Ngửa mặt nhìn trăng tròn một nửa Nửa kia - những gợn sóng ba đào Gió mây ôm ấp càng mờ ảo Biết đến bao giờ, gió mây đưa.
Không Đề 1 Màn đêm ôm ấp mái hiên Kẻ điên thầm đếm sao rơi lưng đồi. Du dương tiếng sóng bồi hồi Hồn đang ngơ ngẩn, nhớ người xa xôi.
Không Đề 2 Nhành liễu u sầu dệt sương rơi Áo ai thu cuối, ngỡ mặt trời Đồng xanh nằm mộng, xa vời vợi Đông đã sang rồi, đông đã sang.
Không Đề 3 Hồn ai trú ngụ thân tôi đấy? Biết nhớ, biết thương, biết đắm say Ngày thì trăn trở, đêm nằm mộng Bỏng một nửa hồn, chẳng hết yêu.
Không Đề 4 Ai đã lắng nghe tiếng lặng vương? Tiếng nấc đường trơn lúc mưa chiều Tiếng cười e ấp nàng tơ liễu Hay tiếng thở dài của kẻ yêu.
Không Đề 5 Lại một đêm trường nghĩ vẩn vơ Mong ai chớ nhớ, chớ đợi chờ Chớ ra ngoài phố, trời se lạnh Chớ thức thâu đêm, chẳng được mơ.
Không Đề 6 Tim tôi chẳng phải thứ vô tri Khi biết lắng nghe, khi lắm buồn Khi ai buông nghĩa từ "yêu" ấy Chao ôi! Như một lũ chim bay.
Không Đề 7 Nước mắt chẳng vâng lời, em ơi Rơi rớt.. Trông kìa em hỡi! Thây chất đống nơi đồng hoang sương lạnh, Vấn vương thành từng sợi chỉ thê lương.
Không Đề 8 Đêm qua anh mộng giấc chiêm bao Lạc chốn Bồng Lai tự lúc nào Diện kiến Bát Tiên đương đàm đạo Chư vị lệnh vời anh rao thơ.
Không Đề 9 Cô phòng vương vấn sợi tịch liêu Bến vắng chân ai những buổi chiều Người nơi biên ải, người mong nhớ Tình nhỏ bơ vơ, nỡ bỏ không.