Hoa rơi Tác giả: Tiểu Hồng Thể thơ: Tự do Đêm khuya phố thị bóng người xa Chỉ có đôi ta như hai người xa lạ Những ngã tư rẽ bất chợt có người qua, Tình ta như ánh điện chiều tà còn vấn vương Tương tư nàng nên ta phải giấu Hoa rơi lặng lẽ âm thầm rơi, Lối gió rẽ ngang các nẻo đường chúng ta đi. Có những khi đọng lại những kỉ niệm ngày về. Ước gì anh và em có thể ở lại để chiều đỡ tà trăng đỡ khuyết. Kết thúc đâu phải là quên hết tất cả Mà lòng ta vẫn luôn hướng nhìn về phía nhau. Đứng sau một người mà chúng ta thích Lụi tàn hương phải thoảng Mịt mù bóng đêm tàn Ngàn nỗi nhớ vấn vương Mong bên cạnh đó có nhiều hơi ấm hơn. Đôi lời tâm sự: Tình đầu có thể đẹp nhưng không chắc đã đi cùng nhau đến cuối cuộc đời. Một chút ngây thơ, trong sáng, tươi đẹp em luôn mong rằng những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với người mình yêu chỉ có vậy thôi cũng đã hạnh phúc lắm rồi.