Chương 30 - Rượu (Kết)
***
Bắc Tuyết Thần nhìn nghĩa trang đang dần xuất sau những làn khói xe, cô chợt nhận ra có gì đó không thích hợp.Quay đầu nhìn sang Mộ Tần Ca ngồi cạnh bên, quả nhiên đôi mắt anh vẫn không rời khỏi thùng rác nơi có bao chai rượu kia.
Cô nhổm người dậy, kéo mũ áo khoác che đi đôi mắt của anh.
- Đừng nhìn, qua rồi.
Mộ Tần Ca bị mùi hương hoa nhạt tấn công đột ngột khiến anh từ trong thất thần tỉnh dậy. Hình ảnh trước mắt chỉ là một khoảng tối cùng mùi hương dầu gội lởn vởn quanh đầu mũi.
Lần đầu tiên anh thấy bóng tối lại thoải mái đến thế, Mộ Tần Ca kéo mũ áo xuống, quay mặt sang nhìn Bắc Tuyết Thần.
Đã mấy tháng quen biết nhau, hình như đây là lần đầu tiên anh được cô an ủi, cũng là lần đầu tiên anh không cần mỉm cười trước mặt người khác.
- Cảm ơn.
Mộ Tần Ca mỉm cười nhìn cô.
Bắc Tuyết Thần không quen với thái độ có phần nghiêm túc này của anh, cô im lặng quay đầu nhìn dòng xe cộ tấp nập trong bóng đêm.
Mộ Tần Ca cũng không đợi cô trả lời, anh nhìn vào kính chiếu hậu nói với bác tài xế taxi.
- Cho chúng cháu ghé siêu thị gần nhất ạ.
- Ừm.
Bác tài xế cũng không hỏi nhiều, nhanh chóng định vị được siêu thị gần nhất chở họ đi.
Lúc này đã gần mười hai giờ khuya, siêu thị vắng vẻ chỉ còn mỗi vài nhân viên làm ca đêm cùng mấy bác lao công.
Mộ Tần Ca trả tiền cho bác tài xế rồi cùng Bắc Tuyết Thần vào siêu thị.
Bắc Tuyết Thần uể oải đi phía sau, vì nghĩa trang tuy rằng khá xa nhà, đi bộ gần một tiếng mới đến nhưng mỗi lần đến nghĩa trang cô đều chọn đi bộ. Cũng vì lý do đó mà cô chẳng mang theo tiền bao giờ.
Và giờ đây chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn để Mộ Tần Ca thanh toán tiền.
Mộ Tần Ca không nghĩ nhiều như thế, anh đẩy một chiếc xe đẩy đi trước dẫn đường đến khu nguyên liệu.
Bắc Tuyết Thần biết nấu ăn nhưng chưa từng phải tự đi chọn nguyên liệu hay mua sắm những thứ này nên cô hoàn toàn mù tịt, chỉ có thể giúp Mộ Tần Ca đẩy xe để anh có thể tự do lựa chọn nguyên liệu.
Cạch!
Đột nhiên Bắc Tuyết Thần đẩy xe chặn đường Mộ Tần Ca, còn chưa đợi anh hỏi cô đã thờ ơ nói:
- Đường khác.
Mộ Tần Ca nhún vai, quay người đi đường khác, nhưng mắt lại thầm nhìn tên của dãy hàng vừa rồi.
Dãy 4H - Rượu/ Bia.
Anh vẫn im lặng tiếp tục lựa chọn nguyên liệu nấu ăn nhưng tâm tình lại tốt hơn rất nhiều. Có lẽ hôm nay là ngày mà đối tượng mục tiêu chăm sóc ngược lại anh.
Bắc Tuyết Thần cũng vì bận lo lắng cho Mộ Tần Ca mà dường như quên mất nỗi buồn lúc chiều.
Buổi mua sắm cũng không tốn quá nhiều thời gian, chủ yếu là do họ đều đói và buồn ngủ.
Lần này trả tiền hiển nhiên vẫn là Mộ Tần Ca.
- Lần sau tớ đãi.
Bắc Tuyết Thần lên tiếng, cô không thích được người khác bao lắm. Dù gì cô cũng là người có tiền, cô không thiếu nhất hẳn là tiền.
- Ừm.
Mộ Tần Ca cũng chỉ có thể cười đồng ý.
Sau đó lại một chuyến xe về đến chung cư của Mộ Tần Ca, bây giờ đã quá nửa đêm.
Mộ Tần Ca không để Bắc Tuyết Thần xách đồ, dù gì tinh thần của anh cũng đã khôi phục. Anh đến để chữa bệnh cho cô chứ không phải nô dịch cô.
Họ vừa đến trước cửa, Bắc Tuyết Thần đã nghe thấy tiếng lộc cộc trong nhà của Mộ Tần Ca.
Ngay khi cánh cửa mở ra, một cái bóng trắng to như con gấu bắc cực nhào lên người Bắc Tuyết Thần, khiến cô ngã ngửa ra phía sau.
Mở mắt ra thì thấy rõ thủ phạm là một con chó tuyết trắng, bộ lông rậm rạp, cái lưỡi hồng hồng cứ thè ra, ánh mắt hoài nghi ngu ngốc nhìn cô.
- Hạt Dẻ, ở đây, con chó ngốc này đến chủ mình còn không nhận ra.
Mộ Tần Cả nhìn hai kẻ ngốc một người một chó cứ nằm trên đất ngây ngốc nhìn nhau mà không nhịn được bật cười.
May mà Hạt Dẻ vừa nghe tiếng chủ gọi đã buông tha cho Bắc Tuyết Thần, cô chống tay đứng dậy, cô cũng thích động vật nên không ghét việc Hạt Dẻ đụng chạm mình.
- Có phải cảm thấy tớ rất trẻ con, rất nữ tính không?
Vừa bước vào nhà Bắc Tuyết Thần đã thấy rõ sự thay đổi của căn nhà, chỉ vài tháng trước nó thật đơn giản và ngăn nắp nhưng giờ khắp nơi đều là đồ chơi thú cưng, hơn nữa còn có dấu hiệu bị con gấu bắc cực nhỏ này hoành hành.
Nghe câu hỏi có phần ngượng ngùng của Mộ Tần Ca, cô ngồi xuống xoa đầu Hạt Dẻ.
- Đáng yêu.
Đôi mắt cô không có chút khác biệt khi nhìn thấy Hạt Dẻ cũng như khi biết đây là chó của Mộ Tần Ca.
Thấy vậy anh cũng thở phào nhẹ nhõm, rồi đi vào bếp.
Bắc Tuyết Thần bước vào nhà bếp, nhìn Mộ Tần Ca bận rộn dọn dẹp nguyên liệu, cô cũng bước đến sắn tay áo lên bắt đầu cùng anh dọn dẹp.
Lần trước cùng nấu nướng, hai người đã nhận ra khi ở trong bếp họ thật sự rất hợp nhau, mỗi bước di chuyển đều giống như đã bàn bạc trước.
Mộ Tần Ca bắt đầu cắt thịt, Bắc Tuyết Thần đun nước và rửa rau.
Trong căn hộ nhỏ vang lên tiếng nấu nướng, dẫu nước chưa sôi, chảo dầu cũng chưa đổ nhưng một bầu không khí ấm áp đã lan tỏa ra khắp ngôi nhà.
Hạt Dẻ nằm cạnh cửa bếp, nó ngáp dài một tiếng, đôi mắt lim dim nhìn cặp đôi đang im lặng nấu nướng trong bếp.