LẠC LỐI Thể loại: Thơ tự do Tác giả: Văn Lợi Mỹ *** Em lạc vào giữa cánh rừng hoang Mi mắt nhìn không thấu trời quang Con đường em đi độc nhất vãng Không ai chờ đợi nơi cuối đàng Một mình bước tiếp em không sợ Chỉ ngại lòng người quá thờ ơ Nơi góc em nằm không có ô Tấm chăn trên người quá hồ mơ Em cô đơn giữa đời đầy gai nhọn Góc tường nghiêng, cạnh đá đã mòn Em nằm mơ, thấy mình mòn héo Như cây cỏ dại bị xới tung. Không có một người cầm tay em Chỉ lối mòn cũ nơi rừng vắng Mưa phùn giăng lối bước chân em Sương mờ che phủ đôi mắt sầu Em lạc giữa trường đời lạnh lẽo Lòng người bạc bẽo như màu vôi Vấp ngã rồi cũng phải đứng lên Tự thân mình, chẳng trông chẳng đợi.