caheocantiendedanh
cô quanh một mình ngắm hoàng hôn buổi chiều thu
Bài viết: 107 



Em đang bế tắc thật sự, chẳng biết tại sao mình phải sống nữa? Kiểu chán trường không có ước mơ, không có việc phải làm, quy tình diễn ra hàng ngày của 1 học sinh ôn thi cấp 3 chỉ có 3 từ ăn, ngủ và học, có 1 lúc định giải trí cho khuây khỏa lại bị nói là suốt ngày thế này, lười biếng thế kia, sau này làm sao mà sống, nhưng nếu không có mục tiêu sống thì cũng chẳng ra cuộc sống, cảm giác như là đến phút chót cuộc đời rồi mới hiểu cuộc sống mình đã sống chẳng có chủ đích giống như chẳng mang não người vậy, lúc đó sẽ tuyệt vọng ham sống biết bao, để làm lại 1 lần nhưng không được nữa rồi, em không muốn trải qua cảm giác ấy
1) năm nay thật sự là thời khắc quan trọng đáng lẽ nên dốc lực vào ôn thi để chuyển cấp, nhưng em lại nghĩ thi đỗ rồi thì sao, thì làm gì, hay lại tiếp tục theo khuôn khổ bố mẹ đặt ra, em không muốn như thế, nhưng không hiểu sao không có cách nào tìm ra con đường cho mình, tìm ra mục tiêu cho mình, để đi tiếp
2) em là mọt con người hơi hâm hâm, ít nói lì lợm, nhưng em rất thích 1 không khí vui vẻ lạc quan, thích những câu bông đùa giữa những người bạn không khí đó thật ấm áp, em đã cố thử nhiều lần, nói chuyện với mọi người nhưng cảm giác đó thật sự không đúng với những gì em mong muốn
Mong mọi người tư vấn giúp em hai chuyện này với
1) năm nay thật sự là thời khắc quan trọng đáng lẽ nên dốc lực vào ôn thi để chuyển cấp, nhưng em lại nghĩ thi đỗ rồi thì sao, thì làm gì, hay lại tiếp tục theo khuôn khổ bố mẹ đặt ra, em không muốn như thế, nhưng không hiểu sao không có cách nào tìm ra con đường cho mình, tìm ra mục tiêu cho mình, để đi tiếp
2) em là mọt con người hơi hâm hâm, ít nói lì lợm, nhưng em rất thích 1 không khí vui vẻ lạc quan, thích những câu bông đùa giữa những người bạn không khí đó thật ấm áp, em đã cố thử nhiều lần, nói chuyện với mọi người nhưng cảm giác đó thật sự không đúng với những gì em mong muốn
Mong mọi người tư vấn giúp em hai chuyện này với