Bạn yêu thích sự yên lặng, bản chất của mình là nội tâm thì chẳng phải việc đôi lúc khiến bản thân mình khá nhạt nhòa là điều hiển nhiên không phải sao?
Có rất nhiều cách để trở nên nổi bật trong đám đông, trên google, trên youtube, trên các trang mạng xã hội đầy rẫy những lời khuyên chân thành gửi đến bạn. Nhưng ngay tại đây, mình muốn hỏi bạn thế này, tại sao bạn phải cố gồng mình nổi bật trong khi điều đó không phải là bản chất thật của mình?
Nói không ngoa thì mình cũng là một người hướng nội, sống rất chậm, mình không chỉ cảm thấy nhạt nhòa mà đôi khi còn cảm thấy lạc lõng, nhưng mình vô cùng yêu cuộc sống này, vì mình yêu chính bản thân mình. Đừng cố gắng chối bỏ bản thân của bạn chỉ để làm hài lòng đám đông. Bạn nói rằng trong những kỉ niệm cùng những người quen biết, bạn trở nên nhạt nhòa, có cũng được không có cũng chẳng sao và bạn chán ghét điều đó. Nhưng đó không phải là mấu chốt, kỉ niệm của bạn không cần được khắc họa trong trí óc của người khác, chúng chỉ cần hiện hữu đầy chân thật trong trí óc của chính bạn.
Vì vậy, hãy nhìn thật sâu vào bản thân mình, lắng nghe nó cần gì, khi nó cần sự im lặng thì cho dù bạn có hòa vào đám đông tấp nập thì cũng chẳng lẽ bắt nhịp cùng với nó. Cuộc sống đã rất khó khăn rồi, đừng quá khắt khe với chính bản thân mình. Đặc biệt, đừng vì những người xung quanh chỉ gặp gỡ chớp nhoáng mà làm hại chính bản thể sẽ tồn tại cùng bạn vĩnh viễn. Mình có những lời khuyên cho bạn thế này nhé:
- Hãy chơi thật thân thiết với một vài người bạn, không cần quá nhiều, nhưng điều kiện tiên quyết là phải thật sự thành tâm với nhau, để khi một người đau, những người còn lại cũng biết mà thôi cười.
- Trong những cuộc vui, không cần phải cố gắng để bản thân nổi bật trong mắt người khác, nhưng tuyệt đối đừng để bản thân nhạt nhòa với chính mình. Bạn không cần thiết phải tham gia tất cả các bữa tiệc, các hoạt động huyên náo, nhưng nếu đã tham gia, hãy hoàn toàn tận hưởng vào chúng. Khi cả đám đông đang quẩy nhạc EDM thì bạn vẫn có thể cho mình không điệu valse nhẹ nhàng, hoặc tìm một góc nào đó để tận hưởng bầu trời. Cần gì phải nổi bật trong mắt người ta, vì mãi đến sau này, thứ bạn nhớ là những kỉ niệm tuyệt với chứ đâu phải là ánh mắt nào đó của loạt người qua đường. Thậm chí, khi bạn cố trở nên nổi bật thì cũng chỉ đem đến sự thất bại mà thôi, vì đó không phải là bạn. Nên nhớ rằng, con người gắng kết với nhau bằng chân tâm, khi bạn đã cố giả dối thì bạn nào có thể mong chờ gì từ những người thật lòng? Biết đâu trong những lần ngắm sao trời ở một góc tiệc, bạn sẽ tìm thấy chân tâm của mình thì sao?
- Hãy khiến bản thân tài giỏi ở một lĩnh vực nào đó, như đã nói ở trên, mình cũng là một người nội tâm và không nổi bật trong các cuộc vui, nhưng mình lại được rất nhiều người nhớ đến vì rất hay nhận các giải thưởng danh giá. Điều này không phải tốt hơn rất nhiều sao? Hãy thuyết phục mọi người bằng chính tài năng của mình, đến khi đấy, bạn chẳng cần làm gì cả, chính bản thân bạn là một sự nổi bật rồi.
Chúc bạn tìm được câu trả lời cho riêng mình.
Vài lời gửi đến bạn.
Thân ái!