Bạn được Hàn Loan mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
5,089 ❤︎ Bài viết: 493 Tìm chủ đề
6736 21
Kiếm tiền
Sói đã kiếm được 67360 đ
Chắc hẳn ai trong chúng ta cũng từng được nghe ông bà, cha mẹ hoặc người lớn tuổi nào đó kể lại những câu truyện về thời xa xưa, có thể là một trong những câu truyện ấn tượng, kỳ lạ về một ai đó hoặc chính là người thân, ông bà, cha mẹ chúng ta từng chứng kiến, vậy câu chuyện bạn đã từng nghe đó là gì, có thể chia sẻ với mọi người được không?

Mình trước:

Câu chuyện đầu tiên là nghe bà ngoại kể, ngày xưa ông ngoại mình làm bên xây dựng cầu đường, thì đơn vị của ông có thi công ở một gò đất có vài ngôi mộ hoang cần phải san phẳng giải phóng mặt bằng, anh em công nhân thi công thì ai cũng ái ngại không dám làm trong khi ông thủ trưởng đơn vị đó thì kiểu như không tin vào ma quỷ và tâm linh nên rất to mồm chỉ đạo kiểu như chúng mày cứ làm hết cho tao có gì tao chịu, kết quả là mấy tối ăn nằm ở khu vực đó ông thủ trưởng đó tối ngủ liên tục bị ma trêu, tối ngủ nó dựng cái giường của ông ấy đứng thẳng dậy mà ông ấy vẫn nằm trên giường (không hiểu kiểu gì) rồi còn bị bóp cổ khi đang ngủ và liên tiếp gặp nhiều sự việc kỳ lạ khác, ông này sợ quá sau này phải cúng bái và xin nghỉ việc hẳn. Thực ra câu truyện này cũng bây giờ lớn thấy cũng không có nhiều ấn tượng nhưng mà hồi bé mỗi lần nằm ngủ là lại nghe bà kể nên hồi đó thấy ghê và ấn tượng lắm, nhớ mãi đến bây giờ.

Câu chuyện thứ 2 thì chính bản thân mình trải nghiệm lúc tầm 4 tuổi - tất nhiên là không có nhớ gì mà chỉ lớn lên nghe mọi người kể lại - năm đó chắc khoảng 93, 94 thì bố mình có việc đi phụ xây nhà cho nhà bác ruột mình ở xóm kế bên gần đó, nhà bác xây nhà nên bác có gửi bà chị cùng tuổi ở nhà mình, 2 chị em chơi với nhau ở ngoài sân chán thì mình mới rủ chị mình là hai chị em mình đi tìm bố em đi, mẹ mình thì bận loay hoay công việc ở trong nhà nên không có để ý đến 2 đứa, rồi mình dắt tay chị mình đi quanh làng để tìm bố, 2 chị em chắc là vừa hái hoa bắt bướm rủ nhau thế nào đi thẳng 1 mạch ra đồng xong rồi đến tối mịt không biết đường về, cả làng mình mọi người đốt đuốc xua nhau đi tìm ở các vườn nhà xung quanh làng và ở các bờ ao vì sợ chị em mình ngã xuống ao, làng mình ở quê nên nhà nào cũng có vườn trồng cây ăn quả và nhà nào cũng có ao, rồi còn lo sợ 2 đứa bị bắt cóc hay đi lạc, ma giấu gì đó vì trong nhà mình có bà cố cũng từng đi chợ rồi lạc mất tích hẳn, mọi người không rõ sống chết thế nào nên lại càng lo sợ, mẹ mình thì chạy xe đạp xung quanh làng chạy ra cả nhà bà ngoại ở đó khá xa vì nghĩ mình ra nhà bà, vừa đi vừa gào khóc gọi tên mình, may sao đến đêm có 1 ông cùng làng đi phun thuốc sâu ở ngoài đồng về, ông ấy kể tối rồi còn nghe thấy tiếng 2 đứa bé vừa dắt tay nhau đi vừa khóc thút thít ngoài đồng thì vừa hoảng vừa sợ tưởng ma, may sao ông ấy cũng chạy lại gần và nhận ra 2 đứa rồi dắt về nhà thì mọi người mới thở phào, cũng may còn bé và được cưng chiều nên không bị ăn đòn.

*vno 20*

Vậy còn Bạn, câu chuyện bạn từng được nghe kể lại thì như thế nào?

Chia sẻ với mọi người nhé.

*vno 37*
 
Last edited by a moderator:
23 ❤︎ Bài viết: 2 Tìm chủ đề

Ma Nước - Ma Da​


Cái chuyện này là do nội tôi kể cho tôi lúc tôi còn nhỏ xíu, chắc tầm lớp 3 lớp 4 gì đó, hôm đó cũng khuya rồi, tôi và bà chị họ hơn tôi một tuổi nằm cạnh nội, mà 2 chị tôi chỉ khoái nghe nội kể chuyện vì cuộc đời nội được tạo nên từ vô vàn vô vàn những dấu ấn lịch sử, nội năm nay đã ngoài 90. Bằng giọng hơi phều phào của hàm răng giả nội hỏi: "Thế các con muốn nghe chuyện gì", tôi cùng bà chị nhanh nhẩu trả lời: "Truyện ma đi nội", nội nói hai đứa nghe xong mà sợ là nội không giắt đi tè đâu đó, 2 đứa tôi thì gật đầu lia lịa tỏ vẻ đồng ý, nội bắt đầu kể: "Ngày trước, lúc nội còn thanh niên, ngày đó cái sông trước làng không có cầu như bây giờ đâu các con, người ta phải ngồi đò qua sông, đợt đó nội hay đi bán hàng trên huyện nên hầu như ngày nào cũng phải đi qua sông, ở bến sông đó, có ông Bốc trèo đò, bà đi nhiều nên lâu ngày cũng thành quen nhiều lúc đi đò có vài người hay nói chuyện cùng ông lão.

Năm đó nước sông lên cao ghê lắm, mọi người qua sông cũng thấy run run vì giữa dòng nước chảy siết vô cùng, như mọi ngày bà nấu rượu (ngày xưa nấu rượu phải giấu đó các bác, nấu rượu lậu đó) mang lên huyện bán, hôm đó trời nắng to các con ạ, đi từ nhà ra bến sông mà mồ hôi ướt sũng cả áo, thế mà ra đến nơi không thấy ông lái đó ở đó, không hiểu tại sao, nội tự nhủ chắc ông Bốc ốm rồi nên hôm nay không đưa đò qua sông được, nên nội đành đi bộ sang bên làng khác rồi từ đó đi đò qua sông, nóng và mệt lắm, nội hôm đó qua bến đò thì gặp nhiều người cùng làng cũng đi đò đó, nội hỏi có ai biết sao lão Bốc không lái đò hôm nay không thì mọi người bảo lão lái đò từ hôm nọ nghe nói gặp ma ở trên sông thì phải. Nội bảo vớ vẩn làm gì có chuyện đó, sau hôm đó tầm 3 4 hôm nội vẫn phải đi đò bên làng khác, rồi đến một hôm ông Bốc lại chờ đò lại, nội hỏi sao ông mấy hôm nay không đi đò vậy, ông ấy cười rồi nói:" lão mấy hôm trước tưởng chết ở sông này rồi đó, cơ mà cái số ông trời chưa cho chết nên giờ còn chở cô sang sông được đây, chuyện là thế này, cách đây cơ một tuần, trời man mát nên tôi chèo đò ra giữa sông rồi cắm sào ngủ cho mát, đang thiu thiu ngủ bỗng nghe dưới nước có tiếng nói, tôi lấy làm lạ áp tai xuống đáy thuyền nghe ngóng, cô biết là ai nói không? Là 2 con ma da nói chuyện với nhau, chúng nó nói với nhau thế này: "Mày sắp được đầu thai rồi, còn tao chắc lại phải ở đây tiếp tục làm vong chết trôi. Con ma thứ 2 nói:" rồi sớm mày cũng được lên thôi mà, hôm qua có người mách với tao rằng ngày mai chính ngọ có một thằng bé đội mũ sắt ra khúc sông này, tao chỉ cần chờ nó thò tay xuống sông là vồ lấy liền, mày ở lại chờ phước nhé ". Lão nghe thấy thế bủn rủn cả chân tay, liền nhổ sào vào bờ, đợi đến ngày hôm sau ở bến kia kìa, đúng chính ngọ cô ạ, thằng cháu tôi nó vác cái nồi ra sông rửa cô ạ, nó đội cái nồi lên đầu tôi hoảng quá, quát rầm lên, về nhà ngay không tao đập chết mày bây giờ, cháu tôi nó tưởng tôi phát điên nên chạy thục mạng về. Ngay lúc đó dưới sông chỗ tôi cắm sào nước sủi tăm đỏ màu đất, tôi biết là phạm luật sông nước nhưng đó là cháu tôi nên đành chịu vậy.

Sau hôm đó tôi không dám ra sông nữa, tôi đi lên núi Đọi gặp một cao nhân ở đó nhờ giúp, vị đó nói tôi mắc nợ sông rồi, hôm đó đáng nhẽ phải có người xuống kẻ lên mà tôi làm ngược lại nên phải trả nợ, tôi khiếp vía hỏi xin cách giúp, thì vị đó ôn tồn bảo, giờ có ra sông nữa thì trên thuyền phải có mảnh sành thật sắc thấy cái muốn lật thuyền thì cạo xung quanh thuyền và thêm nữa là đúng 7 hôm nữa mới được ra sông, và chuyến đò đầu tiên phải có người mang bầu lên đi cùng, thế là sau hôm đó 7 ngày đến ngày hôm qua tôi ra sông trở đò, cơ mà không thấy cô đi đò hôm qua nhỉ, cô đi đò làng bên à? Tôi thì hôm qua theo lời người ta cứ thế chờ bà bầu mãi đến gần 8h mới nhổ sào qua sông được, mà nghe nói có người mang bầu nên tà ma nó kị cô ạ, tôi qua sông thì an lành chứ quay lại thì tôi gần rụng tim cô ạ, tôi đang trên sông quay về cô biết sao không, chẳng hiểu sao 2 bên sông gió thổi làm thuyền tôi mãi mà không vào bờ được, rồi nghe văng vẳng dưới sông hắt lên tiếng nói, thằng chó già mày phá hỏng việc của tao tao cho mày chết, tao cho mày chết này, rồi tôi thấy 2 bên mạn thuyền ướt dấu tay, lắc lư gần như sắp úp, tôi nhớ ra lời dặn phi thẳng vào hộp để đồ lấy mảnh sành ra cứ thế cứa dọc mạn thuyền, tôi nghe thấy tiếng gào, tiếng chửi, rồi nước quanh thuyền sục màu đỏ như máu, tôi khiếp quá, lấy mái chèo vừa niệm Phật vừa chèo vào bờ, vào đến bờ tôi chạy 1 mạch lên núi Đọi hỏi người kia, thì họ bảo bọn ma kia sợ tôi rồi không dám phá nữa đâu, chỉ cần từ nay về sau cứ đến rằm thì ra sông đốt mã an ủi họ và thành tâm xin lỗi là không sao nữa đâu! Tôi nghe xong cũng an tâm rồi hôm nay lại ra đây chở đò đây, thôi gần đến rồi, cô với mọi người chuẩn bị lên bờ đi". Nội tôi dậy uống hớp nước rồi vào màn rồi nói tiếp: "Sau lần đó, ông Bốc chở đò thêm 3 4 năm rồi nghỉ hẳn, nhưng cũng năm ông nghỉ thì đứa cháu ông lại bị chết đuối, nên không rõ việc đó có phải là do những người dưới sông kia làm hay không, heyyyyy, thôi ngủ đi các con."

Sau truyện này tôi không dám ra sông câu tôm cỡ phải vài tháng các bác ạ :)) Há Há!
 
Last edited by a moderator:
23 ❤︎ Bài viết: 2 Tìm chủ đề
Câu Cá Đêm

Câu chuyện xảy ra vào khoảng năm 1980 - 1985 gì đó mình không nhớ rõ lắm. Mình ở quê hương miền trung đầy gió lào và mưa bão nên những câu chuyện của mình cũng ma mị như những giải đất ấy.

Hôm đó là vào tầm khoảng tháng 9, trời mưa rất to ông ngoại mình mới đưa vó đi cất (đi bắt cá, ai ở trung thì biết). Ông mình mới đến chỗ quen thuộc vẫn thường hay đánh vó, và vẫn làm như mọi khi. Nhưng đêm đó mới lạ lùng làm sao, trời mưa rất to nhưng bắt mãi chả được con cá nào, mọi khi như vậy thì được cá rất nhiều. Ông mới lấy làm lạ và định ra về thì bỗng thấy một người trên cây cầu gần đó và đang từ từ tiến về phía ông.

Ông hỏi: Trời đang mưa mà đi đâu đấy.

Người đàn ông: Đi chăn vịt mà mưa to quá, nếu ông rảnh thì xắn dùm tôi cái quần cái nó vướng quá.

Ông tôi nhiệt tình nhận lời và xắn quần giúp, nhưng vừa đưa ống quần lên thì thấy chân ông đó rất là nhớt, và khi xắn thêm thì thấy thịt trên chân đang rơi ra.

Và theo kinh nghiệm của ông tôi thì đã gặp thứ dữ rồi, đó là con ma chết trôi lên chọc người và bắt người đi theo. Lúc đó nếu như ông tôi bỏ chạy thì rất dễ bị bắt dìm xuống sông. Ông đã làm một điều theo kinh nghiệm là lấy ít muối để trong túi xát vào hai tay và xát vào ống chân ông đó. Và nó biến mất liền. Và ông tôi cũng về nhà ngay lúc đó và không bao giờ ra khúc sông đó đánh cá nữa. Bởi vì theo quan niệm quê tôi, nó đã theo mình thì trước sau nó cũng bắt mình cách đề phòng tốt nhất là không ra chỗ mình bị dạo nữa.
 
Last edited by a moderator:
53,745 ❤︎ Bài viết: 782 Tìm chủ đề
Mình thì nghe mẹ kể lại nhưng mình cũng có nhớ một phần nữa (trí nhớ mình lúc nhỏ hơi bị tốt). Lúc đó mình mới có ba tuổi thôi, bửa đó mẹ nấu cháo gà cả nhà cùng ngồi ăn. Tự nhiên, mình đang ăn thì rớt cái muỗng xuống đất, mình thấy tự nhiên tối thui một mảnh. Rồi một lúc sau tự nhiên mình thấy bản thân mình nằm trên bộ ván ở nhà trên, xung quang rất là đông người. Lúc đó mình chưa tỉnh đâu nha, mà mình trên nóc nhà nhìn xuống đó.

Mình mới gọi to: Cha ơi! Sao đông người vậy?

Gọi xong là mình mở mắt tỉnh luôn.

Thấy mình tỉnh cha mẹ mình mới hỏi mình cảm thấy trong người ra sao, có nhớ gì không?

Hồi đó nhỏ quá thì cha mẹ hỏi sao thì nói vậy. Nhớ cái gì thì trả lời cái đó.

Nhưng hôm sau mẹ mình mới kể lại là, lúc mình đang ăn cháo tự nhiên nhìn ra cửa hỏi.

- Mẹ ơi! Có ông nào tóc bạc trắng đứng ở cửa nhà mình vậy mẹ?

Nhưng thật sự đâu có ai đứng đâu. Hỏi ra câu đó thì mình tự nhiên trợn trắng mắt té xuống đất. Cha mẹ hoảng quá mới la làng lên, hàng xón mới chạy lại lấy chanh chà khắp người mình, rồi lại bàn thờ đốt nhan vang vái gì đó nên mình mới tỉnh.

Sau này mẹ mình đi coi thầy mới biết ông già đó.. thôi không nói đâu chắc ai cũng đã biết. Giờ nhớ lại mình còn nổi da gà. Cũng may mạng mình lớn nếu không lần đó là ngủm rồi. Nhờ phước ông bà tổ tiên phù hộ. Mô phật.
 
5,089 ❤︎ Bài viết: 493 Tìm chủ đề
Mình thì nghe mẹ kể lại nhưng mình cũng có nhớ một phần nữa (trí nhớ mình lúc nhỏ hơi bị tốt). Lúc đó mình mới có ba tuổi thôi, bửa đó mẹ nấu cháo gà cả nhà cùng ngồi ăn. Tự nhiên, mình đang ăn thì rớt cái muỗng xuống đất, mình thấy tự nhiên tối thui một mảnh. Rồi một lúc sau tự nhiên mình thấy bản thân mình nằm trên bộ ván ở nhà trên, xung quang rất là đông người. Lúc đó mình chưa tỉnh đâu nha, mà mình trên nóc nhà nhìn xuống đó.

Mình mới gọi to: Cha ơi! Sao đông người vậy?

Gọi xong là mình mở mắt tỉnh luôn.

Thấy mình tỉnh cha mẹ mình mới hỏi mình cảm thấy trong người ra sao, có nhớ gì không?

Hồi đó nhỏ quá thì cha mẹ hỏi sao thì nói vậy. Nhớ cái gì thì trả lời cái đó.

Nhưng hôm sau mẹ mình mới kể lại là, lúc mình đang ăn cháo tự nhiên nhìn ra cửa hỏi.

- Mẹ ơi! Có ông nào tóc bạc trắng đứng ở cửa nhà mình vậy mẹ?

Nhưng thật sự đâu có ai đứng đâu. Hỏi ra câu đó thì mình tự nhiên trợn trắng mắt té xuống đất. Cha mẹ hoảng quá mới la làng lên, hàng xón mới chạy lại lấy chanh chà khắp người mình, rồi lại bàn thờ đốt nhan vang vái gì đó nên mình mới tỉnh.

Sau này mẹ mình đi coi thầy mới biết ông già đó.. thôi không nói đâu chắc ai cũng đã biết. Giờ nhớ lại mình còn nổi da gà. Cũng may mạng mình lớn nếu không lần đó là ngủm rồi. Nhờ phước ông bà tổ tiên phù hộ. Mô phật.

Ghê vậy em, chi tiết em kêu trên nóc nhà nhìn xuống là biết rõ mọi người đang tụ tập xung quanh mình luôn à, còn ông già kia hình dáng ra sao, có ghê rợn không @@
 
53,745 ❤︎ Bài viết: 782 Tìm chủ đề
Ghê vậy em, chi tiết em kêu trên nóc nhà nhìn xuống là biết rõ mọi người đang tụ tập xung quanh mình luôn à, còn ông già kia hình dáng ra sao, có ghê rợn không @@

Em chỉ nhớ chi tiết em trên nóc nhà nhìn xuống thôi. Đúng là tháy chính bản thân mình nằm trên ván rồi nhiều người vay xung quanh. Còn chuyện em thấy ông già rồi xỉu em hoàn toàn không nhớ gì hết. Lúc cha mẹ kể lại em mới biết.
 
150 ❤︎ Bài viết: 16 Tìm chủ đề
Mình thì nghe mẹ kể lại nhưng mình cũng có nhớ một phần nữa (trí nhớ mình lúc nhỏ hơi bị tốt). Lúc đó mình mới có ba tuổi thôi, bửa đó mẹ nấu cháo gà cả nhà cùng ngồi ăn. Tự nhiên, mình đang ăn thì rớt cái muỗng xuống đất, mình thấy tự nhiên tối thui một mảnh. Rồi một lúc sau tự nhiên mình thấy bản thân mình nằm trên bộ ván ở nhà trên, xung quang rất là đông người. Lúc đó mình chưa tỉnh đâu nha, mà mình trên nóc nhà nhìn xuống đó.

Mình mới gọi to: Cha ơi! Sao đông người vậy?

Gọi xong là mình mở mắt tỉnh luôn.

Thấy mình tỉnh cha mẹ mình mới hỏi mình cảm thấy trong người ra sao, có nhớ gì không?

Hồi đó nhỏ quá thì cha mẹ hỏi sao thì nói vậy. Nhớ cái gì thì trả lời cái đó.

Nhưng hôm sau mẹ mình mới kể lại là, lúc mình đang ăn cháo tự nhiên nhìn ra cửa hỏi.

- Mẹ ơi! Có ông nào tóc bạc trắng đứng ở cửa nhà mình vậy mẹ?

Nhưng thật sự đâu có ai đứng đâu. Hỏi ra câu đó thì mình tự nhiên trợn trắng mắt té xuống đất. Cha mẹ hoảng quá mới la làng lên, hàng xón mới chạy lại lấy chanh chà khắp người mình, rồi lại bàn thờ đốt nhan vang vái gì đó nên mình mới tỉnh.

Sau này mẹ mình đi coi thầy mới biết ông già đó.. thôi không nói đâu chắc ai cũng đã biết. Giờ nhớ lại mình còn nổi da gà. Cũng may mạng mình lớn nếu không lần đó là ngủm rồi. Nhờ phước ông bà tổ tiên phù hộ. Mô phật.

Nhà bạn ở chỗ nào vậy? Giờ gia đình còn sinh sống ở đó không? Ngoài vấn đề này ra khi lớn bạn có gặp các hiện tượng khác tương tự không? Hoặc bị đau mỏi vai gáy không?
 
53,745 ❤︎ Bài viết: 782 Tìm chủ đề
Nhà bạn ở chỗ nào vậy? Giờ gia đình còn sinh sống ở đó không? Ngoài vấn đề này ra khi lớn bạn có gặp các hiện tượng khác tương tự không? Hoặc bị đau mỏi vai gáy không?

Nhà mình hồi đó ở trên mảnh đất nghe kể là hồi chiến tranh có đụng trận chổ đó nên chết hơi nhiều. Sau này lúc mình 6 tuổi thì dời đi nơi khác. Nhưng lại nghe, sau khi nhà mình đi thì mấy hôm sau trời đánh chổ cây dừa cháy đen. Có người nói là thấy có một con quỷ cụt dò nhảy ra. Nghe kể thôi chứ có thật hay không thì mình cũng không biết.

Lúc mình tám tuổi, về đó một lần để thăm bà con, tiện thể chạy qua vuông cũ chơi nhưng khi về nhà tối ngủ lại đau cổ khủng khiếp. Sáng hôm sau cha mẹ lại phải chạy lên nhờ cô ba làm phép cúng vái, tới trưa thì hết. Cô ba nói là, tại những người khuất mặt ở đó mừng mình vô thăm họ nên họ sờ nựng một chút, chứ không có ác ý. (Kể mà còn sợ)

Rồi từ đó tới giờ mình không trở lại nơi đó nữa. Mà bây giờ, nhà cũ đã bán cho người khác và họ cũng đã biến thành đất ruộng luôn rồi.

Nhưng có điều sức khỏe mình từ nhỏ tới lớn khôg tốt cho mấy, đi khám thì không ra bệnh mà ở nhà lúc nào cũng yếu. Nói như, nắng không ưa, mưa không chịu, nhát gió, kỵ mùa sương cũng không quá. Có điều, ra ngoài mà bị té xe hay gì thì điều không sao.

Sau này lên thành phố rồi thì cho đến nay sức khỏe bình thường, không còn gì xảy ra nữa. Có lẽ do mình đã quy y hoặc do đã qua cái móc bệnh hoạn rồi cũng nên. Hi
 
150 ❤︎ Bài viết: 16 Tìm chủ đề
Nhà mình hồi đó ở trên mảnh đất nghe kể là hồi chiến tranh có đụng trận chổ đó nên chết hơi nhiều. Sau này lúc mình 6 tuổi thì dời đi nơi khác. Nhưng lại nghe, sau khi nhà mình đi thì mấy hôm sau trời đánh chổ cây dừa cháy đen. Có người nói là thấy có một con quỷ cụt dò nhảy ra. Nghe kể thôi chứ có thật hay không thì mình cũng không biết.

Lúc mình tám tuổi, về đó một lần để thăm bà con, tiện thể chạy qua vuông cũ chơi nhưng khi về nhà tối ngủ lại đau cổ khủng khiếp. Sáng hôm sau cha mẹ lại phải chạy lên nhờ cô ba làm phép cúng vái, tới trưa thì hết. Cô ba nói là, tại những người khuất mặt ở đó mừng mình vô thăm họ nên họ sờ nựng một chút, chứ không có ác ý. (Kể mà còn sợ)

Rồi từ đó tới giờ mình không trở lại nơi đó nữa. Mà bây giờ, nhà cũ đã bán cho người khác và họ cũng đã biến thành đất ruộng luôn rồi.

Nhưng có điều sức khỏe mình từ nhỏ tới lớn khôg tốt cho mấy, đi khám thì không ra bệnh mà ở nhà lúc nào cũng yếu. Nói như, nắng không ưa, mưa không chịu, nhát gió, kỵ mùa sương cũng không quá. Có điều, ra ngoài mà bị té xe hay gì thì điều không sao.

Sau này lên thành phố rồi thì cho đến nay sức khỏe bình thường, không còn gì xảy ra nữa. Có lẽ do mình đã quy y hoặc do đã qua cái móc bệnh hoạn rồi cũng nên. Hi

Đó không phải là mốc bệnh hoạn, cũng không phải là quy y.

Mình đảm bảo bạn đến chỗ nào nặng âm vẫn bị mệt và đau người. Bạn có hay bị đau đầu ở chỗ cái hõm sau gáy không?
 
53,745 ❤︎ Bài viết: 782 Tìm chủ đề
Đó không phải là mốc bệnh hoạn, cũng không phải là quy y.

Mình đảm bảo bạn đến chỗ nào nặng âm vẫn bị mệt và đau người. Bạn có hay bị đau đầu ở chỗ cái hõm sau gáy không?

Cảm ơn anh rất nhiều vì dã quan tâm đến câu chuyện của em ạ. Thật sự mà nói, nếu như để kể hết những sự việc ly kỳ mà em đã trãi qua từ nhỏ tới lớn thì có kể ba ngày ba đêm trên topic này cũng không hết.

Nhưng có thể tóm lại là, em ấn tượng nhất chỉ là lúc nhỏ xíu đó, em trên nốc nhà nhìn thấy bản thân mình nằm trên ván, xung quanh có rất nhiều người vây quanh thôi. Những chuyện còn lại như bị người khuất mặt sờ, bị m* ám, người theo, vân vân, mặc dù em có bị ảnh hưởng nhưng em cũng chả biết "người khuất mặt" như thế nào. Tất cả đều là mẹ đi coi thầy về nói. Thậm chí có thời gian còn bắt em uống mấy cái bùa gì gì đó. Mô phật! Nhớ lại mà còn muốn quay mòng mòng.

Và cũng như em đã nói, chỉ lúc nhỏ em yếu thôi chứ bây giờ thì hết rồi. Còn việc em đến chổ nào nặng âm vẫn bị mệt và đau người thì em xin đảm bảo rằng: Hoàn toàn không có ạ!

Hiện tại phía sau mảnh đất nhà em là cả một khu mã, chỉ cần ra cửa sau là nhìn thấy, (có người nói cũng từng gặp m* ở đó) nhưng em cũng hay đi ra đó, cũng không có bị gì. Hơn nữa, hồi trước có thời gian em cũng ở gần nghĩa địa Bình Hưng Hòa. Nơi đó âm khí chắc là nặng lắm đi, cho nên em luôn thấy cả người lúc nào cũng ớn lạnh thôi chứ mệt, đau người thì cũng hoàn toàn không có.

Còn việc anh hỏi em có hay bị đau đầu ở chổ hõm sau gáy không? Em cũng thành thật trả lời rằng: Không ạ! Thậm chí từ nhỏ đến lớn em cũng rất ít khi đau đầu. Bây giờ hay đau là do bản thân đã lớn, phải chịu nhiều áp lực cuộc sống nên đau đầu là điều hẳn nhiên nhưng cũng chỉ là đau đầu bình thường không giống như anh đã nói ạ, uống thuốc vào là hết.

Thành thật mà nói, em tuy sợ ma nhưng trời xui cái số cứ ở chổ nào cũng toàn gặp mã. Mặc dù em tin vào chuyện tâm linh nhưng không có nghĩa là em sẽ mê tín. Hi hi.. Nhưng chắc họ cũng biết em sợ nên không bao giờ cho em thấy. Mình ăn hiền ở lành, không làm hại ai, cũng không phá phách gì thì cũng đâu ai làm khó gì mình. Them em nghĩ, người khuất mặt cũng như chúng ta mà thôi. Chỉ khác họ vô hình còn chúng ta thì hữu hình. Mình sống tốt thì họ cũng sẽ tốt, mình mà phá phách này nọ.. ngay cả người sống còn nổi nóng chứ đừng nói là người chết. Hi
 
Từ khóa: Sửa

Những người đang xem chủ đề này

Back