Khi mùa thu sang Tác giả: Trần Đăng Khoa Bài thơ Khi mùa thu sang của Trần Đăng Khoa là một tuyệt tác của thơ thiếu niên, được viết vào năm 1973 khi tác giả mới 15 tuổi. Bài thơ là một lời tỏ lòng của một đứa trẻ trước sự thay đổi của thiên nhiên và cuộc sống ở miền quê Việt Nam vào mùa thu. Bài thơ sử dụng ngôn ngữ giản dị, trong sáng, giàu hình ảnh và đối chiếu, tạo ra một bức tranh sống động và xúc động về mùa thu. Bài thơ làm nổi bật những nét đẹp, những nỗi buồn, những ước mơ và những khát vọng của mùa thu. Bài thơ cũng bộc lộ tình yêu quê hương, tình yêu văn chương và niềm tự hào dân tộc của tác giả qua việc nhắc đến ông Nguyễn Khuyến, một nhà thơ lớn của nền văn học Việt Nam, người đã cõng cháu chạy rông khắp làng để khám phá thế giới. Bài thơ Khi mùa thu sang của Trần Đăng Khoa là một bài thơ đậm chất dân ca, gần gũi với lòng người, làm lay động trái tim của nhiều thế hệ độc giả. (Khi mùa thu sang - Trần Đăng Khoa) Bài thơ: Mặt trời lặn xuống bờ ao Ngọn khói xanh lên, lúng liếng Vườn sau gió chẳng đuổi nhau Lá vẫn bay vàng sân giếng Xóm ngoài, nhà ai giã cốm Làn sương lam mỏng, rung rinh Em nhỏ cưỡi trâu về ngõ Tự mình làm nên bức tranh Rào thưa, tiếng ai cười gọi Trông ra nào thấy đâu nào Một khoảng trời trong leo lẻo Thình lình hiện lên ngôi sao Những muốn kêu to một tiếng Thu sang rồi đấy! Thu sang! Lòng bỗng nhớ ông Nguyễn Khuyến Cõng cháu chạy rông khắp làng.. Nguồn: 1. Trần Đăng Khoa, Góc sân và khoảng trời, NXB Văn hóa dân tộc, 1999 2. Trần Đăng Khoa, Bên cửa sổ máy bay, NXB Tác phẩm mới, 1985