh đá nói:

    - Chuyện ấy thì có liên quan gì đến việc ta xử lý một ả nô tỳ.

    Hòa Phi giải thích tiếp:

    - Thưa nương nương, chắc người đã quên từ xưa đến nay, trong điều lệ hậu cung của Đại Thanh ta là kiêng kị hành vi gây đổ máu trong thời gian nhạy cảm này.

    Thật vậy, đến cả Hoàng Thượng muốn chém đầu những tên nịnh thần tham ô kia còn phải ra chiếu trì hoãn. Tất cả việc làm đều vì an phúc cho Hoàng Thái Hậu. Thế nên nếu Thi Quý Phi giờ đây cho người cắt lưỡi ả nô tài Quế Hoa này thì khác nào tự khiến mình mang trọng tội khi quân phạm thường, nguyền rủa Hiếu Từ Hoàng Thái Hậu, không làm tròn hiếu đạo với Hoàng Thượng với Hoàng Thái Hậu. Hòa Phi bèn nói tiếp:

    - Xin nương nương hãy xem xét thật kĩ, đừng để mình phải mang trọng tội mà hãy luôn lấy đại cuộc làm trọng đừng để một ả nô tì thối tha này mà ảnh hưởng đến cơ đồ công sức đã xây dựng bấy lâu. Thần thiếp cho rằng với một người học vấn uyên bác, tài sắc hơn người như Thi Quý phi nương nương đây chắc hẳn sẽ biết nên làm những gì và không nên làm những gì để tránh gây những hậu họa đáng tiếc về sau. Xin nương nương suy xét.

    Hòa Phi cùng Đình Lan đều gập đầu xuống đất mong Thi Quý phi suy nghĩ một cách thật kỹ càng.
     
    Chỉnh sửa cuối: 13 Tháng ba 2020
  5. Hoàng Tiến

    Bài viết:
    1
    Tập 3- Lời cảnh cáo uy quyền

    [​IMG]

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lục cung tranh đấu

    (Cổ trang - Cung đấu - Drama)

    Tác giả: Hoàng Tiến

    Sau một hồi suy nghĩ Thi Quý phi uy nghiêm nói:

    - Hòa Phi, ngươi mau đứng dậy đi! Còn về phần ả nô tỳ thối tha nhà ngươi, nhờ có ơn đức của Hòa Phi đây nên coi như mạng sống của cẩu nô tài nhà ngươi được cứu. Nhưng ngươi hãy luôn nhớ rằng nếu còn có dù chỉ một lần nào như vậy nữa thì đừng trách tại sao bỗn cung lại độc ác.

    Dù nói như vậy nhưng Thi Quý Phi vẫn nghỉ trong đầu con người Hòa Phi đang có âm mưu tạo phản với người, người tự nghĩ phải dằn mặt ả trong tương lai gần tránh hậu họa. Thi Quý Phi liếc nhìn Hòa Phi bằng đôi mắt sắc bén đầy đáng sợ

    Quế Hoa nghe vậy mừng rỡ vội gập đầu khấn tạ:

    - Đa tạ nương nương đã khai ân. Tiện thần sẽ không tái phạm. Suốt đời thần nguyện làm trâu làm ngựa báo đáp cho Thi Quý phi nương nương. Đa ta nương nương đã có tấm lòng Bồ Tát khai ân cho tiện thần.

    Quế Hoa cũng vội quay sang Hòa Phi tạ ơn:

    - Đạ tạ nương nương đã cứu mạng cho tiện thận. Đa tạ nương nương.

    Hòa Phi đứng dậy nghiêm trang chân bước từng bước đi xuống, nói lớn:

    - Thôi đủ rồi, Tiểu Lộc Tử ngươi mau đưa ả ta xuống đi, băng vết thương cho ả lại. Đừng để người ngoài bàn tán . - Thi Quý Phi ra lệnh

    Thái giám Tiểu Lộc Tử của Thi Quý Phi đang đứng ở một góc tại căn phòng đáp lời chủ tử.

    - Vâng thưa chủ tử.

    Vừa nói xong, Tiểu Lộc Tử bước tới dìu Quế Hoa ra ngoài. Chưa dừng ở đó Thi Quý Phi cầm chiếc quạt trên tay vừa quạt nhè nhẹ vừa nói:

    - Bổn cung chưa từng đối xử tệ với ngươi đúng không Hòa Phi?

    Hòa Phi tươi cười thân thiện trả lời:

    - Vâng thưa nương nương, nhờ tấm lòng độ lượng của Quý Phi nương nương đây mà thần thiếp đã được chỗ đứng cao quý như ngày hôm nay. Thần thiếp mãi nhớ đại ơn đại đức của nương nương.

    Thi Quý Phi cười nhếch mép:

    - Thế à, ngươi biết như vậy là tốt. Ngươi nên nhớ rằng đừng để sự ngu ngốc nhất thời mà phản bội lại bổn cung, nếu ngươi mà làm chuyện lỗ mãn như vậy thì ngươi biết kết cục sẽ xảy ra thê thảm như thế nào rồi đó.

    Hòa Phi hành lễ ranh mãnh nói:

    - Đa tạ sự chỉ dạy của nương nương. Thần thiếp nguyện ghi khắc trong lòng mãi mãi không quên.

    Thi Quý phi gật gù phì cười rồi nói tiếp:

    - Thôi, bỗn cung mệt rồi ngươi mau lui ra để bổn cung được nghỉ ngơi.

    Nghe vậy Hòa Phi nhẹ nhàng nhìn Thi Quý Phi trên cao hành lễ cáo lui:

    - Vâng thưa nương nương, thần thiếp xin được phép cáo từ.

    Hòa Phi cùng Đinh Lan từ từ rồi khỏi Trữ Tú cung.

    Trên đường trở về Vĩnh Hòa cung, nô tỳ Đinh Lan tò mò hỏi Hòa Phi:

    - Thưa chủ tử, nô tỳ muốn hỏi đều này mong chủ tử đừng trách nô tỳ nhiều lời.

    Hòa Phi dáng đi thẳng thớt, quý phải mắt nhìn thẳng. Khi nghe câu nói của Đinh Lan cười nói:

    - Thì ngươi cứ nói đi, bỗn cung sẽ không truy tội ngươi đâu.

    Đinh Lan vui vẻ nhẹ nhàng nói:

    - Vâng thưa chủ tử, tại sao với thân phận cao quý như người lại phải đi xin tội cho một nô tỳ như Quế Hoa. Nô tỳ thấy như vậy không đáng vả lại chủ tử lại còn bị Thi Quý phi buôn ra những lời nói đe dọa rợn người đó nữa.

    Hòa Phi phì cười, nói:

    - Khi bổn cung có được tay mắt trong cung Trữ Tú thì sẽ có lợi hơn cho bổn cung thôi. Tất cả đều là cho đại cục sau này.

    Nụ cười của Hòa Phi thật khó hiểu. Đinh Lan liền trả lời:

    - Nô tài quả là đầu óc ngu mụi nên có lẽ không hiểu được đại cuộc là gì?

    Từ miệng của Hòa Phi thốt ra câu nói đầy ẩn ý:

    - Từ từ rồi ngươi sẽ hiểu ra thôi.

    Trên đường hồi cung Hòa Phi bắt gặp một người.

    - Thần thiếp tham kiến Hòa Phi nương nương.

    Hòa Phi liền nói:

    - Bình thân, người có phải là Toàn Tần, phi tử mới được tuyển vào cung trong đợt tuyển tú vừa rồi đúng không?

    Toàn Tần trang trọng đáp:

    - Vâng, thưa nương nương chính là thần thiếp . - Toàn Tần từ tốn trả lời.

    Hòa Phi nhìn Toàn Tần từ trên xuống dưới rồi nói tiếp:

    - Không biết ngươi đang cầm gì trên tay vậy?

    Toàn Tần vui vẻ trả lời:

    - Thưa Hòa Phi nương nương đây là những vị thảo mộc mà theo những gì thần thiếp được biết sẽ có ích cho bệnh tình của Hoàng Thái Hậu. Nên hôm nay thần thiếp bèn tới Thọ Khang cung để dâng lên cho Thái Hậu, mong Thái Hậu sớm ngày khỏi bệnh.

    - Đáng khen cho Toàn Tần mới vào cung đã biết hiếu thảo đối với Hoàng Thái Hậu.


    - Tạ ơn nương nương đã quá khen. Thần thiếp cho rằng điều đó là đúng hiếu đạo mình cần phải làm.

    Hòa Phi vừa cười vừa nói:

    - Vậy ta không làm phiền Toàn Tần đây đến thăm Thái Hậu. Ngươi hãy mau đi đến Thọ Khang cung đi kẻo trễ.

    - Thần thiếp mạng phép xin đi trước, xin cáo từ nương nương tại đây.

    Hòa Phi gật đầu cho phép. Toàn Tần được vừa đi một lúc Đinh Lan liền nói vói giọng mỉa mai rằng:

    - Mới vào cung mà Toàn Tần đã biết lấy lòng của Thái Hậu rồi.

    Hòa Phi vừa cười vừa nói:

    - Ngươi không nên được nói như vậy, đừng nhìn vậy mà vội đánh giá.

    Thế nhưng Hòa Phi vốn đa nghi nên nghĩ rằng Toàn Tần mới vào cung mà đã được phong làm Tần thì nàng ta thật sự cũng không tầm thường đâu. Hòa Phi vừa nói vậy mà đã ra lệnh cho nô tỳ của mình:

    - Mau đi điều tra thân thế của Toàn Tần ngay cho bổn cung.

    Cung nữ Quế Hoa trong trạng thái sẵn sàng chờ lệnh từ chủ từ, sốt sắn đáp:

    - Vâng thưa chủ tử, nô tỳ sẽ nhanh chóng thực hiện những gì mà chủ tử căn dặn .
     
    Chỉnh sửa cuối: 13 Tháng ba 2020
  6. Hoàng Tiến

    Bài viết:
    1
    Ngoại truyện

    [​IMG]

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Những bí mật đầu tiên về bộ phim Lục Cung Tranh Đấu chính thức được bật mí



    Produce by: Hoàng Tiến
     
    Chỉnh sửa cuối: 24 Tháng một 2020
  7. Hoàng Tiến

    Bài viết:
    1
    Tập 4. Hậu - Tần, thuận hòa.

    [​IMG]


    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lục cung tranh đấu

    (Drama - Cung đấu - Cổ trang)

    Tác giả: Hoàng Tiến.

    - Thọ Khang cung (寿康宫) -

    Toàn Tần chẳng mấy chốc đã đi đến Thọ Khang cung, nơi sống của Hiếu Từ Hoàng Thái Hậu - Thân mẫu của Hoàng Thượng. Vừa bước vào cổng cung, nàng đã ngửi thấy mùi hương thoang thoảng của nén hương trầm và cùng đó là tiếng gọ mõ tụng kinh từ các lão sĩ được chính Hoàng Thượng cho lệnh tiến cung để làm lễ cầu an cho Thái Hậu từ Quan Âm Cát Tự. Đây là nơi mà Hoàng Thượng đã xây riêng để cầu an cho Hoàng Thái Hậu. Khắp nơi trong Thọ Khang cung tấp nập người ra kẻ vào để chăm sóc cho người. Cảnh quang của Thọ Khang cung được xếp vào những tuyệt cảnh bậc nhất của Tử Cấm Thành. Trong cung của Thái Hậu dường như có tất cả. Trước khi bước đến nơi chánh điện cung và nơi nghỉ ngơi của Thái Hậu là một khoảng sân rộng được bố trí bởi những chậu cây và hoa quý được chính Hoàng Thượng ngự ban. Nhìn trên cao ta dễ dàng thấy được những chậu cây quý giá ấy được bố trí sắp xếp theo hình chữ "Thọ". Phía sau nơi nghỉ ngơi của Thái Hậu cũng chính là một mãnh vườn rộng. Các chậu cây kiểng, hoa được bố trí dọc lối đi dẫn đến cây Tùng Bách do chính Tiên Đế vun trồng. Do đó cây Tùng Bách được xem là một báo vật của cung mà chỉ Hoàng Thượng, Thái Hậu, Hoàng Hậu mới được sờ vào. Phía sau là một gian nhà rộng trang nghiêm với mái nhà lợp ngói vàng lưu luy. Đây là nơi mà Thái Hậu sẽ tổ chức những buổi thưởng trà với các phi tần. Ngoài ra còn có ao sen, hòn non bộ được cho mời các nghệ nhân lão luyện khắp cả nước thiết kế đầy tinh xảo. Qua tất cả đã cho thấy tấm lòng đầy hiếu thảo của Hoàng Thượng dành cho Hoàng Ngạc nương của mình. Đại cung nữ của Hoàng Thái Hậu ra đón tiếp Toàn Tần:

    - Nô tỳ cung thỉnh Toàn Tần nương nương thánh an.

    Toàn Tần hiền hậu gật đầu trả lời:

    - Lưu cô cô, ta đến thăm và dâng một số thảo dược cho Hoàng Thái Hậu.

    - Vâng, xin mời nương nương.

    Toàn Tần dần dần tiến vào nơi nghĩ ngơi của Hoàng Thái Hậu. Mở cánh cửa phòng, Lưu cô cô nhẹ nhàng vén tấm màn che, Toàn Tần bắt gặp một phi tử nào đó. Hóa ra đó chính là Hiếu Vương Hoàng Hậu. Dần tiến đến, Toàn Tần trịnh trọng:

    - Thần thiếp cung thỉnh Hoàng Hậu nương nương thánh an.

    Nụ cười hiền hậu nở trên môi, đáp lời:

    - Toàn Tần đến thăm Thái Hậu à? Muội ngồi đi Thái Hậu vừa mới uống thuốc chắc đã ngủ thiếp đi rồi. Nên có lẽ không thể cho muội thỉnh an được.

    - Vâng thưa Hoàng Hậu nương nương, thần thiếp đến đây chỉ muốn dâng cho Thái Hậu những loại thảo mộc từ thiên nhiên mong bệnh tình của Thái Hậu sớm được phục hồi .

    Hoàng Hậu gật đầu hài lòng. Toàn Tần quay sang Như Ý gật đầu nhẹ. Cái gật đầu ấy như ra lệnh cho Như Ý dâng mâm thảo mộc đang cầm trên tay cho Lưu cô cô. Hoàng Hậu tươi cười nhẹ nhàng nói:

    - Toàn Tần, ngươi mau ngồi đi chứ. Vân Linh ngươi mau đi pha trà cho Toàn Tần nương nương đây.

    Vân Linh, một trong hai đại cung nữ của Hiếu Vương Hoàng Hậu, trả lời:

    - Vâng thưa chủ tử.

    Toàn Tần an tọa xuống ghế, đôi mắt hướng về Hoàng Hậu cười nhẹ và thắc mắc:

    - Chẳng hay Hoàng Hậu nương nương đang viết gì vậy ạ?

    Hoàng Hậu đứng dậy tay nhẹ nhàng cằm lấy vòng chuỗi hạt. Hiền Lam dìu tay Hoàng Hậu đến ghế. Nương nương vừa nói vừa ngồi xuống:

    - Bổn cung chẳng biết là gì cho Thái Hậu, ta chỉ biết chép kinh để cầu an cho Thái Hậu. Mong rằng sẽ giúp phần nào cho sức khỏe người ngày một tốt hơn.

    - Thần thiếp nghĩ rằng, với sự hiếu thảo của Hoàng Hậu đây hơn nữa Thái Hậu có cát nhân thiên tướng chắc hẳn sẽ sớm ngày khỏi bệnh.

    Hoàng Hậu gật đầu, mỉm cười nhìn xuống chuỗi hạt trên tay, đáp:

    - Ta cũng mong như vậy.

    Vân Linh cũng đã mang trà ra đến, nhẹ nhàng kính cẩn đặt từng tách trà lên bàn và nói:

    - Nô tỳ xin mời Hoàng Hậu nương nương, Toàn Tần nương nương thưởng trà.

    Nhìn vào gương mặt Hiếu Vương Hoàng Hậu, Toàn Tần dễ dàng bắt gặp đôi mắt thâm quần, đôi môi nhệch nhạt, gương mặt hốc hác đầy sự mệt mỏi. Toàn Tần lo lắng, nàng quan tâm hỏi:

    - Thưa nương nương tại sao trông khí sắc của người lại không được tốt như vậy chẳng hay phụng thể có điều bất an?

    Hiền Lam nhanh nhảu trả lời:

    - Đương nhiên rồi, khi Thái Hậu lâm bệnh nặng cả tháng nay, không thấy một phi tần nào đến chăm sóc, chỉ có riêng Hoàng Hậu nương nương ngày đêm tận tụy chăm sóc. Thế mà..

    Hoàng Hậu nương nương giơ tay ra lệnh cho Hiền Lam im lặng, miệng tự tốn nói:

    - Thôi được rồi, đã làm thì không được kể công mà đó là bổn phận hiếu đạo mà một chánh cung Hoàng Hậu như bổn cung phải làm. Và có lẽ ngươi cứ tưởng là cung nữ của ta rồi làm càng ư? Ngươi đang ở cung Thọ Khang chứ không phải Chung Túy cung đâu mà không biết giữ mồm giữ miệng mà lại ăn nói hàm hồ. Nếu Hoàng Thượng hay Thái Hậu nghe được thì ta khó mà cứu được ngươi. Hiền Lam, ngươi nghe rõ chưa?

    Hiền Lam cúi mặt nói nhỏ:

    - Dạ, nô tỳ đã nhiều lời, xin nương nương thứ tội.

    Hoàng Hậu nhẹ nhàng từ tốn gật đầu. Nhưng có lẽ, Hiền Lam uất ức lắm bởi lẽ chủ tử mình đã quá hiền hậu cứ mãi nhận phần thiệt hơn về mình.
     
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng ba 2020
  8. Hoàng Tiến

    Bài viết:
    1
    Tập 5: Tránh mặt Quân Vương.

    [​IMG]


    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lục Cung Tranh Đấu

    Tác giả: Hoàng Tiến

    Cổ trang - Cung đấu - Drama

    Hiếu Vương Hoàng hậu hiền từ tươi cười đáp:

    - Toàn Tần ngươi đừng quan tâm những lời nói hàm hồ của nha đầu này.

    Toàn Tần nhìn đại cung nữ Hiền Lam rồi nhìn xuống Hoàng Hậu nói:

    - Riêng thân thiếp thì lại nghĩ Hiền Lam cô nương đây nói đúng. Thái Hậu lâm bệnh nặng, không thể ngày một ngày hai thì sẽ khỏi bệnh. Thế nên các tỷ muội trong cung cần phải chia nỗi nhọc này cùng Hoàng Hậu.

    Hoàng Hậu tay cầm chuỗi hạt ngọc, miệng mỉm cười gật đầu hài lòng:

    - Bổn cung hiểu tấm lòng của Toàn Tần muội muội đây! Nhưng bổn cung đây là chánh cung Hoàng Hậu, chánh phi của Hoàng Thượng thế nên việc chăm sóc Thái Hậu là bổn phận của bổn cung thôi. Toàn Tần muội đừng quá suy tư.

    Toàn Tần giờ đây đã nhìn Hoàng Hậu bằng một ánh nhìn hoàn toàn khác, một ấn tượng đầy sự tốt đẹp. Trong đôi mắt nàng, Hoàng Hậu là một người phụ nữ với nhan sắc bế nguyệt tu hoa cùng nụ cười đầy phúc hậu, cốt cách thanh cao, đức cao trọng vọng, không ganh đua đố kỵ với các ái phi khác. Tất cả khiến Toàn Tần đầy ngưỡng mộ và kính trọng nhiều hơn Hiếu Vương Hoàng hậu.

    Toàn Tần dù tự nhủ không dám khuyên Hoàng Hậu quá nhiều nhưng vẫn lo lắng cho nương nương nói rằng:

    - Vâng thưa nương nương, nếu người tâm ý đã quyết như vậy thì thần thiếp không thể khuyên ngăn. Nhưng để chăm sóc tốt cho Thái hậu trước hết Hoàng hậu nương nương đây cần bảo trọng phụng thể đừng để quá lao lực mà sinh bất an.

    Hoàng Hậu chớp mắt gật đầu và mỉm cười. Hai vị nương nương nói chuyện với nhau thật vui vẻ trong sự hòa hợp của hai người không toan tính, không hơn thua với đời. Có lẽ hai người điều là những người chỉ sống trong hai chữ "An Phận" nên khá hiểu nhau. Một Hoàng Hậu nương đức hạnh cao khiết không màn danh lợi cùng một Toàn Tần vừa nhập cung chưa hiểu lắm về hai từ "Quyền lực". Hai người tình cảm ngỡ chị em. Thế nhưng không ai biết trước được điều gì! Song chỉ nhiêu ấy thôi thì chưa biết được điều gì, nếu vội vàng đánh giá đại cuộc thì con người chỉ nhận lại những chữ "không thể ngờ". Trong hậu cung đầy sóng gió, cũng lắm những mưu kế độc đoán thì liệu tồn tại thứ tình cảm thâm tình như giữa Hiếu Vương Hoàng hậu và Toàn Tần.

    - Hoàng Thượng giá đáo!

    Hoàng Thượng với khí chất thiên tử ngời ngời bước vào. Hoàng Hậu cùng Toàn Tần liền hành lễ:

    - Thần thiếp cung thỉnh Hoàng Thượng thánh an.

    Hoàng Thượng mỉm cười hài lòng tiến đến nắm lấy hai đôi tay nỏn nà và dìu hai ái phi của mình đứng dậy:

    - Hai ái phi của Trẫm không cần đa lễ, mau đứng dậy đi.

    Thế rồi Hoàng Thượng tiến lại bàn mà khi nãy Hoàng Hậu ngồi chép kinh cầu an cho Thái Hậu. Hoàng Thượng cầm tờ giấy đang viết dỡ trên bàn, đọc liếc qua, người đã biết là nét chữ của Hoàng Hậu. Với giọng nói ngợi khen Hoàng Thượng liền nói:

    - Bút pháp của nàng vẫn tuyệt đẹp như ngày nào đấy Hoàng Hậu.

    Đặt tờ giấy xuống bàn Hoàng Thượng vừa tiến tới chiếc ghế trên chánh điện vừa nói:

    - Nàng thật hiếu thảo với Thái Hậu. Không chỉ ngày ngày chăm lo cho người mà còn tỉ mỉ chép kinh để cầu an cho người. Nàng quả là không bao giờ làm cho Trẫm thất vọng.

    Hướng mắt về Hoàng Thượng, Hoàng Hậu nở nụ cười dịu dàng đáp lại:

    - Đa ta Hoàng Thượng khen thưởng, thần thiếp chỉ nghỉ rằng đây là bổn phận mà Hoàng Hậu như thiếp đây phải làm. Không chỉ có thần thiếp mà còn có Toàn Tần muội muội đây cũng hay lui tới Thọ Khang cung để thăm hỏi và dâng những thảo mộc tốt cho Thái Hậu nữa.

    Vừa nói xong Hoàng Hậu liền quay sang Toàn Tần cười phúc hậu trong sự bất ngờ của Toàn Tần. Trong khi đó ánh mắt của Hoàng Thượng từ Hoàng Hậu đã hướng về nàng ta:

    - Toàn Tần, nàng mới vào cung mà đã biết trên dưới như vậy quả là không hổ danh là ái nữ của Gia Linh, một đại quan nổi tiếng trọng đạo nghĩa mà.

    Toàn Tần lúng túng chẳng biết nói gì ngoài việc đa tạ Hoàng Thượng nhưng nàng ta không quên ngợi khen Hoàng Hậu hạ công lao mình:

    - Một ít việc cỏn con như vậy thần thiếp nào dám so với công sức của Hoàng hậu nương nương đây.

    Hai nàng ái phi của Hoàng Thượng nhìn nhau cười. Còn về phần Hoàng Thượng, người nhìn xuống hai ái phi của mình gật đầu hài lòng vì bởi các ái phi của mình rất chi là yêu thương nhau. Giữa bầu không khí ấy, đột nhiên Toàn Tần bước ra giữa chánh điện hành lễ:

    - Khởi bẩm Hoàng Thượng, thần thiếp phụng thể bất an xin Hoàng Thượng cho phép thần thiếp hồi cung nghỉ ngơi.

    Mới khi nãy còn vui vẻ nói chuyện với Hoàng Hậu mà giờ đây phụng thể đã bất an. Hoàng Thượng biết rõ rằng Toàn Tần muốn tránh mặt mình nhưng người phải làm sao đây. Nụ cười hài lòng trên môi chợt tắt, người khoác tay thờ ơ nói:

    - Nàng mau lui về Thừa Càng cung của nàng đi!

    Toàn Tần mỉm cười vì đã như ý muốn. Còn Hoàng Hậu bất ngờ trước lời nói cọc cằn của Hoàng Thượng dành cho ái phi của người. Hoàng Hậu nhìn lên thì thấy Hoàng Thượng giờ đây với gương mặt giận dữ, khó chịu. Khi Toàn Tần vừa đi khỏi, Hoàng Thượng đã đập mạnh xuống bàn khiến cả Hoàng Hậu cũng giật mình. Hoàng Thượng tay chỉ thẳng ra cửa cung tức giận nói lớn:

    - Nàng ta thật là quá quắc!

    Không biết chuyện gì xảy ra nhưng Hoàng Hậu cũng ngầm đoán ra được rằng người làm cho Hoàng Thượng nổi giận đó chính là Toàn Tần. Hoàng Hậu liền nhìn Hoàng Thượng mỉm cười xoa dịu:

    - Thần thiếp xin Hoàng Thượng bớt giận bảo trọng long thể. Có thể Toàn Tần muội muội mới vào cung nên chưa quen với những việc trong cung. Thần thiếp đây làm chủ lục cung mà không quản giáo kỹ cho Toàn Tần. Thần thiếp có tội xin Hoàng Thượng giáng tội.

    Nói xong Hoàng Hậu liền quỳ ngay xuống đất thỉnh tội. Nàng thừa biết rằng Hoàng Thượng vô cùng yêu thương nàng nên sẽ không truy tội. Quả đúng như vậy Hoàng Thượng cho phép Hoàng Hậu đứng dậy và nói tiếp:

    - Trong chuyện này, nàng không có lỗi gì cả. Tất cả chỉ là vì nàng ta. Nàng ta biết Trẫm hết mực sủng ái nên mới vậy thôi. Toàn Tần cứ tìm mọi cách tránh mặt Trẫm.

    Vừa nói Toàn Tần, Hoàng Thượng đã tức vì chưa có vì phi tần nào dám phủ Hoàng Thượng nhiều lần như vậy đâu. Hoàng Hậu vẫn bình thản:

    - Hoàng Thượng bớt giận và đừng quá lo, dần dần Toàn Tần sẽ quen với cuộc sống trong Tử Cấm Thành này và sớm muộn gì nàng ta cũng hồi tâm chuyển ý trở về với Hoàng Thượng mà thôi.
     
    Chỉnh sửa cuối: 17 Tháng ba 2020
  9. Hoàng Tiến

    Bài viết:
    1
    Tập 6: Tình nặng duyên xưa

    [​IMG]


    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lục Cung Tranh Đấu

    Tác giả: Hoàng Tiến

    (Cổ trang - Cung đấu - Drama)

    Như Ý, cung nữ thân cận của Toàn Tần lúc trước khi nhập cung cô cũng là cung nữ theo hầu Toàn Tần ở Trần Gia Phủ thế nên vị cô nương này rất chi là hiểu tâm ý của chủ tử mình, cô liền hỏi chủ tử rằng:

    - Tại sao chủ tử lại luôn tránh né Hoàng Thượng vậy nhở sau này người không còn được sủng hạnh nữa thì..

    Toàn Tần liền cười thanh cao, vừa đi vừa từ tốn nói:

    - Ngươi cũng biết ta vào cung này đâu để tranh giành ân sủng của Hoàng Thượng để trở thành một ái phi cao cao tại thượng. Mà ta vào đây là vì..

    Bỗng nhiên Toàn Tần đứng lại, đôi mắt tròn long lanh nhìn không chớp mắt về phía trước. Trước Toàn Tần có một hàng dài các Đệ nhất thị vệ đang tiến về Dưỡng Tâm điện. Toàn Tần nương nương đã gặp ai mà lại đứng ngơ người ra như vậy. Như Ý thắc mắc hỏi:

    - Tại sao chủ từ lại đột ngột đứng lại như vậy, người mau mau trở về Thừa Càng cung kẻo nắng gắt ảnh hưởng đến phụng thể.

    Không quan tâm câu hỏi của Như Ý, Toàn Tần nương nương vẫn đơ người ra và hỏi:

    - Sao các thị vệ hôm nay lại đến Dưỡng Tâm Điện chi vậy, người có biết không?

    Như Ý không chút ngần ngại trả lời:

    - Theo như nô tỳ biết thì đó là những đại thị vệ tài giỏi tinh thông võ nghệ nhất của Tử Cấm Thành này. Vừa rồi họ đã lập được công lớn tại biên cương khi dẹp được đại loạn. Có thể hôm nay Hoàng Thượng cho triệu họ đến chắc là để khen thưởng.

    Toàn Tần gật đầu và tiếp tục đi trong tâm thế đầy suy tư.

    Như Ý hình như đã hiểu được chuyện gì đó. Cô nhanh nhảu hỏi ngay chủ tử mình:

    - Có phải nương nương gặp phải Lương Thị vệ không?

    Toàn Tần giật mình bất ngờ trước câu hỏi của Như Ý nhưng vẫn cố tỏ ra bình thản:

    - Ngươi đừng ăn nói hàm hồ, nếu có người ngoài nghe được thì sẽ phạm tội bất kính. Thôi mau về cung kẻo nắng gắt.

    - Vâng thưa chủ tử.


    Chẳng mấy chốc, Toàn Tần nương nương đã về đến Thừa Càng cung. Bước vào chánh điện, Như Ý dìu Toàn Tần ngồi xuống ghế. Có lẽ đi mãi ngoài trời nắng nên nàng ta đã bị say nắng. Ngồi xuống ghế đầu cô đau vô cùng, cảnh vật xung quanh tối sẫm lại. Thấy nét mặt khó chịu của nương nương như vậy, Như Ý lo lắng hỏi:

    - Nương nương người có sao không ạ? Để nô tỳ truyền thái ý cho người.

    Toàn Tần nhíu mày vì đau, giơ tay ra hiệu dừng lại và nói:

    - Không cần truyền thái y cho ta đâu? Ta chỉ là hơi đau đầu thôi nghỉ ngơi chắc hẳn sẽ mau khỏi. Ngươi đừng làm lớn chuyện lên như vậy.

    Như Ý sốt ruột nói:

    - Nhưng mà..

    - Thôi được rồi, ta nói là không cần mà. Ngươi chỉ cần mang đến cho bổn cung tách trà sen mà ta đã ướp hôm qua được rồi. À với lại ngươi mau thay hương cho đỉnh trầm thành thảo mộc đi. Bổn cung thấy phòng ngột ngạt quá đi thôi.

    - Vâng thưa chủ tử.

    Thế rồi Như Ý tuân theo lệnh chủ tử từ từ lui ra khỏi chánh điện. Cách cửa phòng dần dần khép lại, trong căn phòng ngột ngạt ấy chỉ còn lại Toàn Tần cô đơn với bốn bức tường cung Thừa Càng. Đầu nàng đang nhức vô cùng. Tay Toàn Tần chống lên bàn đỡ trán thật quý phái. Nàng nhắm thiếp mắt lại để đầu óc thả nhẹ theo gió, cơn đau dần dần nhẹ vơi đi phần nào. Thế nhưng trong đầu óc cô xuất hiện hình ảnh của một chàng trai khôi ngô tuấn tú. Đó chính là.. Lương Thị vệ. Vậy người đó chính là ai?

    Lương đại vệ chính là học trò thân thiết nhất của cha Toàn Tần, Gia Linh Đại nhân. Lương đại ca tên thật là Lương Chính Quốc. Lúc nhỏ người là một đứa trẻ hiếu học nhưng nhà nghèo, là một đứa con hiếu thảo nên chàng phải đi làm thuê trong vùng để kiếm sống. Cha Toàn Tần sớm thấy khí chất từ Chính Quốc nên đã giúp đỡ chàng học văn luyện võ ngày ngày. Vì thế Toàn Tần và Lương thị vệ đã thân thiết và trở thành mai trúc mã của nhau từ khi ấy. Không phụ lòng của Gia Linh đại nhân, từ một thiếu niên nghèo Lương Chính Quốc đã trở thành một chàng trai khôi ngô tuấn tú, văn võ song toàn đỗ đầu những kỳ thi của Triều đình. Với văn võ hơn người cùng sự tiến cử của Gia Linh mà Chính Quốc nhanh chóng trở thành Tứ đẳng thị vệ (một chức quan võ trong hàng tòng ngũ phẩm). Bên cạnh đó mối tình giữa Toàn Tần và Lương thị vệ cũng tiến triễn tốt đẹp khiến hai người ngỡ sẽ không bây giờ xa nhau, họ mãi mãi là của nhau với những lời ước nguyện dưới ánh trăng tình bên hồ Tâm Nguyệt ở tại quê nhà. Thế nhưng người tính không bằng trời tính, người con gái ấy đã trở thành một Toàn Tần cao cao tại thượng ở Tử Cấm Thành còn chàng trai lại một võ tướng tài ở tận biên cương xa xôi.

    Khi thấy hình ảnh của Lương thị vệ, Toàn Tần liền mở mắt dậy cả người cô đều toát mồ hôi. Nương nương vội đi đến bàn trang điểm, mở chiếc rương trang sức trên bàn và người lấy ra một cây trâm màu xanh ngọc lấp lánh hình những cánh bướm. Nàng lấy tay sờ nhẹ vào cây trâm rồi nắm lấy thật chặt vào lòng. Với nụ cười cay đắng Toàn Tần tự hỏi:

    - Lương Chính Quốc, chàng đã về rồi sao?

    Vừa dứt lời, giọt nước mắt của Toàn Tần rơi xuống lăn dài trên má, nàng đầy nghẹn ngào.
     
    Chỉnh sửa cuối: 19 Tháng ba 2020
  10. Hoàng Tiến

    Bài viết:
    1
    Tập 7 - Tỷ tỷ, muội muội.

    [​IMG]


    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lục Cung Tranh Đấu

    Tác giả: Hoàng Tiến

    (Cổ trang - Drama - Cung đấu)

    Căn phòng giờ đây yên tĩnh đến lạ thường, dường như tất cả đều nhường chỗ cho tiếng khóc nghe đau như thắt lòng lại của Toàn Tần nương nương. Người bất lực úp mặt xuống bàn vừa thì thào vừa khóc nấc:

    - Lương ca ca, muội xin lỗi huynh..

    Bỗng nhiên cánh cửa căn phòng mở ra. Như Ý nô tỳ bước đến bàn trang điểm nói:

    - Khởi bẩm nương nương, Tú Phi nương nương đến thăm người.

    Toàn Tần nghe vậy liền ngẩng đầu dậy vội lau ngay những giọt nước mắt đáp:

    - Tú Phi tỷ tỷ à?

    - Vâng thưa chủ tử, Tú Phi nương nương đang chờ người ngoài chánh điện của cung.

    Toàn Tần soi gương dịu dàng chỉnh lại mái tóc, cây trâm cày được người cần thẩn cất vào lại chiếc rương, người bĩnh tĩnh lại nói:

    - Được rồi để ta xem lại diện mạo một chút. Ngươi mau dâng trà lên cho Tú Phi đi ta sẽ ra ngay.

    Như Ý đáp lại lời chủ tử:

    - Vâng..

    - Một lát sau -

    Như Ý cô nương dâng trà lên cho Tú Phi. Hương thơm của trà được ướp trong búp sen buổi sớm mới nấu cùng nước sương mai còn nằm trên lá thoang thoảng, dễ chịu, thanh tao. Vừa hít một hơi, Tú Phi liền nhận ra và cười hiền hậu nói ngay:

    - Toàn Tần, muội ấy vẫn là một người kỳ công, chu đáo như ngày nào mà.

    Cùng lúc ấy, Toàn Tần cũng bước ra, nàng hít một hơi thật sâu để trấn an bản thân nhằm che giấu đi những giọt nước mắt, nương nương từ tốn hành lễ:

    - Thần thiếp xin thỉnh an Tú phi nương nương kim an. Thần thiếp tiếp đón chậm trễ xin nương nương tha tội.

    Tú Phi nương nương gặp được Toàn Tần muội muội, người liền đặt tách trà Bách Liên xuống bàn và cười tươi tắn nói:

    - Toàn Tần muội không cần phải đa lễ.

    Thế rồi Tú Phi đứng dậy nắm chặt tay thân tình với Toàn Tần và dìu muội ta lên ghế rồi nói tiếp:

    - Ta và muội tình thân như tỷ muội thế nên khi không có ai muội cứ tự nhiên đừng làm chi những lễ nghi phiền toái.

    Toàn Tần cố gượng cười để Tú Phi không phát hiện ra tâm trạng của mình, người trả lời:

    - Tú Phi nương nương nói vậy nhưng thần thiếp đây cũng phải biết tôn ti trên dưới chứ!

    Tú Phi là một trong những phi tử được hoàng thượng hết mực sủng hạnh. Trước khi tiến cung Tú Phi và Toàn Tần đã quen biết nhau và hơn nữa là xem nhau như tình nghĩa tỷ muội. Thật vậy hai nương nương thân nhau từ rất lâu vì a mã của hai nàng đều là những đại thần trong triều nổi tiếng thân thiết nhau bởi tính cương định, chính trực, trung quân ái quốc. Hai nàng ai ai cũng tài sắc hơn người. Về sắc hai nàng đều có một vẻ đẹp tinh khôi riêng. Vẻ cao sang, quyến rủ của Tú Phi sánh đôi cùng vẻ đẹp đức hạnh, thanh tú nhưng cũng có những đừng nét quyền lực của Toàn Tần. Về tài, nếu Toàn Tần nổi tiếng học thức uyên bát tương thông y học thì Tú Phi lại giỏi dang với nghề nữ công gia chánh. Đặc biệt hơn cả, hai nương nương đều là những tiểu thư học rộng hiểu cao, thơ văn lưu loát. Thế nhưng Tú Phi đã được tiến cung trước Toàn Tần hơn một năm. Dù hai nương nương giờ đây là những ái phi của Hoàng Thượng sống trong một Tử Cấm Thành đầy những âm mưu tàn ác tranh giành quyền lực thế nhưng họ đều chân thành yêu thương nhau thật lòng. Thật đáng quý vô cùng.. Tú Phi tươi cười nhìn vào gương mặt của Toàn Tần, nàng ta phát hiện khóe mắt cùng Toàn Tần vẫn còn ửng đỏ, Tú Phi ngạc nhiên hỏi:

    - Hình như muội mới khóc thì phải?

    Nghe vậy Toàn Tần liền dùng chiếc khăn kẹp trên tay lau vội và bối rối thanh minh:

    - À.. không ạ, thần thiếp không sao cả? Chắc là vì do hương từ đỉnh trầm mà Phủ Nội Vụ chuẩn bị thần thiếp vẫn chưa quen nên có hơi cay khóe mắt.

    Tú Phi cũng biết rõ rằng điều mà Toàn Tần nói ra không đúng sự thật. Nhưng nàng không muốn ép buộc tỷ muội tốt của mình vào tình thế khó. Nàng nhanh trí đánh sang chuyện khác:

    - Toàn Tần muội đã quen những điều trong cung chưa? Có chuyện gì muội cứ hỏi?

    - Vâng thưa nương nương. Nhưng muội vẫn không hiểu tại sao khi muội mới vào cung tỷ lại nhắc khéo muội phải xem chừng Thi Quý Phi cơ chứ?

    Tú Phi đang nâng tác trà lên hít một hơi nhẹ và nhấp môi thì nàng nghe thấy câu hỏi của Toàn Tần như vậy. Tú Phi từ tốn đặt ngay tách trà xuống bàn, mắt liếc sang Gia Kiều, đại cung nữ của Tú Phi, và Như Ý ra hiệu cho đám nô tỳ lui ra ngoài. Có lẽ Tú Phi từ khi tiến cung thì đã trở thành một con người kỹ lưỡng và đa nghi. Nàng cũng như bao người khác trong Tử Cấm Thành đều biết rõ rằng "Họa từ miệng mà ra". Thế nhưng, Toàn Tần đã quá ngây thơ, cô không hiểu chuyện gì đã xảy ra, tại sao Tú Phi lại làm như vậy. Cánh cửa dần đóng lại, trong căn phòng giờ đây chỉ còn lại Tú Phi và Toàn Tần. Giờ đây, Tú Phi mới tươi cười đáp:

    - Ta nhắc muội như vậy đều là tốt cho muội cả thôi. Thi Quý Phi chính là phi tử mà Tiên đế lựa chọn tiến cung thay vì Hoàng Hậu là người được chính Hoàng Thượng yêu thương và lựa chọn. Có lẽ muội cũng biết rằng dòng tộc Hồ gia của Thi Quý phi là một dòng tộc nổi tiếng với những ái khanh của Tiên đế và Hòa Thượng trọng dụng. Đây là một hậu phương thế lực đầy vững chắc. Thế nên Thi Quý phi chính là một người đầy quyền lực nổi tiếng trong hậu cung. Bên cạnh đó nhờ tài năng vũ nghệ cũng sắc đẹp khí chất hiếm có mà nhanh chóng chiếm được trái tim của Hoàng Thượng. Với nhan sắc và quyền lực vốn có thì Thi Quý Phi dễ dàng dành lấy tước phẩm Quý Phi là chuyện bình thường.

    Đúng thật qua lời kể của Hòa Phi ta biết được rằng chính Tiên đế cũng đã ban cho Hồ Gia bốn chữ vàng "Trung Quân Ái Quốc". Thân phụ của Thi Quý Phi chính là Tổng đốc mang hàm Binh bộ Thượng thư Hồ Nhất (quan văn hàm tòng nhất phẩm).
     
    Chỉnh sửa cuối: 21 Tháng ba 2020
  11. Hoàng Tiến

    Bài viết:
    1
    Tập 8

    [​IMG]


    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lục Cung Tranh Đấu

    Tác giả: Hoàng Tiến

    (Cổ trang - Cung đấu - Drama)

    Trong sự bàng hoàng của Toàn Tần cùng với gương mặt đầy sự bất ngờ trước gia thế quyền quý của Thi Quý Phi. Tú Phi nhìn gương mặt của Toàn Tần thì phì cười nói tiếp:

    - Chắc hẳn vì thế nên Thi Quý phi đây rất kiêu ngạo, hống hách sinh kiêu và cũng lấy thâm độc, mưu sâu kế thẳm, ai mà cả gan dám cản lấy Thi Quý Phi bước trên con đường đến ngôi Hoàng Hậu thì đừng trách tại sao nhận lại kết cục bi thảm.

    Đôi mắt Toàn Tần hoang mang một chút run sợ. Nương nương thử hỏi tại sao một nữ nhân lại tàn ác đến như vậy. Thật ra qua lời kể của Tú Phi nương nương thì chưa thật sự bộc lộ đủ và chân thật về sự tàn ác khủng khiếp của Thi Quý Phi tại chốn hậu cung này. Thi Quý Phi một cái tên gây nên nỗi kinh oan tại chốn hậu cung mặc dù người chủ lục cung là Hiếu Vương Hoàng Hậu. Một nữ nhi xinh đẹp ấy lại dễ dàng ra tay giết chết bất cứ một ai nếu nàng ta muốn. Toàn Tần thắc mắc hỏi:

    - Hoàng Hậu nương nương đức cao trọng vọng, phúc hậu như vậy tại sao đấu thắng được Thi Quý phi để ngồi lên ngôi vị làm chủ lục cung được vậy tỷ?

    Tú Phi nở nụ cười khó hiểu, ve vẩy quạt nhè nhẹ và ung dung giải đáp:

    - Chắc muội cũng biết Hoàng Hậu là một người đức hạnh cao khiết. Từ khi tiến cung đến nay, tỷ cũng đã quá hiểu về Hoàng Hậu, người nổi tiếng trong Tử Cấm Thành này là vô cùng hiền từ đức độ, phúc hậu đoan trang, chắc chắn sẽ không tài nào đấu lại Thi Quý Phi đanh đá thế kia. Nhưng muội nghĩ cho cùng thì một người được Tiên Đế ban hôn là Thi Quý Phi và một người yêu thật lòng mà chọn thiếp như Hoàng Hậu thì Hoàng Thượng sẽ sủng ái ai. Chắc hẳn muội cũng đã rõ câu trả lời rồi. Trong chốn hậu cung này biết bao phi tần mỹ nữ tài sắc hơn người nhưng đến tận hôm nay Hoàng Hậu vẫn luôn chiếm ngôi ở độc nhất trong trái tim Hoàng Thượng.

    Nhấp nhẹ vị đăng đắng nhưng hậu ngọt của Bách Liên trà, Tú Phi nói tiếp:

    - Hơn nữa không thua kém gì Hồ Gia, Vương Gia của Hiếu Vương Hoàng Hậu luôn nổi tiểng với những bậc đại quan hiền tại. A mã Hoàng Hậu là Thái Sư Vương Diệu (chính nhất phẩm, đây là chức quan văn đứng đầu trong triều), ca ca của Hoàng Hậu lại là Hộ quân Doanh hộ quân thống lĩnh Vương Tuấn (quan võ hàng chính nhị phẩm). Vì vậy Hoàng Hậu có thể đạp Thi Quý phi và tất cả các phi tử khác xuống địa ngục một cách bình thường mà thôi.

    Toàn Tần ngây người ra nghĩ về Hoàng Hậu nương nương đáng kính. Thật ngưỡng mộ thay gia thế dòng tộc Vương Gia, a mã là đại quan chính nhất phẩm đứng đầu trong các quan văn. Là cánh tay phải đắc lực của Hoàng Thượng. Con trai trưởng là tướng quân chánh nhị phẩm trung tâm đầu não cai quản cả Phương Nam. Con gái út là Hiếu Vương Hoàng Hậu cao cao tại thượng, một bậc mẫu nghi thiên hạ xứng danh. Trong đầu cô giờ đây cũng đã hình dung được đôi nét về hai từ "Quyền lực" rồi chăng?

    - Cảnh Nhân cung -

    Hòa Phi đang ngồi trên ghế cao giữa cung Vĩnh Hòa. Nàng ta ngồi thong thả thêu từng đường kim mũi chỉ, tỉ mỉ cho bức họa Phượng Hoàng Mẫu Đơn. Đây có lẽ là giây phúc thảnh thơi của nàng ta. Hòa Phi là một phi tử thân cận của Thi Quý Phi hay nói đúng hơn là con dao giết người của Quý Phi nương nương. Thân phụ là đại quan Huỳnh Lực trong triều thuộc hàng tứ phẩm nhưng từ khi ái nữ của mình được sủng hạnh cùng sự trợ giúp của a mã Thi Quý Phi mà Huỳnh Lực nhanh chóng lên chức trở thành Bố Chánh Sứ hàng tòng nhị phẩm. Có lẽ vì thế con thì thành trợ thủ dưới quyền của Thi Quý Phi, cha trở thành thuộc hạ đặc lực của đại quan Hồ Nhất. Nhìn bề ngoài của Hòa Phi hiền hậu, đoan trang nhưng thật sự vô cùng khó đoán. Có lẽ một sức mạnh vô hình nào đó của hậu cung này đã làm thay đổi dễ dàng cốt cách của một nữ nhân. Cung nữ Đinh Lan với gương mặt vui mừng bước vào:

    - Khởi bẩm nương nương nô tỳ đã làm xong những gì nương nương giao phó.

    Hòa Phi mắt không rời bước tranh nhưng tay thì dừng thêu. Nàng ta vừa ngấm nghía bức tranh vừa nói:

    - Tốt.

    Đinh Lan hớn hở tiến nhanh đến gần Hòa Phi nói nhỏ bên tay nương nương. Vừa nghe xong Hòa Phi nở một nụ cười nhếch mép đầy bí hiểm. Chắc hẳn nàng ta đã nghĩ ra mưu kế gì khác. Lấy bức tranh Phượng Hoàng trên tay, Hòa Phi sợ nhẹ vào Phượng Hoàng vừa cười bĩnh thản nói:

    - Để bổn cung xem Phượng Hoàng ở Trữ Tú quyền quý như thế nào?

    Hòa Phi trợn mắt nghiến răng nói tiếp:

    - Hay chỉ là một loài cầm thú mang cốt cách của loài ngan, vịt tầm thường bẩn thỉu thua cả một Quạ Đen thấp hèn mới vào tổ.

    Vừa nói xong Hòa Phi cười lớn thẳng tay lấy kéo cắt đôi Phượng Hoàng mà mình đã thuê được. Hòa Phi uy nghiêm:

    - Khởi giá Trữ Tú cung..

    Cuộc chiến tranh giành quyền lực để trở thành một Vạn Phụng Chi Vương - Mẫu Nghi Thiên Hạ của các phi tử chính thức bắt đầu!
     
    Chỉnh sửa cuối: 11 Tháng ba 2020
Trả lời qua Facebook
Đang tải...