

Nguyên tác: Husky và sư tôn mèo trắng của hắn
Nguyên xướng: Kính Dư Ca/ Huyên Tiếu/ Trần Diệc Minh
Cover & lời Việt: Song Linh
Lyric:
Hải đường năm ấy chạm gió xuân
Chính khoảnh khắc đó
Ánh mắt người cháy bỏng tựa mặt trời
Một giọng nói khiến ta hồi thần
Chỉ thấy, thiếu niên thấm đãm cảnh xuân
Nào biết được hồng trần vốn biến ảo vô thường
Cũng năm ấy sương phủ kín lối
Chính bàn tay người đã sưởi ấm cả thế giới của ta
Tựa làn gió xuân đầu mùa
Cứ thế, suốt hai kiếp chẳng thể quên
Nào có hay, vì một chữ "tình" mà trầm luân
Ngày sau hoa thực cốt, khẽ tỏa hương
Từ đây mỗi người một phương
Rồi cứ thế càng lúc càng xa
Tâm tư giấu kín thành hồi ức
Mộng một giấc hoàn lương quá dài
Ta ngẩng đầu nhìn vầng trăng
Gặp được cảnh xưa rồi lại chợt bừng tỉnh giấc mộng
Hợp lý ái hậu xoay vần
Bước chân chậm dần
Cùng người ngoảnh nhìn lại
Niệm tưởng vốn chưa từng ngừng
Dẫm lên hồng trần
Chẳng chịu lãng quên
Dù đọa xuống vạn trượng Cửu Thiên
Vì người vẫn cam lòng
Giả ngươi chẳng còn đây, ai sẽ ở cạnh bên ta?
* * *
* * *
* * *
Tuyết dẫu lạnh cũng chẳng thể sánh, 3 ngàn bậc thang
Đã từng trải sinh tử rồi bi thương
Phận duyên cứ đan xen trập trùng
Hoảng hốt, nhớ đoạn tình giấu thật sâu
Chẳng muốn hay, tình cảm này hoang đường đến thế
Hiểu ra hương hải đường mang tình ý
Vượt 2 kiếp vẫn chẳng phai
Dùng hồn phách độ ta dù đánh đổi thọ mệnh cũng chẳng bận tâm
Khảm trong tim là hình dáng người
Tựa vầng nguyệt quang rực rỡ
Quyện lại với bóng hoa cỏ, tỏa sáng khắp thế gian
Hợp lý ái hạy xoay vần
Bước chân chậm dần
Cùng người ngoảnh nhìn lại
Niệm tưởng vốn chưa từng ngừng
Dẫm lên hồng trần, chẳng chịu lãng quên
Dù đọa xuống vạn trượng Cửu Thiên
Vì người, vẫn cam lòng
Giả như ngươi chẳng còn đây ai sẽ ở cạnh bên ta?
Hợp lý ái hậu xoay vần
Bước chân chậm dần
Cùng người ngoảnh nhìn lại
Niệm tưởng vốn chưa từng ngừng
Dẫm lên hồng trần
Chẳng chịu lãng quên
Hạt mưa giữa đêm hỏi hải đường
Hẹn địa cửu thiên trường
Cùng người vai kề thưởng thức mỹ cảnh vạn dặm nhân gian
Last edited by a moderator: