

Cuộc sống bộn bề, gấp rút với những nỗi lo toan về vật chất về tinh thần, phải chạy đua với quãng thời gian ít ỏi mỗi ngày. Bạn có bao giờ dừng lại vài giây hay thậm chí là lâu hơn để cảm nhận sự bình yên trong một khoảnh khắc nào đó của cuộc sống?
Ngay bây giờ đây, trời đã tối khuya viết vài dòng tâm sự, thắc mắc của bản thân ở dưới một không gian tĩnh lặng chỉ còn tiếng dế kêu và tiếng mưa rơi tí tách ở xung quanh. Lòng chợt cảm thấy 1 sự bình yên và thanh thản.
Phút giây khiến cho tôi có thể buông bỏ những thứ mệt mỏi ở trong lòng cũng không có gì là đặc biệt nhưng nó hạnh phúc và ấm áp. Năm nay là năm cuối của thời học sinh lớp 12. Khoảng thời gian này có bao nhiêu là sự áp lực, chưa tới kì thi nhưng những bài học nặng khiến tôi mệt mỏi rất nhiều. Bước trên con đường về, đầu rất đau khi phải suy nghĩ quá nhiều:((. Không biết có ai đã từng giống hay đang như tôi bây giờ. Tới nhà, mở cửa ra thật sự lúc đó đã rất mệt nhưng vẫn cố tỏ ra không sao vì tôi không muốn ba mẹ để ý nhiều. Trong sân, mẹ tôi đang quét lá tre rơi vương vãi khắp nơi gió thổi thoang thoảng. Còn e tôi đứa e 7 tuổi đang chạy chơi đùa xung quanh với đồ chơi của mình, bên dưới là 5 chú chó con nhỏ đủ loại màu, thân hình bé bé xinh xinh chạy vòng quanh khắp nơi đùa giỡn. Tôi cảm thấy đó không phải là những con chó bình thường nữa lúc này chúng giống như là những đứa trẻ đang nô đùa với nhau vậy. Khói lửa bốc lên khi mẹ tôi gom lại và đốt chúng trong không khí thoảng gió mang theo ít mùi khói của lá khô hình ảnh mập mờ như tranh vẽ. Giữa thành phố đông đúc hình ảnh này khiến tôi nghĩ đến vùng quê thân thuộc của mình. Lúc ấy ba tôi cũng vừa về tới, ông phải đi từ từ vô nhà vì xung quanh chó đã vây quanh bánh xe rồi, chúng quá nhỏ để nhìn rõ coi chúng ở đâu nên không thể chạy xe vào nhà được. Vừa dắt xe vừa ghẹo mẹ tôi vừa chơi với e tôi. Khoảnh khắc đó tôi đã cảm nhận niềm hạnh phúc đơn giản, bình yên và mọi áp lực, mệt mỏi đã được thay bằng sự ấm áp hạnh phúc.
Có rất nhiều khoảnh khắc như thế, tôi hy vọng nhờ gia đình có thể giúp mình có thêm niềm tin để có một kết quả tốt đẹp. Còn bạn thì sao khoảnh khắc nào khiến bạn cảm thấy bình yên?
Ngay bây giờ đây, trời đã tối khuya viết vài dòng tâm sự, thắc mắc của bản thân ở dưới một không gian tĩnh lặng chỉ còn tiếng dế kêu và tiếng mưa rơi tí tách ở xung quanh. Lòng chợt cảm thấy 1 sự bình yên và thanh thản.
Phút giây khiến cho tôi có thể buông bỏ những thứ mệt mỏi ở trong lòng cũng không có gì là đặc biệt nhưng nó hạnh phúc và ấm áp. Năm nay là năm cuối của thời học sinh lớp 12. Khoảng thời gian này có bao nhiêu là sự áp lực, chưa tới kì thi nhưng những bài học nặng khiến tôi mệt mỏi rất nhiều. Bước trên con đường về, đầu rất đau khi phải suy nghĩ quá nhiều:((. Không biết có ai đã từng giống hay đang như tôi bây giờ. Tới nhà, mở cửa ra thật sự lúc đó đã rất mệt nhưng vẫn cố tỏ ra không sao vì tôi không muốn ba mẹ để ý nhiều. Trong sân, mẹ tôi đang quét lá tre rơi vương vãi khắp nơi gió thổi thoang thoảng. Còn e tôi đứa e 7 tuổi đang chạy chơi đùa xung quanh với đồ chơi của mình, bên dưới là 5 chú chó con nhỏ đủ loại màu, thân hình bé bé xinh xinh chạy vòng quanh khắp nơi đùa giỡn. Tôi cảm thấy đó không phải là những con chó bình thường nữa lúc này chúng giống như là những đứa trẻ đang nô đùa với nhau vậy. Khói lửa bốc lên khi mẹ tôi gom lại và đốt chúng trong không khí thoảng gió mang theo ít mùi khói của lá khô hình ảnh mập mờ như tranh vẽ. Giữa thành phố đông đúc hình ảnh này khiến tôi nghĩ đến vùng quê thân thuộc của mình. Lúc ấy ba tôi cũng vừa về tới, ông phải đi từ từ vô nhà vì xung quanh chó đã vây quanh bánh xe rồi, chúng quá nhỏ để nhìn rõ coi chúng ở đâu nên không thể chạy xe vào nhà được. Vừa dắt xe vừa ghẹo mẹ tôi vừa chơi với e tôi. Khoảnh khắc đó tôi đã cảm nhận niềm hạnh phúc đơn giản, bình yên và mọi áp lực, mệt mỏi đã được thay bằng sự ấm áp hạnh phúc.
Có rất nhiều khoảnh khắc như thế, tôi hy vọng nhờ gia đình có thể giúp mình có thêm niềm tin để có một kết quả tốt đẹp. Còn bạn thì sao khoảnh khắc nào khiến bạn cảm thấy bình yên?