LỜI NÓI CỦA SỎI ĐÁ Thanh Hoàng * * * Thể thơ: Tự Do Hoàn cảnh sáng tác: Trong một lần tình cơ đi qua sân trường, tôi lại ngẫm lại tháng ngày cùng đồng hành cùng những người từng thân thiết, nay đã biết tăm không tung tích. Chỉ còn nét chữ quen thuộc trên trang sách.. Tôi mỉm cười trong phút ngắm hạ vàng Mải miết ngồi trong chuỗi ngày nắng tan. Mùa lưu luyến, ai cũng rồi chia cách Gió thêu thùa từng ánh thơ mộng mơ. * * * Người đến, kẻ đi, người ở lại Buồn lòng một chút rồi sẽ qua. Lặng ngắm tầng mây trôi hững hờ Chỉ biết tâm sự thả vào thơ. * * * Còn lại đây, từng chuỗi ngày chuyện trò Chuyện thì ít, còn bài vở thì nhiều. Tôi cũng mỉm cười lời gọi của gió Ngắm nhìn theo từng nét chữ vô tình. * * * Người đi rồi, còn mình tôi ở lại Ngày tẻ nhạt, chỉ còn mùa mưa qua. Tôi thoáng chốc lại bồi hồi một nửa, Người đứng đó ở phía cuối sân trường. * * * Phút này đây, tất cả chóng phai nhòa Cách xa nhau cả một phương trời cũ. Cả tận sâu nỗi buồn nhắc tên người, Thôi mỉm cười, rồi nhìn người bước đi.. * * *