

Tác phẩm: Kẻ ốm thường nuôi hai linh hồn?
Tác giả: Tiểu Hành
Thể loại: Tản văn
Tác giả: Tiểu Hành
Thể loại: Tản văn

Có bao giờ bạn tự hỏi tại sao những người ăn rất nhiều, thậm chí có thể ăn cả thế giới này nhưng vẫn không thể nào béo lên được? Một khi đã ốm, thì có làm cách nào, ăn bao nhiêu là thứ kể cả tinh bột, chất béo, kể cả bánh ngọt, và vơ luôn cả mấy ly trà sữa cùng lúc thì cân nặng cũng không thay đổi là mấy. Có những người vừa mới hôm trước còn khen nó đầy đặn lên thì y như rằng qua ngày hôm sau lại có cảm giác nó bị suy dinh dưỡng rồi. Thật ra, có giả thuyết cho rằng những người ăn nhiều nhưng vẫn mãi ốm, thực chất là vì họ đang nuôi một lúc hai linh hồn.
Đầu tiên sẽ là việc khi người ốm nuôi linh hồn thứ nhất, thực ra đó cũng chẳng có gì gọi là xa lạ cả, vì điều này, thực chất chính là bộ mặt con người mà các bạn nhìn thấy được ở trước mắt. Sau khi ăn uống, ngủ nghỉ, thì năng lượng được tạo ra sẽ đem nuôi cơ thể, và người ốm sẽ dừng nó cho những hoạt động thường ngày, bạn sẽ thấy một người vô cùng năng động, hoạt bát, một người với tràn đầy năng lượng tích cực. Vào ban ngày hoặc những khi tiếp xúc với người đối diện, điều ta cảm nhận được ở họ, là một con người cũng bình thường như bao người khác thôi, nó không phải là điều gì xa lạ cả.
Vậy tôi sẽ nói trực tiếp về linh hồn thứ hai mà người ốm đang nuôi dưỡng kia. Một khi bạn nhìn thấy người ốm như vậy, việc đầu tiên và dễ hiểu nhất, đó chính là câu nói: "Xời, làm gì mà ốm quá đỗi?" Nhưng liệu có bao giờ bạn tự hỏi họ đang trong tình trạng như thế nào chưa nhỉ? Thực chất, linh hồn với hai sẽ chỉ xuất hiện khi người đó ở một mình, đặc biệt là ban đêm. Nó sẽ trỗi dậy, xâm chiếm trí óc với một đống những thứ được gọi là mớ hỗn độn. Nó khiến người ta lo nghĩ nhiều hơn, ví dụ như việc, chỉ cần ngày hôm đó có ai lớn tiếng, ai chê trách, thì đêm đến sẽ là lúc, cái óc sẽ vắt ra hàng ngàn lý do, từ ngớ ngẫn đến phúc tạp, để lý giải cho hành động buổi sáng. Nó sẽ điều khiển ta đi đến những cảm giác và suy nghĩ, khiến bản thân không thể ngừng suy nghĩ hơn. Đối với loại linh hồn này, cơ thể cần tiết ra nhiều năng lượng hơn để nó có thể hoạt động được. Không những thế, khi người này bắt đầu rơi vào trạng thái say giấc, nó sẽ hoạt động mạnh hơn. Nghĩa là, khi ngủ, họ sẽ phải vật lộn với hàng ngàn tình huống trong giấc mơ của mình. Sau một giấc ngủ dài, những gì họ cảm nhận được chính là những sự kiện trong giấc mơ chân thật đến vô cùng, và điều đó khiến họ không ngừng chạy đua với giấc mơ của mình. Vậy kết quả sau khi thức giấc họ có được là gì? Là những hình ảnh mờ ảo từ việc hồi tưởng trong giấc mơ nhưng lại có cảm giác vô cùng sắc nét. Cảm giác sau khi thức dậy chẳng có gì ngoài sự uể oải, lắm khi họ lại muốn quay lại cái giấc mơ đó để xem có điều gì xảy ra tiếp theo nữa. Và cái linh hồn thứ hai này, xem ra, khiến người ta mệt mỏi như vậy đấy. Nhưng mà, họ lại chẳng thể làm cách nào để thoát ra khỏi cái linh hồn này cả. Nó gần như gắn liền với nỗi cô đơn, của con người, và họ chẳng thể làm gì khác hơn khi đã chai lỳ với chuyện này.
Thật ra, những người ốm, là vì họ chưa thoát ra khỏi những suy nghĩ của tự bản thân họ, cứ để nó vây lấy, lâu dần, tích tụ thành một mảng bám không thể nào vơi ra được. Và điều duy nhất họ có thể làm, chính là phải tự sức mình mà thoát ra khỏi chính mình mà thôi!
Hết
Chỉnh sửa cuối: