Bạn được Tiểu Diệp Tử mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
1 người đang xem
4 ❤︎ Bài viết: 2 Tìm chủ đề
112 0
Lâm An Nhi, 24 tuổi, nhân viên nghiên cứu nước hoa tại một phòng thí nghiệm nhỏ. Cô đặc biệt say mê các loại phấn hoa mỗi hạt phấn như chứa một mảnh hồn của thiên nhiên. Đêm hôm đó, trong phòng thí nghiệm, cô thử nghiệm một công thức mới. Phối hợp phấn hoa từ nhiều loài để tạo ra mùi hương thanh khiết.

Nhưng khi lửa đèn cồn bén vào ống thủy tinh, một tiếng nổ nhỏ vang lên. Khói trắng bùng lên, mùi hương ngọt lịm lan tỏa.

An Nhi hoảng hốt hít một hơi sâu. Trước mắt tối sầm.

Khi mở mắt, cô thấy mình đa ng nằm giữa một cánh đồng hoa bạt ngàn, trời xanh trong veo, nắng vàng như mật. Những đóa mẫu đơn, thược dược, mộc miên nở rộ. Không còn phòng thí nghiệm nào cả.

Cô bật dậy, nhìn quần áo trên người và một bộ váy dài cổ lạ, tay áo rộng thùng thình. Phía xa, tiếng vó ngựa và tiếng rao bán hàng vang lên.

An Nhi hoang mang:

Đây.. Không phải là thế kỷ 21 nữa rồi.

An Nhi lần theo con đường đất, bước vào một kinh thành cổ đại nhộn nhịp. Chợ đông, hàng quán chen chúc, vải vóc treo rực rỡ, hương thơm từ bánh nướng, chè nóng, thịt xiên hòa trong tiếng rao hàng.

Cô vừa lạ lẫm vừa say mê. Nhưng bụng đói meo. Trong túi không có đồng nào.

Cô nhìn thấy một tiệm nhỏ bán hương liệu. Chủ tiệm đang vò đầu bứt tai vì mẻ hương mới không thơm như ý. An Nhi không kìm được, tiến lại góp lời:

Nếu thêm chút phấn hoa ngọc lan và giảm bớt tinh dầu đàn hương, mùi sẽ cân bằng hơn.

Chủ tiệm tròn mắt. Thử theo lời cô, quả nhiên hương trở nên trong trẻo, dễ chịu. Ông cảm kích, trả công cho cô vài bánh bao nóng.

Tin đồn lan nhanh: Cô gái lạ có khả năng điều chế hương liệu kỳ diệu. Một số thương nhân bắt đầu để mắt.

Một ngày nọ, khi An Nhi đang thử chế hương ở chợ, đoàn xe ngựa sang trọng dừng lại. Một nam tử mặc áo choàng đen, dung mạo tuấn tú, ánh mắt lạnh lùng bước xuống.

Người dân thì thầm:

Là Tạ Minh Dạ, vương gia nổi tiếng uy quyền!

Minh Dạ đến gần, ánh mắt sắc bén dừng trên tay An Nhi. Ông chủ tiệm giới thiệu tài năng của cô.

Nhưng khi hương thơm tỏa ra, Minh Dạ bất ngờ ho sặc sụa, gương mặt tái nhợt. Thị vệ hoảng loạn, vội đỡ lấy.

An Nhi bối rối:

Ngài dị ứng với hương liệu?

Ánh mắt Minh Dạ lóe lên. Dù khó chịu, chàng vẫn ra lệnh mang cô về phủ:

Đưa cô ta đi.

Phủ vương gia rộng lớn, hồ sen xanh biếc, cầu gỗ cong vút, hành lang gió mát. Trong gian phòng tĩnh mịch, Minh Dạ lên cơn dị ứng, hơi thở gấp gáp.

An Nhi nhớ lại kiến thức y học và hương liệu hiện đại, lập tức xin vài loại phấn hoa tươi. Nàng trộn chúng với nước, đun lên, rồi đốt thành khói nhẹ.

Khói hương trong lành, không ngọt nồng, từ từ lan tỏa. Minh Dạ dần dịu lại, thở đều. Đôi mắt sắc bén nhìn nàng, lần đầu mang chút tin tưởng.

Ngươi.. Khác với tất cả những người chế hương trước đây.

Từ hôm đó, Minh Dạ giữ An Nhi ở lại, giao cho nàng phụ trách chế tác hương liệu trong phủ.

Tài năng của An Nhi nhanh chóng truyền tới hoàng cung. Hoàng thượng triệu nàng vào thử chế hương trong yến tiệc mùa xuân.

Nhưng ở cung có Cố Du Nghiên, nữ quan nổi tiếng tinh thông hương liệu, kiêu ngạo và đầy tham vọng. Thấy An Nhi được sủng ái, nàng ngấm ngầm hãm hại: Tráo đổi phấn hoa, tung tin đồn An Nhi là yêu nữ.

Trong đêm hội lồng đèn, An Nhi suýt mất mạng khi bị đẩy xuống hồ. May thay, Minh Dạ kịp cứu.

An Nhi nức nở:

Thần chỉ muốn yên ổn sống bằng nghề hương phấn thôi.. Sao mọi thứ lại phức tạp như vậy?

Minh Dạ siết chặt tay nàng:

Đừng sợ. Có ta ở đây.

Những ngày sau đó, An Nhi và Minh Dạ thường cùng nhau dạo bước trong vườn ngọc lan, hồ sen, rừng trúc. Nàng chế hương để chàng dễ chịu hơn, chàng dạy nàng cách đọc sách, viết chữ, hiểu lễ nghi cổ đại.

Giữa bầu trời đầy sao, Minh Dạ khẽ nói:

Từ khi nàng xuất hiện, cuộc đời ta không còn chỉ có âm mưu và quyền lực nữa.

An Nhi xúc động, nhưng trong lòng giằng xé: Nàng vốn thuộc về thế giới hiện đại. Có nên tìm cách quay về?

Thế nhưng, mỗi khi nhìn thấy nụ cười của Minh Dạ, lòng nàng lại mềm nhũn.

Cố Du Nghiên cuối cùng bại lộ âm mưu trong cung, bị trục xuất. Hoàng thượng ca ngợi tài năng của An Nhi, phong cho nàng chức ngự chế hương quan – một chức quan nữ hiếm hoi trong triều.

Minh Dạ thẳng thắn tỏ tình:

Ta không cần thế giới này nhiều hương liệu quý. Ta chỉ cần nàng.

An Nhi nhìn chàng, nhớ lại đêm ở phòng thí nghiệm, nhớ khói hương dẫn lối. Nàng hiểu: Có lẽ định mệnh đã đưa nàng đến đây, để gặp người đàn ông này.

Nàng mỉm cười, đáp:

Vậy thì.. Để hương phấn của chúng ta mãi mãi lan tỏa trong đời nhau.

Tiếng chuông chùa xa xa vang vọng. Trong khu vườn ngập nắng, hoa nở rực rỡ. Hương phấn do chính tay An Nhi điều chế tỏa khắp phủ, dịu dàng, bền lâu như tình yêu nàng vừa chọn.

Hương Phấn Xuyên Thời Gian không chỉ là câu chuyện về một cô gái xuyên không, mà còn là hành trình biến đam mê nghề nghiệp thành sức mạnh để sống, để yêu, và để tìm thấy chốn thuộc về mình.
 
Chỉnh sửa cuối:

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back